Lộng Triều

Quyển 13 - Chương 25




- Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy rất nhanh sẽ đến khảo sát, anh cần phải chuẩn bị cho tốt.
Triệu Quốc Đống cầm chén trà lên nhấp một ngụm và nói:
- Vẫn là chè sao Ninh Lăng chúng ta uống ngon, có thể làm cho người ta tỉnh táo lại.

- Bí thư Triệu, chè sao Bích Vụ Sơn chính là do ngài dẫn tập đoàn Dụ Thái vào Hoa Lâm nên mới tạo thành danh tiếng như vậy. Bây giờ đó đã là thương hiệu vàng của chè sao An Nguyên chúng ta. Nhật báo Ninh Lăng khi bình chọn 10 sản phẩm nông nghiệp tiêu biểu của thị xã, chè sao Bích Vụ Sơn đã đứng đầu, vượt qua cả dược liệu nổi tiếng ở Tào Tập. Chẳng qua tôi không thích uống chè sao vì người có tuổi như tôi tối uống một chén sẽ mất ngủ.

- Được rồi, anh đừng có nói với giọng như mình già lắm rồi đó. Ha ha, anh mới trung niên mà.
Triệu Quốc Đống cười ha hả nói:
- Tôi còn mong anh giúp tôi nhiều nữa đó.

- Ha ha Bí thư Triệu, người khác tôi không dám nói, trước mặt ngài tôi cũng miễn cưỡng nói một chữ già mà.

- Ừ, lão Tằng, tôi đã gọi điện cho Trưởng ban Qua, hy vọng Trưởng ban cân nhắc tình hình thực tế Ninh Lăng chúng ta mà nhanh chóng làm xong trình tự. Dù sao mức độ quan trọng của chức Trưởng ban thư ký thị ủy không cần tôi nói thì mọi người đều biết. Anh có lẽ cũng biết việc tôi đề cử anh làm Trưởng ban thư ký thị ủy đã được tất cả Thường vụ thị ủy nhất trí. Theo tôi thấy đây là mọi người vừa chào đón tác phong làm việc của anh, về điểm khác có phải do tác phong của tôi quá đột xuất nên mới có thể khiến mọi người hy vọng cần một người ở giữa cân bằng?

Triệu Quốc Đống tuy cười nói nhưng ý tứ là rất rõ ràng. Hắn tung ra câu hỏi sắc bén như vậy làm Tằng Lệnh Thuần trong lúc nhất thời cũng khó có thể trả lời.

Tằng Lệnh Thuần cũng loáng thoáng cảm nhận ra được một ít Lãnh đạo thị ủy có vẻ khẩn trương khi Triệu Quốc Đống làm Bí thư Thị ủy Ninh Lăng.

Khi Triệu Quốc Đống còn làm Thường vụ thị ủy, Bí thư Quận ủy Tây Giang đã có biểu hiện không kiêng nể ai, điều này làm nhiều vị thường vụ vẫn ghi nhớ.

Tuy nói hắn đã đi mấy năm nhưng bản tính khó thay đổi. Hơn nữa hắn lần này về làm Bí thư Thị ủy, làm người đứng đầu nên càng khác. Hơn nữa Triệu Quốc Đống ở Ninh Lăng để lại rất nhiều sự tự tin. Mà Thị trưởng Chung Dược Quân lại mới tới, uy tín chưa tạo lập được nên càng dễ khiến Triệu Quốc Đống đi vào con đường của Hoàng Lăng trước đây.

Không phải nói Triệu Quốc Đống sẽ phạm sai lầm như Hoàng Lăng, mà là chỉ tác phong làm việc của hắn còn bá đạo hơn Hoàng Lăng, có xung đột mạnh với các vị thường vụ. Cho nên có một vị Trưởng ban thư ký Thị ủy đã từng công tác khá tốt với Triệu Quốc Đống đứng giữa cũng là lựa chọn chính xác.

