Lộng Triều

Quyển 12 - Chương 54




Tiếng điện thoại cắt đứt màn đấu khẩu khá vui vẻ giữa Triệu Đức Sơn và Lâm Tuệ.

Lâm Tuệ chú ý thấy Triệu Đức Sơn hơi nhíu mày, khẽ liếc mắt liếc nhìn màn hình di động của Triệu Đức Sơn thì thấy hai chữ "Trường Xuyên". Hình như người em trai làm tổng giám đốc của hắn tên là Triệu Trường Xuyên, là em trai của hắn gọi điện thoại tới.

Triệu Đức Sơn dường như nhận ra sự chú ý của Lâm Tuệ, vì tỏ vẻ thân cận nên Triệu Đức Sơn chỉ khẽ gật đầu mà không hề rời đi.

- Chuyện gì vậy, Trường Xuyên? Ừ, anh ở An Đô, đúng, khách sạn Hoa Viên, không phải do công ty bố trí sao?
Triệu Đức Sơn cảm thấy quái lạ, từ lúc nào mà Trường Xuyên lại quan tâm tới việc mình về An Đô thì ở đâu thế này?
- Ừ, đang ở cùng nhau. Lâm tiểu thư không thoải mái lắm cho nên định không tham gia hoạt động, không có trở ngại gì, ngày mai đương nhiên sẽ tới dự nghi thức cắt băng khởi công hạng mục, sẽ không bị ảnh hưởng gì.

- Em nói gì? Không tham gia? Không ký hợp đồng nữa, đổi người?
Giọng Triệu Đức Sơn to hẳn lên, đôi lông mày thô lập tức dựng ngược lên, cơn tức giận bùng phát:
- Con mẹ nó, là ai quyết định? Em hay là Khuất Bình?

Là ai mà không nói gì đã dám nói không cho Lâm Tuệ làm người quảng cáo cho nước suối Thương Lãng nữa, ai có gan lớn như vậy? Triệu Đức Sơn nổi trận lôi đình, hắn là phó tổng giám đốc tập đoàn, hơn nữa còn được phân công quản lý khối kinh doanh nước suối, đừng nói là Khuất Bình, cho dù Trường Xuyên thì cũng không được, nếu không đưa ra được nguyên nhân thì Triệu Đức Sơn hắn sẽ chịu để yên.

Sắc mặt Lâm Tuệ liền trở nên trắng bệch, một người thông minh như cô mà sao cũng không nghe ra là ai nói trong điện thoại.

Mình và Thương Lãng sắp đến lúc ký hợp đồng, đảm nhận làm người quảng cáo cho nước suối Thương Lãng không chỉ thu được một khoản tiền lớn mà nó còn trợ giúp rất lớn cho sự phát triển sau này của mình. Thương Lãng là một tập đoàn lớn đang hô phong hoán vũ trên thị trường sản phẩm bảo vệ sức khỏe, có lời đồn rằng sản phẩm của bọn họ đại biểu cho hình tượng bảo vệ sức khỏe, Lâm Tuệ còn đang trông cậy xem lần này có thu hoạch được gì không.

Lâm Tuệ cũng biết có không ít người đại diện của minh tinh đều có chủ ý với hợp đồng này, trong đó còn có mấy người khá tiếng tăm, hình tượng và mức độ nổi tiếng cũng không hề kém người của mình. Cũng chính bởi vì nguyên nhân này nên khi Triệu Đức Sơn đề xuất bảo cô tới An Đô làm khách quý tham gia nghi thức cắt băng khởi công hạng mục thì cô lập tức đáp ứng ngay, thậm chí còn từ chối phí biểu diễn không phải đều vì tính toán lợi ích lâu dài sao?

Triệu Trường Xuyên đang ở Thượng Hải dường như cũng cảm nhận được cơn tức giận ở An Đô qua điện thoại, chẳng qua lúc này tâm trạng của hắn lại tốt một cách đặc biệt, có thể cảm thụ cơn tức của Nhị ca cũng là chuyện mới mẻ hiếm khi gặp được, có điều lúc này đây hắn cũng có kinh ngạc nhất định.

