- Lão Trử, không cần nói nhiều, đều vì việc công cả mà. Xe cũ hay mới có quan trọng như vậy sao? Chuyện này tôi quyết định, xe mới anh dùng, lão Tạ dùng xe Passat kia. Còn xe Accord để ở phòng Tổng hợp. Dù sao các vị Trưởng phòng của chúng ta cũng phải ra ngoài, có xe tốt một chút cũng sẽ tăng thêm thể diện.
Triệu Quốc Đống vung tay ngăn Trử Hồng Sinh đang định lên tiếng.
- Tôi đây là nói thật lòng. Tôi mới tới, đang tìm hiểu công việc nghiệp vụ, rất nhiều việc còn phải nhờ hai vị giúp tôi. Tôi cũng cần dành thời gian học hỏi hai vị. Phân công trước đây không thay đổi, hai vị vẫn tiếp tục phụ trách công việc cũ. Nếu có gì cần thì chúng ta bàn bạc. Hai vị thấy sao?
Nghe Triệu Quốc Đống nói như vậy, hai người Trử Hồng Sinh, Tạ Khoa đều khẽ gật đầu.
Xem ra vị Cục trưởng Triệu này không bình thường, lời nói mặc dù khách khí nhưng cũng có vẻ như lãnh đạo cấp trên. Công việc nghiệp vụ cần hai người bọn họ phụ trách nhưng về trình tự là phải bàn bạc, nói cách khác phải do Triệu Quốc Đống quyết định.
Trử Hồng Sinh có chút kinh ngạc là lần này sao Tạ Khoa lại không tranh xe Passat mới với mình? Chẳng lẽ Tạ Khoa định đi đường vòng? Không thể, hơn phân nửa là Tạ Khoa nghĩ lai lịch Cục trưởng Triệu này không bình thường nên hơi sợ mà không dám làm quá. Nhưng Trử Hồng Sinh nghĩ thấy cũng đúng, mình làm ở cục nhiều năm như vậy, nếu xe mới Cục trưởng không đi, đương nhiên sẽ đến lượt mình. Tạ Khoa đâu đến lượt được.
Tạ Khoa lúc này biết Trử Hồng Sinh đang rất đắc ý. Nhìn xem, ngay cả Cục trưởng Triệu cũng chủ động tặng xe mới cho hắn, đây không phải thể hiện Trử Hồng Sinh hơn người sao?
Tạ Khoa lúc này lại đang vui vẻ. Cục trưởng Triệu có thể chủ động đến nói chuyện với mình về việc này, nói rõ mấy hôm nay Cục trưởng Triệu đã nhìn thấu Trử Hồng Sinh. Chút hư vinh đã khiến Trử Hồng Sinh không biết mình họ gì, quá nông cạn.
- Cục trưởng Triệu, việc này không thích hợp? Anh là Cục trưởng sao lại không có xe?
Trử Hồng Sinh giả vờ đùn đẩy.
- Được rồi, vợ tôi ở nước ngoài, một năm chỉ về có mấy lần. Xe cô ấy cũng cần tôi đi cho đỡ hỏng.
Triệu Quốc Đống nói.
- Chúng ta bàn việc chính đi.
- Bộ trưởng Dương đã nói với tôi về quy hoạch nguồn năng lượng mới, không biết hai vị có thể nhận ra là lãnh đạo đã có ý về nhu cầu năng lượng mới của nước ta không? Nhất là ở mảng năng lượng mới và năng lượng tái sinh, mấy lãnh đạo bộ đã lên tiếng vài lần, chú trọng vào năng lượng mặt trời và năng lượng gió, Trung ương cũng rất coi trọng vào việc này. Vì thế bộ có ý muốn kết hợp chút thành quả sản xuất điện từ năng lượng mặt trời, năng lượng gió, đưa ra một bản quy hoạch cụ thể.
- Cục trưởng Triệu, mặt trời có thể phát điện chủ yếu nằm ở việc nghiên cứu hệ thống hấp thu năng lượng, nghe nói việc chế tạo pin năng lượng mặt trời đã tiến vào giai đoạn có thể sản xuất đại trà. Vấn đề năng lượng gió cũng là trọng điểm nghiên cứu của quốc gia. Nhưng kỹ thuật của năng lượng gió là khá lớn, hai hạng mục này đều có vấn đề đó là vấn đề thời tiết ảnh hưởng.
Trử Hồng Sinh nói.
- Đúng thế, lão Trử nói đúng, chủ yếu là thời tiết. Mặt trời và gió là nguồn năng lượng sạch nhưng nó không ổn định, không thể cung cấp lâu dài và ổn định như thủy điện, nhiệt điện, điện hạt nhân, điều này cũng cần hệ thống ắc quy dự trữ.
Tạ Khoa nói.
- Ừ, tôi thấy như thế này. Nguồn năng lượng mới do lão Tạ phụ trách, theo ý của bộ thì Cục quy hoạch và phát triển phải căn cú vào xu thế phát triển trước mắt mà đưa ra quy hoạch rõ ràng. Tôi cảm thấy Cục năng lượng mới và năng lượng tái sinh cần phải đưa ra bản báo cáo, nhưng bọn họ cũng phải đưa ra phân tích về tương lai phát triển của lĩnh vực này. Cục cần phải xuất phát từ góc độ phát triển ngành mà đưa ra quy hoạch. Lão Tạ, chuyện này do anh phụ trách. Anh chọn hai người trong cục, ngoài ra có thể tìm hai người của Viện nghiên cứu, trong ba tháng phải đưa ra được thứ gì đó.
