Triệu Quốc Đống cẩn thận đọc bài viết trên tờ Nhật báo nhân dân, tác giả là Lôi Hướng Đông.
Tiêu đề bài viết chính là Đẩy mạnh cải cách, mạnh dạn đi ra nước ngoài.
Ngân hàng phát triển quốc tế Trung Quốc khác với ngân hàng phát triển quốc gia Trung Quốc, cũng không giống Ngân hàng xuất nhập khẩu Trung Quốc. Ngân hàng phát triển quốc gia chủ yếu cho vay các hạng mục lớn ở trong nước, ngân hàng xuất khẩu thì chủ yếu dùng để giúp đỡ các công ty Trung Quốc khi mua bán với nước ngoài. Về phần ngân hàng phát triển quốc tế lại giúp Lôi Hướng Đông các công ty trong nước ra nước ngoài đầu tư xây dựng nhà máy…
Triệu Quốc Đống nhạy cảm nhận ra quan điểm của Lôi Hướng Đông đã thay đổi.
Ngân hàng phát triển quốc tế Trung Quốc từ khi thành lập đến nay chủ yếu là cung cấp tài chính cho các công ty lớn ở trong nước, giúp đỡ bọn họ nhận hạng mục, xây dựng nhà máy ở nước ngoài. Ít nhất hai ba năm đầu thành lập chủ yếu làm việc này. Nhưng bắt đầu từ nửa năm trước, ngân hàng phát triển quốc tế đã chủ động cho các công ty tư nhân ra nước ngoài nhận chính trị vay tiền.
Công ty xây dựng Phiếm Hải là công ty đầu tiên được vay. Nó đạt được một phần hợp đồng xây dựng cảng Gwadar, nó đứng ngang hàng với tập đoàn xây dựng Trung Quốc và nhiều công ty xây dựng nhà nước khác nên được ngân hàng phát triển quốc tế chủ động cho vay.
Khi Triệu Quốc Đống công tác ở Bắc Kinh thì dù bận, hắn và Lôi Hướng Đông cũng cứ cách hai tuần lại ngồi nói chuyện với nhau về tình hình tài chính Trung Quốc và quốc tế.
Lúc thì ngồi uống rượu Bích ngọc nhũ Hoa Lâm để ăn sáng, nếu không sẽ mua con vịt nướng, hai người có thể ngồi trong nhà hai ba tiếng nói đủ chuyện.
Hai người thảo luận về vấn đề thể chế tài chính Trung Quốc thì không tránh khỏi nói tới tác dụng cau ngân hàng phát triển quốc tế. Triệu Quốc Đống kịch liệt đả kích ngân hàng phát triển quốc tế đã không thể hiện đúng chức năng. Quan điểm này của Triệu Quốc Đống cũng được Lôi Hướng Đông đồng tình. Hai người đều cảm thấy ngân hàng phát triển quốc tế cần thay đổi quan niệm. Vừa phải mở cửa với công ty tư nhân, vừa phải tích cực ủng hộ công ty tư nhân ra nước ngoài phát triển. Về phần khác cũng cần chủ động ủng hộ và dẫn hướng cho các công ty tư nhân có thực lực kinh tế ở Trung Quốc tiến hành lựa chọn đầu tư ra bên ngoài.
Bài viết của Lôi Hướng Đông chính là muốn đưa một tin tức ra bên ngoài, đó là ngân hàng phát triển quốc tế không chỉ ủng hộ công ty nhà nước mở rộng kinh doanh ra nước ngoài, tài chính, chính sách của quốc gia cũng sẽ áp dụng tương tự như vậy với công ty tư nhân.
Lôi Hướng Đông có thể nói càng lúc càng càng có ánh mắt chiến lược. Ít nhất y dám đăng bài viết ở trên Nhật báo nhân dân cũng nói rõ y đã thuyết phục được Lãnh đạo quốc gia đồng ý với quan điểm này của y.
Trước đó khi Triệu Quốc Đống và Lôi Hướng Đông thảo luận chuyện này. Triệu Quốc Đống cảm thấy việc này nói dễ nhưng làm khó. Muốn thay đổi quan điểm này là rất khó khăn, nhất là muốn thay đổi suy nghĩ của Trung ương càng khó hơn. Nhưng Lôi Hướng Đông lại nói dù khó khăn đến mấy cũng phải cố gắng. Theo nền kinh tế thị trường không ngừng mở ra, dự trữ ngoại hối sẽ tăng lên. Từ phương diện này mà nói cũng là tăng năng lực đều phòng nguy cơ tài chính thế giới đối với Trung Quốc, đồng thời dự trữ ngoại hối cũng mang tới áp lực lớn. Nhất là dự trữ ngoại hối của Trung Quốc tập trung chính là Mỹ. một khi kinh tế Mỹ có chuyện, dự trữ ngoại hối của Trung Quốc sẽ gặp nguy hiểm rất lớn.
Có thể cảm nhận được điểm này, theo Triệu Quốc Đống thấy Lôi Hướng Đông đã khác xa so với Lôi Hướng Đông trước đây. Có bài học về khủng hoảng tài chính Châu Á, khó tránh khỏi mọi người sẽ đưa an toàn dự trữ ngoại hối lên đến đỉnh cao.
Theo Triệu Quốc Đống biết dự trữ ngoại hối sẽ gắn chặt kinh tế Trung Quốc vào Mỹ. Người Trung Quốc và người Mỹ giống đôi vợ chồng vậy. Một người đàn ông tiết kiệm lo kiếm tiền, mà bên kia là người phụ nữ tiêu xài quen, chỉ muốn hưởng thụ. Đến cuối cùng người phụ nữ còn trách người đàn ông không bảo mình tiêu xài đúng mực để mình tiêu hết tiền.
