- Nếu công ty nào cũng có trách nhiệm như Bồi ca, em nghĩ đó là phúc của cổ đông.
Triệu Quốc Đống cười nói. Câu này là hắn nói thật lòng, bởi vì tính cách cẩn thận của Dương Thiên Bồi nên mới tạo ra Thiên Phu như hôm nay.
- Hừ, không phải cậu hay dạy chúng tôi làm kinh doanh chẳng những muốn kiếm tiền còn phải có trách nhiệm xã hội sao? Tôi có trách nhiệm với từng cổ đông cũng là một trong số đó.
Dương Thiên Bồi nhìn Triệu Quốc Đống rồi nói:
- Thiên Phu cái khác không làm được nhưng đối với trách nhiệm và nghĩa vụ của nó thì sẽ làm được.
Đối với câu nói châm chọc của Dương Thiên Bồi, Triệu Quốc Đống không quá để ý. Hắn hỏi sang Kiều Huy:
- Huy ca, tình hình bên Thượng Hải thế nào rồi?
- Cái gì mà thế nào, vẫn theo kế hoạch trước đây. Thời này muốn no bụng phải to gan, nhát gan chết đói. Bây giờ chỉ cần tay cậu có đủ tài chính thì cậu cứ việc cầm đất, cầm đất, xây dựng, bán qua tay đều lãi lớn. Tôi muốn xây dựng hết đống đất đang có, bán đi rồi lại mua đất.
Kiều Huy nói chuyện công việc của mình mà khá tự hào. Năm nay tiền kiếm lại đúng là dễ hơn. Thiên Phu Thượng Hải cũng là một công ty bất động sản đầy nghiêm túc.
- Huy ca, nếu như thật sự muốn muốn bán trạm xăng đi thì bây giờ là cơ hội đó. Mấy công ty năng lượng lớn của quốc gia bắt đầu tranh đoạt thị trường bán lẻ. Một vị trí tốt một chút đều được cạnh tranh mạnh, anh hoàn toàn có thể bán ra với giá gấp năm, mười lần trước đây. Đây là thời cơ tốt nhất để lợi dụng tâm lý của các công ty mà kiếm tiền.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Đương nhiên nếu muốn kiếm cá lớn thì cũng có thể. Tôi đoán sang năm công ty nhà nước sẽ chiếm trên 50% thị trường bán lẻ xăng dầu, sau đó đến lượt các công ty tư nhân bán lại trạm của mình. Đến lúc đó có lẽ trạm xăng của anh càng có sức hấp dẫn hơn.
- Nếu không phải cân nhắc tới việc bán trạm xăng không được bao tiền để mua đất thì tôi đúng là sẽ bán đi. Nghe cậu nói thì tôi cứ để đó, coi như dành chút việc cho Đại Phong làm để đỡ gây chuyện xấu.
Kiều Huy là người niệm tình cũ. Mặc dù y bây giờ đã không dính vào xã hội đen nhưng còn có nhiều anh em đi theo nên nếu bọn họ không có việc dễ đi vào con đường cũ. Vì thế nên có một công ty kinh doanh xăng dầu để nuôi bọn họ. Chẳng qua Kiều Huy đã đưa ra ba quy định không dính đến xã hội khi làm việc này, đám người đó mỗi tháng lấy tiền lương là được, không cần biết các anh tiêu gì với khoản đó.
Triệu Quốc Đống khá tán đồng với suy nghĩ này của Kiều Huy. Có thể làm như vậy chứng minh anh là người đáng tin.
- Được rồi Quốc Đống, Tiểu Cù bây giờ thế nào rồi?
Dương Thiên Bồi nói.
- Mọi việc đều tốt.
Triệu Quốc Đống có chút xấu hổ nhưng rất nhanh khôi phục bình thường.
- Quốc Đống, cậu đúng là đã làm chuyện xấu liền làm tới cùng, không biết sao Cù Vận Bạch cứ một mực theo cậu.
Kiều Huy lắc đầu nói:
- Tuần trước tôi gọi điện hỏi thăm, cô ấy nói chuyện với giọng vui vẻ. Không biết cậu cho Tiểu Cù uống thuốc gì nữa.
- Huy ca, Bồi ca dạy thì tôi không phản đối, nhưng anh hình như không có tư cách này thì phải.
Triệu Quốc Đống hơi nóng mặt.
- Anh hình như cũng không tốt hơn tôi là bao. Hay là chúng ta thảo luận một chút về cuộc sống tình cảm?
- Được rồi Quốc Đống, chuyện này không nói tới nữa. Tôi chỉ hy vọng Tiểu Cù sớm khỏe lại rồi về tập đoàn. Tiểu Cù không ở đây tôi và Bồi ca đúng là nhiều việc lên. Nhất là năm sau xây dựng Thiên Phu sẽ lên thị trường chứng khoán, tập đoàn có một bộ phận sang bên xây dựng nên càng thiếu người hơn nữa.
Kiều Huy vội vàng giơ tay xin hàng.
Nói chuyện với bạn bè luôn khiến thời gian trôi nhanh. Ba người thậm chí ăn cơm ở trong phòng, gọi vài món ăn, uống vài chén là đủ.