Tạ Khoa không ngờ Cục trưởng mới tới đã giao cho mình công việc nặng đến vậy. Chuyện này y cũng nghe nói tới nhưng đáng lẽ do Cục năng lượng mới và năng lượng tái sinh phụ trách mới đúng. Nhưng sau khi nghe tiếp, y mới thấy Triệu Quốc Đống này là có ý đồ. Cục bên vừa ra tay, bên này y đã suy nghĩ về góc độ quy hoạch phát triển. Chỉ riêng điểm này đã thấy vị Cục trưởng Triệu này không đơn giản, nắm bắt nhanh thay đổi chính sách của quốc gia.
Tính toán một chút, Tạ Khoa cũng không từ chối nhưng điều cần nói cũng phải nói.
- Cục trưởng Triệu, chuyện này muốn làm thì chúng ta phải làm cho tốt. Chỉ dựa vào cục cùng mấy nhân viên ngồi trong văn phòng của Viện nghiên cứu mà muốn đưa ra quy hoạch làm lãnh đạo hài lòng thì sợ khá khó khăn, phải đi khảo sát thực tế, đến điều tra ở các công ty trong lĩnh vực này. Ba tháng hơi gấp nhưng nếu nắm chắc thì có thể được. Nhưng vấn đề kinh phí sợ phải tiêu tốn không ít.
- Ừ, việc này anh tự phụ trách, phải chọn tướng tài, binh giỏi. Nếu không được có thể hỏi ý kiến chuyên gia ngoài bộ, nghe ý kiến và đề nghị của bọn họ trong lĩnh vực này, cần cũng có thể mời bọn họ tham gia vào.
Triệu Quốc Đống xua tay nói:
- Về vấn đề kinh phí anh phụ trách, chỉ cần do công việc cần và ở mức hợp lý là được.
Sự rộng rãi của Triệu Quốc Đống làm Tạ Khoa và Trử Hồng Sinh đều vui vẻ. Vị Cục trưởng trước mặc dù cũng khá rộng rãi nhưng việc ký tên lại rất quý trọng, chi thêm một đồng cũng phải được đối phương cho phép.
- Được, Cục trưởng Triệu, anh yên tâm, tôi nhất định sử dụng cẩn thận vấn đề kinh phí.
Tạ Khoa vui vẻ nói.
- Chẳng qua lão Tạ, tôi phải nói trước một chút. Sau ba tháng anh đừng có đưa ra một bản quy hoạch không ra gì. Cục năng lượng mới và năng lượng tái sinh sẽ cùng đưa ra một bản phân tích trình cho lãnh đạo bộ như chúng ta, bên nào tốt, bên nào xấu nhìn qua là biết ngay. Nếu như làm mất mặt cục ta, tôi sẽ không chấp nhận.
….
Rất nhanh đã đến cuối mùa thu. Bắc Kinh cuối thu đã khá lạnh.
Sau một tháng, Triệu Quốc Đống dần quen với cuộc sống trong bộ. So sánh với khi ở tỉnh thì thấy nó không bận rộn bằng, đi làm đúng giờ là được. Mặc dù số buổi đi dùng bữa tăng lên nhưng đều liên quan đến phạm vi nghiệp vụ.
Triệu Quốc Đống cũng không quá lập dị, về việc qua lại với các công ty lớn bên dưới và chi nhánh các tỉnh thành phố ở Bắc Kinh, về cơ bản Triệu Quốc Đống ủng hộ. Giống như Thái Chánh Dương nói quan hệ là do tích lũy dần dần. Người có thể làm việc với cấp bộ đều là nhân vật có thể giậm chân làm rung chuyển một nơi. Nhưng nếu anh lên bộ chính là cần bộ ủng hộ về vấn đề gì đó, chỉ cần không ngược nguyên tắc thì tùy anh xử lý.
Lưu Nhược Đồng có vẻ yên ổn ở lại Bắc Kinh, cô vẫn chưa về Astana. Điều này làm Triệu Quốc Đống có chút cảm động.
Cô hình như cũng có tranh cãi với cơ quan nhưng Triệu Quốc Đống không hỏi nhiều. Lưu Nhược Đồng có thân phận cả bên Bộ Ngoại giao và quân đội nên tất nhiên là phải thu thập công tác tình báo. Triệu Quốc Đống chỉ nhắc cô thân phận của mình. Mặc dù khu vực Trung Á bây giờ còn yếu, Trung Quốc cũng đang dần mở rộng sức ảnh hưởng ở Trung Á nhưng Nga không cam tâm mất đi Trung Á, Âu Mỹ cũng đang nhìn chằm chằm vào đó.
Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận được mình đã tạo ra một tia thay đổi ở thế giới này. Đó là đề nghị của hắn đã được Thái Chánh Dương đưa vào chính sách năng lượng quốc gia. Quốc gia cuối cùng đã nhìn tới khu vực Trung Á. Nhất là Triệu Quốc Đống đưa ra ý tưởng ủng hộ công ty nhà nước và công ty tư nhân trong lĩnh vực năng lượng tiến ra nước ngoài với hình thức liên doanh đã khiến không ít công ty nhà nước tiến ra thị trường nước ngoài.
Tập đoàn dầu khí Trung Quốc, Tập đoàn than đá Trung Quốc đã thành lập chi nhánh ở Kazakhstan, Turkmenistan, Uzbekistan cùng với Azerbaijan. Tập đoàn dầu khí Trung Quốc thậm chí còn lợi dụng lúc tập đoàn dầu khí Luke Nga thu gom tài chính trên thị trường chứng khoán London mà mua được một số cổ phần ở đây. Đây là động tác lớn của tập đoàn năng lượng Trung Quốc làm cả thế giới chấn động.