Tằng Lệnh Thuần cũng không ngờ Triệu Quốc Đống phản ứng lại nhanh như vậy. Một phản ứng nhỏ của các thường vụ mà hắn cũng có thể nhận ra. Nhưng như vậy cũng là tốt, ít nhất chứng minh Triệu Quốc Đống biết được nhược điểm trong tính cách của mình.

- Bí thư Triệu, tôi thấy như thế này. Có thể do tác phong làm việc và cách thức làm việc của tôi có thể hòa hợp với mọi người, nhưng đây không phải phương thức tốt nhất. Ít nhất tôi tự nhận khi mình làm Bí thư Quận ủy Tây Giang đã làm không được tốt. Trong quận mặc dù không có mâu thuẫn nhưng công việc lại không tiến bộ mấy. Đây thực ra là nhược điểm của tôi.

Tằng Lệnh Thuần không trực tiếp trả lời câu hỏi của Triệu Quốc Đống mà lại nói về mình.

- Tác phong làm việc của ngài là quyết đoán, nhanh gọn, đây vốn là việc tốt nhưng khi ngài làm lãnh đạo chủ yếu thì sẽ dễ bị phóng đại. Các đồng chí khác có thể vì ngài là Bí thư mà không dám hoặc không muốn tỏ ý kiến khác, điều này dễ xuất hiện cái gọi là mất tập trung dân chủ. Tôi thấy ngài nên chú ý điểm này. Bây giờ ở Thị ủy có Phó bí thư Lục Kiếm Dân, Phó thị trưởng Vưu Liên Hương đã từng công tác với ngài, khá hiểu ngài. Tôi thấy bọn họ có thể hiểu và giúp đỡ ngài. Tôi tin bộ máy Thị ủy sẽ hình thành sức chiến đấu mạnh mẽ.

Triệu Quốc Đống nghe xong Tằng Lệnh Thuần nói liền không nhịn được cười.
- Được, anh rất tự nhiên nhắc nhở tật xấu của tôi, tôi đúng là phải khâm phục. Xem ra anh sẽ làm tốt công việc Trưởng ban thư ký.

Cuộc nói chuyện này làm Triệu Quốc Đống khá hài lòng. Tằng Lệnh Thuần so với người khác thì thoải mái hơn, cũng không hề có vẻ ngưỡng mộ, kính sợ Triệu Quốc Đống quá nhiều, cũng không kiêng kỵ hắn mấy.

Triệu Quốc Đống cũng thuận miệng hỏi Tằng Lệnh Thuần nếu y đi thì ai sẽ thay thế làm Bí thư Quận ủy? Tằng Lệnh Thuần cũng rất thản nhiên nói hiện nay trong quận không có người thích hợp, đề nghị Thị ủy điều từ ban ngành hoặc quận, huyện khác tới.

Vấn đề nhân sự là rất nhạy cảm, dù là Tằng Lệnh Thuần cũng không thể dễ dàng nói ra quan điểm của mình với Triệu Quốc Đống. Theo Tằng Lệnh Thuần thấy chức Bí thư Quận ủy Tây Giang không chỉ dựa vào vấn đề năng lực, còn cần lý lịch và tác phong làm việc. Hiện nay bộ máy Ủy ban Tây Giang không quá tốt, tạo chướng ngại trong phát triển kinh tế. Tốc độ tăng trưởng còn chậm hơn Hoa Lâm, Khuê Dương.

Ở điểm này Tằng Lệnh Thuần cũng hiểu rất rõ. Tông Kiến cùng Hoàng Lăng có quan hệ mật thiết nhưng sau khi Vương Bá Đào cùng Cung Tự Thành bị bắt mà Tông Kiến không dính vào, Tằng Lệnh Thuần cũng có chút kinh ngạc. Chẳng qua vấn đề nhạy cảm này không ai tiện hỏi nhiều, chỉ có thể ngồi mà xem tình hình. Nhưng ai vào chức Bí thư Quận ủy thay mình, Tằng Lệnh Thuần tin Triệu Quốc Đống sẽ không bao giờ chọn Tông Kiến.