Thiên Phu đã dần chuyển hình. Theo kế hoạch xây dựng Thiên Phu sẽ lên thị trường chứng khoán thành công ty công chúng. Tập đoàn Thiên Phu mặc dù cũng phái người đến làm lãnh đạo cao cấp của Xây dựng Thiên Phu nhưng về sau sẽ dần giảm cổ phần. Nhất là mấy năm tới khi thị trường chứng khoán phát triển mạnh nên Tập đoàn Thiên Phu sẽ quyết định chuyển hướng sang đầu tư. Đây là điều mà Kiều Huy và Dương Thiên Bồi đều nhất trí.
Đương nhiên bất động sản Thiên Phu là mảng mà Kiều Huy và Dương Thiên Bồi đều chú trọng. Nhất là bây giờ bất động sản Thiên Phu đang khá thành công ở Bắc Kinh, Thượng Hải cùng An Đô, còn thuận lợi tiến vào Thiên Tân cùng Hàng Châu.
….
- Quốc Đống, Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy có phải một người phụ nữ họ Qua?
Từ Xuân Nhạn một bên lấy nước tắm cho Triệu Quốc Đống, một bên nói.
- Chị hỏi việc này làm gì?
Triệu Quốc Đống đang cởi quần áo liền có chút kinh ngạc. Từ Xuân Nhạn hình như chưa bao giờ hỏi về vấn đề này, sao hôm nay lại đột nhiên hỏi vậy?
- Hôm nay có hai người phụ nữ trong câu lạc bộ nói chuyện với nhau. Bọn họ nói họ Qua không được vui vẻ mấy hôm nữa đâu, rất nhanh sẽ đi. Chị loáng thoáng nghe là Trưởng ban tổ chức cán bộ.
Từ Xuân Nhạn không ngờ Triệu Quốc Đống lại chú ý đến việc này như vậy nên vội vàng nói:
- Thu Nhạn, có phải hay không?
Từ Thu Nhạn mặc áo ngủ tơ tằm nghe tiếng vội vàng chạy đến, theo bước chân của cô mà cặp vú bên dưới không khỏi lộ ra. Triệu Quốc Đống thấy thế liền khô lưỡi.
- Là như thế này, hai người phụ nữ đó bọn chị mặc dù không rõ lai lịch nhưng có thể khẳng định đều là cán bộ nhà nước, hơn nữa chồng cũng là cán bộ.
Từ Thu Nhạn nói.
Tin này tạm thời áp chế ngọn lửa trong lòng Triệu Quốc Đống. Mặc dù không thể đoán khả năng thật sự của hai người phụ nữ kia nói, nhưng tin này cũng làm Triệu Quốc Đống buồn bực.
Triệu Quốc Đống vội vàng tắm và đi ra. Chị em Từ Xuân Nhạn một người lau tóc cho hắn, một người đổi dép cho hắn.
Lúc này Triệu Quốc Đống không có phúc hưởng thú vui. Mặc dù là Từ Xuân Nhạn khi khom người lấy dép cho hắn thì đã lộ cả mảng đỏ sẫm bên dưới áo ngủ cũng chỉ làm hắn hơi rung động mà thôi.
- Trưởng ban Quyền, tôi nghe đồn nói Trưởng ban Qua sẽ đi, anh có tin gì không?
Mặc dù đã hơi muộn nhưng Triệu Quốc Đống vẫn hy vọng đạt được tin tức chuẩn xác một chút, như vậy hắn mới có thể ngủ ngon. Qua Tĩnh mấy năm nay là người giúp hắn nhiều nhất ở tỉnh An Nguyên sau khi Thái Chánh Dương đi. Dù là bổ nhiệm làm Phó thị trưởng thường trực, Thị trưởng ở Hoài Khánh, hay là từ Bộ năng lượng về Ninh Lăng làm Bí thư Thị ủy đều do Qua Tĩnh dốc sức ủng hộ.
Bên kia trong lúc nhất thời không nói gì, nhưng Triệu Quốc Đống có thể cảm thấy Trang Quyền ở bên kia đang lẳng lặng suy nghĩ xem có nên trả lời mình không?
- Quốc Đống, bây giờ còn chưa xác định. Tôi chỉ biết lúc này trong các Ủy viên và Thường vụ tỉnh ủy thì có tên Trưởng ban Qua. Nhưng tôi cũng nghe thấy tin nói Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đang khảo sát Trưởng ban Qua nên thấy khá mâu thuẫn. Nếu không phải Trưởng ban Qua thay vị trí Bí thư Yến hoặc Bí thư Miêu thì có thể là Trưởng ban Qua sau Đại hội Đảng sẽ đi.
Trang Quyền có lẽ đang cẩn thận phân tích khả năng này, nhưng việc điều chỉnh nhân sự là rất khó phán đoán, có lúc sớm lộ tin nhưng có lúc lại giấu kín.
- Anh chưa hỏi Trưởng ban Qua?
Triệu Quốc Đống không nhịn được nói.
- Hỏi rồi, hai hôm trước tôi nghe đồn nên hỏi nhưng Trưởng ban Qua nói rất hàm hồ. Trưởng ban Qua nói muốn ở lại nhưng còn có ẩn số. Một câu là đợi quyết định.
Trang Quyền bên kia thở dài nói:
- Nếu thật sự lên chức thì tôi đoán khả năng Trưởng ban Qua đi là rất lớn. Dù sao Trưởng ban Qua ở tỉnh An Nguyên quá lâu, hơn nữa làm thường vụ khá lâu rồi, từ góc độ ở tư mà nói thì có lẽ cân nhắc điều đi.
Triệu Quốc Đống cũng biết thông lệ này nhưng nó chưa chắc sẽ là như vậy. Tất cả phải xem cái nhìn của Trung ương.