Lộng Triều

Quyển 12 - Chương 92




Ra khỏi văn phòng Thái Chánh Dương, Triệu Quốc Đống vẫn suy nghĩ cuộc nói chuyện vừa rồi. Theo lời của Thái Chánh Dương thì y sẽ xuống tỉnh nhưng không phải An Nguyên, còn cụ thể đi đâu lại chưa rõ. Có lẽ bản thân Thái Chánh Dương cũng không rõ.

Triệu Quốc Đống cũng không dự định tiếp tục làm ở bộ. Mặc dù công việc ở Bộ năng lượng rất hấp dẫn đối với hắn, nhưng nó có điều kiện khi anh có đủ không gian thi triển và sự tin tưởng của lãnh đạo. Thái Chánh Dương tin hắn nhưng không có nghĩa là lãnh đạo bộ khác cũng coi trọng hắn. Ít nhất Phó bộ trưởng Dương Thần có vẻ khó chịu với hắn.

Trử Hồng Sinh đi lại gần với Dương Thần, điều này Triệu Quốc Đống biết. Nhưng hắn không muốn quá chú ý đến việc này. Hắn chỉ là khách qua đường ở Bộ năng lượng nên cần gì phải ngăn đường đi của người khác?

Bây giờ ý tưởng của hắn và Thái Chánh Dương là khá nhất trí với nhau, đó chính là lợi dụng thời gian ở bộ mà cố gắng làm hết những gì có thể, dù chỉ tạo thành bộ khung cũng được. Người đi sau chỉ cần đi theo bộ khung có sẵn là đủ.

Tác phong làm việc của từng lãnh đạo là khác nhau, cách nhìn nhận sự việc cũng khác nhau. Vị lãnh đạo này coi trọng an toàn năng lượng, không chừng lãnh đạo khóa sau lại chú trọng vào khoa học kỹ thuật, khi đó nguồn năng lượng mới lại có tương lai. Nói tóm lại anh không thể đoán trước.

Bây giờ ở trong Bộ năng lượng, hắn có Thái Chánh Dương giúp đỡ, có thể nắm giữ đủ tài nguyên và tiếp xúc người ở nhiều nơi, cũng có thể tăng nhanh kiến thức của mình, còn có thể nói ra quan điểm của mình với cấp trên. Đây là điều Triệu Quốc Đống hài lòng nhất. Về phần sau này phải theo cục diện thay đổi mà nhìn nhận.



Lục Kiến Bang bỏ kính mắt xuống, day day trán rồi lặng lẽ suy nghĩ.

Phải nói hai bài viết này của Bộ năng lượng rất có giá trị, tầm nhìn xa, quy hoạch chi tiết cụ thể, có tính thực tiễn cao.

Thái Chánh Dương nói quan điểm này không phải do y làm ra, mà chủ yếu do cậu thanh niên phát biểu trong hội nghị lần trước. Triệu Quốc Đống - Cục quy hoạch và phát triển cục trường Bộ năng lượng, vốn là Thị trưởng điều từ cấp thị xã ở tỉnh An Nguyên lên. Vậy mà cậu ta có tầm nhìn xa như vậy.

Vấn đề an toàn năng lượng vẫn là điều mà Lục Kiến Bang suy nghĩ.

Số lượng dầu thô nhập khẩu năm 2001 của Trung Quốc tuy giảm so với 2000, nhưng căn cứ xu thế phát triển kinh tế trong nước thì năm nay nhập khẩu sẽ đạt đỉnh cao mới, đây là điều Trung ương rất chú trọng. Bộ Chính trị đã dành một hội nghị chỉ nói về việc này. Lãnh đạo chủ yếu cũng ý thức được vấn đề an toàn năng lượng có thể ảnh hưởng lớn đối với phát triển kinh tế quốc dân và ổn định xã hội. Có thể nói phải có nhiều con đường năng lượng mới đảm bảo được sự ổn định cho phát triển kinh tế quốc gia.