Trên đời này sự hoang đường mà khách quan luôn tồn tại như vậy.
Phung phí vô độ cũng nguy hiểm nhưng tiết kiệm quá đáng cũng không phù hợp sự phát triển kinh tế. Làm như thế nào vừa giải quyết được sự an toàn, vừa mở được chìa khóa thị trường nội địa, làm cho việc xuất khẩu và tiêu dùng trong nước trở thành hai động cơ phát triển kinh tế, Triệu Quốc Đống cho rằng đây là trách nhiệm của cả đời người.
Bỏ tờ báo xuống, Triệu Quốc Đống cũng suy nghĩ đến việc của công ty dây cáp điện Thiên Hằng.
Công ty dây cáp điện Thiên Hằng mấy năm nay phát triển khá nhanh, đã là một ngôi sao sáng trong các công ty bản địa Ninh Lăng.
Lần này dây cáp điện Thiên Hằng trúng thầu hạng mục xây dựng hệ thống lưới điện một phần phía nam Cam-pu-chia. Đây là hạng mục rất quan trọng mà tập đoàn thủy điện t đạt được ở Cam-pu-chia, nhận xây dựng trạm phát điện ở phía bắc và cải tạo hệ thống lưới điện ở phía nam. Mà dây cáp điện Thiên Hằng đạt được hạng mục cung cấp dây cáp điện, tổng số tiền đạt tới 15 triệu Usd.
Chủ tịch công ty dây cáp điện Thiên Hằng - Vương Hằng sau khi khảo sát hoàn cảnh đầu tư ở Cam-pu-chia cũng muốn đầu tư xây dựng nhà máy ở Cam-pu-chia, qua đó có thể chiếm lấy thị phần nhỏ nhoi rơ khu vực Đông Dương.
Nhưng bởi vì dây cáp điện Thiên Hằng mới tiến hành xây dựng giai đoạn hai ở Ninh Lăng, bây giờ trúng thầu lớn như vậy nên tài chính khá khẩn trương. Cục phát triển công ty vừa và nhỏ mới thành lập đã gửi tin này cho Triệu Quốc Đống.
Không thể không nói cục trưởng Cục phát triển công ty vừa và nhỏ khá chuyên nghiệp, ít nhất ở vấn đề này đã nhanh chóng báo cáo tình hình với Triệu Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống là người đã nói là làm. Cục phát triển công ty vừa và nhỏ rất nhanh được xin tỉnh cho phép thành lập. Mặc dù hơi kẹt nhưng Triệu Quốc Đống không suy nghĩ nhiều, cho nên hắn nhanh chóng đăng tin công khai tuyển chọn hai vị trí cục trưởng trong cả nước đã tạo ra chấn động không nhỏ.
Hàn Độ mặc dù trước đó đã nghe Triệu Quốc Đống báo cáo nhưng y không ngờ Triệu Quốc Đống lại làm nhanh như vậy. Chỉ trong hai tuần đã coi như xong hết. Theo ý của Triệu Quốc Đống thì tỉnh cũng nên có câu trả lời thuyết phục, anh không trả lời thuyết phục thì tôi cũng làm.
Hàn Độ không thể không gọi Triệu Quốc Đống tới hỏi. Triệu Quốc Đống nói rất đơn giản, do tình hình phát triển nên cần thành lập cục phát triển công ty vừa và nhỏ, nhưng biên chế từ đâu mà có? Triệu Quốc Đống cũng nói rõ dự định rút lui cục công ty xã, thị trấn vì nó không còn bao tác dụng, điều chỉnh nhân viên, sau đó đổi sang thành Cục phát triển công ty vừa và nhỏ, phụ trách việc xúc tiết phát triển công ty vừa và nhỏ.
Đối với cách làm quyết đoán của Triệu Quốc Đống, Hàn Độ sau khi phê bình vài câu cũng phải chấp nhận. Nhưng sâu trong lòng y lại khen ngợi cách làm của Triệu Quốc Đống. Dù sao thời đại này không có nhiều cán bộ dám nói dám làm, chuyện gì cũng kéo dài nghiên cứu, chuyện vốn một tuần là xong lại kéo đến ba tháng rồi tỏ vẻ khó khăn.
Việc công khai tuyển chọn hai cán bộ cấp chính huyện ở Ninh Lăng đúng là đã gặp chút phiền phức ở chỗ Miêu Chấn Trung. Nhưng có lẽ Miêu Chấn Trung có ấn tượng tốt đối với Triệu Quốc Đống về việc chống bệnh Sars, hoặc là bị miệng lưỡi của Triệu Quốc Đống thuyết phục. Cuối cùng Miêu Chấn Trung đã đồng ý để Ninh Lăng thí điểm, nhưng không đồng ý việc thêm chức trợ lý thị trưởng.
Sau khi đăng tin trên Nhật báo nhân dân, rất nhanh có rất nhiều cuộc điện tới hỏi và đăng ký, thậm chí có một bộ phận từ khu vực duyên hải và hải ngoại.
Tiếu Triêu Quý lên làm Phó trưởng ban thường trực – Ban Tổ chức cán bộ Thị ủy không ngừng kêu khổ với Triệu Quốc Đống. Y nói không biết ai lộ số điện thoại di động của mình, làm y ngủ không ngon. Từ sáng đến tối không ngừng có người gọi hỏi về yêu cầu, điều kiện cho hai vị trí kia.