Vân Duệ rất cẩn thận quan sát từng lời nói, cử động của Bí thư Triệu. Số người Bí thư nói chuyện dần tăng lên, từ cuộc nói chuyện với lãnh đạo quận, huyện, đến bây giờ là chủ động gọi người tới nói chuyện.

Phó thị trưởng Trúc Văn Khôi và Bí thư Triệu đáng lẽ không quen mới đúng, nhưng Bí thư nói chuyện với người này rất hòa hợp.

Văn phòng Bí thư Thị ủy của Triệu Quốc Đống được bố trí khá thích hợp. Bên ngoài là phòng thư ký, giữa là phòng khách rộng, bên trong còn có thư phòng và một phòng nghỉ nhỏ. Phòng thư ký cùng thư phòng, phòng khách thông với nhau bởi một hành lang, như vậy khi ở phòng khách, lãnh đạo có thể dễ dàng gọi thư ký, cũng có thể thông qua thư ký bố trí khách chờ một chút. Đương nhiên khách quan trọng hơn một chút có thể trực tiếp đưa vào thư phòng.

Bí thư Tằng được đãi ngộ đúng là khác. Bí thư Triệu tự mình ra cửa bắt tay mời vào, sự thân thiết là điều Vân Duệ chưa từng thấy, giống như bạn lâu năm. Nghe nói Bí thư Tằng và Bí thư Triệu trước công tác với nhau rất tốt. Lần này Bí thư Tằng lên làm Thường vụ thị ủy, Trưởng ban thư ký, là lãnh đạo trực tiếp của mình, có lẽ đây là do Bí thư Tằng có quan hệ tốt với Bí thư Triệu.

Trong thư phòng thi thoảng truyền ra tiếng cười của Bí thư Triệu, đây là Bí thư Triệu thực sự vui vẻ, nói rõ tâm trạng Bí thư Triệu đang tốt.

Triệu Quốc Đống và Tằng Lệnh Thuần nói chuyện thoáng cái đã được hai tiếng. Giữa cuộc có vài khách đến nhưng đều bị Vân Duệ từ chối khéo.

Tằng Lệnh Thuần đi nhưng Triệu Quốc Đống vẫn chìm trong suy nghĩ. Tình hình Tây Giang rất bình thường, Hoắc Vân Đạt cùng Mạc Vinh mặc dù cố gắng nhưng vẫn không thể thay đổi được vấn đề là mấy. Giống như điều Tằng Lệnh Thuần nhận ra vậy, y thiếu sự quyết đoán để giải quyết vấn đề khó khăn, nhưng đây không phải hoàn toàn do trách nhiệm của Tằng Lệnh Thuần. Tông Kiến có quan hệ mật thiết với Hoàng Lăng khiến ai cũng phải kiêng dè.

Chẳng qua Tông Kiến bây giờ không thể động, thứ nhất không có chứng cứ, để y đi đâu cũng là vấn đề. Thứ hai Tằng Lệnh Thuần lập tức sẽ đi, hai lãnh đạo chủ yếu đồng thời điều chỉnh sẽ không thích hợp. Mặc dù Triệu Quốc Đống cũng không cho rằng nó ảnh hưởng mấy nhưng cũng phải cân nhắc tâm lý cán bộ.

Muốn công việc Tây Giang thay đổi thì cần một Bí thư có kinh nghiệm phong phú, giỏi làm công tác kinh tế, là người đủ để Thị ủy yên tâm.

Triệu Quốc Đống có chút đau đầu, điều một người từ ban ngành nào đó trên thị xã? Triệu Quốc Đống không cho rằng có thể đạt được mục đích. Điều từ quận, huyện khác sao? Như vậy chỉ có thể chọn trong các Bí thư huyện ủy mà thôi. Nhưng hắn càng nghĩ càng không thấy ai thích hợp.

Triệu Quốc Đống nhìn lướt qua số liệu kinh tế các quận, huyện, nhìn ở tờ đầu tiên và thầm nghĩ sao mình lại quên người này?