Bản báo cáo này viết rất phù hợp thực tế. Trung Quốc làm như thế nào tăng nhiều nguồn nhập khẩu dầu thô, đồng thời cũng đánh giá trong một thời gian dài không thể thay đổi việc nhập chính từ Trung Đông và Châu Phi, cùng với nguy cơ vận chuyển năng lượng trên biển.

Trung ương cũng ý thức được điều này nên mới quyết định viện trợ xây dựng cảng Gwadar – Pakistan. Tháng ba tới Lục Kiến Bang sẽ đại biểu chính phủ Trung Quốc đến Pakistan tham gia nghi lễ khởi công xây dựng cảng. Triệu Quốc Đống này không ngờ lại có thể nhìn ra được vấn đề.

Gần đây Viện nghiên cứu chiến lược Châu Á cùng trung tâm nghiên cứu chính sách Quốc vụ viện cũng lục tục đưa ra vài bài viết về chiến lược an toàn năng lượng, cũng đều nhất trí về quan điểm với bản báo cáo này của Triệu Quốc Đống. Nhất là Viện nghiên cứu chiến lược Châu Á là thông qua Quân đội truyền tới, mà Trung tâm nghiên cứu chính sách Quốc vụ viện lại kết hợp với nhu cầu phát triển khu vực phía tây.

Tổng bí thư tháng trước vừa mới đến viếng thăm Myanmar, cũng đã nói Trung Quốc sẽ cung cấp viện trợ và cho Myanmar vay. Bên Myanmar cũng hy vọng Trung Quốc sẽ giúp đỡ bọn họ trong việc xây dựng cơ sở vật chất.

Khi Tổng bí thư sang Myanmar, Trung Quốc và Myanmar đã có nhiều cuộc trao đổi. Ủy ban kế hoạch phát triển, Bộ công thương, Bộ tài chính, Bộ Giao thông, Bộ năng lượng … một loạt ban ngành cũng tiến hành trao đổi và đạt được nhiều thỏa thuận.

Một là hạng mục xây dựng đường sắt Điền Miễn, một là xây dựng qdlo Điền Miễn, thứ ba là do bên Trung Quốc cung cấp khoản cho vay, bên Trung Quốc cũng phụ trách cải tạo cảng Sittwe – Myanmar, cũng đã thỏa thuận sẽ phái nhân viên hai bên tới Bắc Kinh bàn việc xây dựng đường ống dẫn dầu từ Sittwe đến Côn Minh.

Phía Myanmar cũng có phản ứng rất tích cực. Nhất là bọn họ cực ủng hộ việc xây dựng đường sắt và quốc lộ Điền Miễn, cũng yêu cầu Trung Quốc có thể nhanh chóng phái nhân viên đến ký kết thỏa thuận, nhanh chóng đưa vào xây dựng.

Tổng bí thư về đã thông báo kết quả cuộc viếng thăm với Bộ Chính trị. Sau đó Tổng bí thư, Thủ tướng và Lục Kiến Bang đã ngồi lại bàn về việc hợp tác với Myanmar. Mọi người đều cho rằng bây giờ là thời cơ tốt nhất để tăng cường hợp tác với Myanmar, phải nhanh chóng ký kết.

Bộ năng lượng đưa tới bản quy hoạch phát triển nguồn năng lượng mới làm Lục Kiến Bang thấy rất hứng thú. Năng lượng mặt trời và năng lượng gió có thể phát triển mạnh trong tương lai, cùng với tầm quan trọng khi cải tạo, hoàn thiện hệ thống truyền tải điện… Bản báo cáo này có thể nói là viết khá chu đáo, hơn nữa còn đưa ra một loạt số liệu xác thực, tính khả thi là rất cao.

Lục Kiến Bang dự định đưa bản quy hoạch phát triển nguồn năng lượng mới này ra thảo luận trong hội nghị thường trực Quốc vụ viện, phải tranh thủ đưa vào kế hoạch của chính phủ về việc ủng hộ các công ty phát triển, nghiên cứu nguồn năng lượng mới trong năm tới.

Thái Chánh Dương mấy lần khen Triệu Quốc Đống trước mặt Lục Kiến Bang, bây giờ theo Lục Kiến Bang thấy thì xem ra Triệu Quốc Đống này cũng có ý chí và tầm nhìn. Chỉ còn trẻ mà đã có trình độ như vậy đúng là điều làm Lục Kiến Bang phải than thở.



Triệu Quốc Đống lúc này đang rất thoải mái chuẩn bị đón tết.

So sánh với khi làm lãnh đạo ở thị xã lúc đón tết, đợt tết ở bộ tự do thoải mái hơn rất nhiều. Nhất là khi chỉ còn vài ngày là tết, không khí trong bộ luôn vui vẻ.

Đèn lồng đỏ sớm được treo lên, đèn các màu được kết thành chuỗi ở bên ngoài tòa nhà, vừa tới tối là đủ mọi màu sắc được thắp lên tổng rất đẹp mắt.

Đến 5h chiều, mọi người trong bộ liền bắt đầu biến mất. Chẳng qua vẫn còn có nhân viên trực ban, thường thường đều là nhân viên các phòng ban mà thôi. Bọn họ đây là ở lại để đợi các công ty bên dưới đưa quà lên.

Triệu Quốc Đống không nhớ mình nhận được bao cuộc điện thoại, nhiều người vốn là không quen biết, ngay cả nói chuyện hay điện thoại cũng chưa từng gọi cho nhau. Nhưng người ta rất nhiệt tình gọi tới, báo tên sau đó khiêm tốn nói chuyện vài câu, cuối cùng đi vào chính đề đó là muốn chuẩn bị chút quà cho cán bộ trong cục, mong hắn đồng ý.

Đương nhiên chỉ có thể đồng ý, Triệu Quốc Đống không đến mức hà khắc đến độ chuyện này cũng không đồng ý. Hắn một bên yêu cầu người của phòng Tổng hợp chủ động liên lạc, sau đó bảo phòng Tổng hợp phái cán bộ đến các nơi nhận quà.

Đương nhiên có không ít người muốn tìm tới nhà xin nhà. Nhưng Vì thế Triệu Quốc Đống phải cẩn thận, có một số người cố ý quên, hoặc nói thẳng, hoặc cứ cố ép hắn nhận. Tóm lại có đủ cách kỳ quái làm tết này Triệu Quốc Đống được thử cảm giác làm lãnh đạo cao. Mặc dù hắn không thiếu tiền nhưng có đôi khi anh muốn không nhận cũng không được.

Mỗi một cơn tuyết rơi xuống cũng đại biểu cho mùa xuân đến gần một ngày.

Mùa đông Bắc Kinh rất lạnh nhưng nó trông đẹp hơn. Nhất là đứng ở nơi đầy tuyết trắng làm anh thấy mình thật nhỏ bé.

Một năm mới đã tới, Triệu Quốc Đống cười khổ một tiếng, mình đã thêm một tuổi.

Tết năm 2002 này có thể nói là đi đến rất nhẹ nhàng, nhẹ nhàng nhất trong nhiều năm qua.

Hắn cũng đã xác định mục tiêu, vẫn là kiên định đi về phía trước. Kinh nghiệm làm ở Bộ năng lượng chính là điều tuyệt vời dành cho hắn. Ở vị trí này hắn đạt được bao nhiêu chính là do bản thân hắn cố gắng. Biểu hiện trong ba bốn tháng trước theo Triệu Quốc Đống thấy cũng tạm được. Sau tết sẽ là những hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân diễn ra khắp nơi trong cả nước, sau đó sẽ nghênh đón một loạt động tác điều chỉnh nhân sự.