- Bọn em không ai làm gì cả, là đại ca vừa mới gọi điện thoại tới nói, em cũng không biết nguyên nhân.
Triệu Trường Xuyên vừa che điện thoại vừa âm thầm cười trộm.

- Em nói cái gì? Đại ca? Không có khả năng, sao đại ca lại quản loại chuyện lông gà lông vịt này? Em lừa anh phải không?
Triệu Đức Sơn kêu to lên.

- Anh tin hay không thì tùy, nếu không thì anh gọi thẳng đại ca mà hỏi đi?
Tiếng của Triệu Trường Xuyên trong điện thoại cứ ngân nga kéo dài khiến Triệu Đức Sơn nghe thấy vừa tức vừa vội, loại chuyện như này thì Trường Xuyên không thể nào nói đùa với mình, thằng này cũng không có thói quen đùa giỡn với người khác.

- Trường Xuyên, em nói cho anh biết rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Vì sao đại ca lại hỏi tới chuyện này? Không nguyên tắc gì cả.
Cứ nghĩ đến khuôn mặt của đại ca mình là Triệu Đức Sơn lại có phần khiếp đảm, hắn không tin Trường Xuyên lại không biết thông tin gì cả, đại ca cũng không phải là người không hiểu đạo lý, vô duyên vô cơ lại yêu cầu công ty hủy hợp đồng với Lâm Tuệ được?
- Có phải chú lén lút giở trò quỷ gì ở bên đó với anh hay không?

- Anh hai, anh nghĩ lại đi, có khi nào em quản tới chuyện của anh hay không?
Lúc này Triệu Trường Xuyên đang ở trong phòng làm việc mà cảm thấy buồn cười đau cả ruột nhưng lại không dám bật cười thành tiếng.

- Lẽ nào lại là cái thằng Vân Hải nhát như thỏ kia lại chọc ngoáy gì anh trước mặt đại ca?
Triệu Đức Sơn nghi ngờ hỏi - Không có khả năng, thằng Vân Hải này anh cũng lâu rồi không gặp, không phải nó vẫn luôn ở bên Quảng Châu hay sao? Nó không rảnh rỗi tới mức ấy chứ?

- Nhị ca, em thấy vấn đề là từ người anh đó, vừa rồi đại ca gọi điện thoại tới rất tức giận, nói Lâm tiểu thư là một nghệ sĩ không có đạo đức nghề nghiệp và nhân tình, không thích hợp đảm nhiệm làm người quảng cáo cho Thương Lãng, muốn em cân nhắc đổi cô ấy đi. Anh cũng biết tính đại ca mà, nói một không hai nên em cũng không dám hỏi nhiều, cũng không biết Lâm tiểu thư đắc tội với đại ca chuyện gì mà khiến đại ca có ấn tượng xấu, hình như đại ca đang ở An Đô.

Thấy Triệu Đức Sơn nghi thần nghi quỷ, Triệu Trường Xuyên buồn cười gần vỡ bụng, chỉ có điều hắn cũng biết loại chuyện này có chừng có mực, nếu không Đức Sơn mà biết rõ nội tình thì dù không dám nói to trước mặt đại ca nhưng sẽ gào thét trước mặt mình mất.

- Hả?
Triệu Đức Sơn chấn động:
- Trường Xuyên, em hãy gọi ngay cho đại ca hỏi xem, rốt cuộc là có chuyện gì, biết đâu lại có sự hiểu lầm gì đó?

Triệu Trường Xuyên hiển nhiên là bắt chẹt một phen, đến khi Triệu Đức Sơn bị bức hứa hẹn đủ thứ này nọ thì Triệu Trường Xuyên mới đáp ứng.

Lâm Tuệ chú ý tới Triệu Đức Sơn xưa nay là người rất tùy tiện, không để chuyện gì vào mắt chứ hiếm thấy khẩn trương như lúc này, tuy rằng đã cố gắng giữ bình tĩnh trước mặt mình nhưng vẫn không che giấu nổi vẻ nôn nóng.

- Sơn ca, anh còn có đại ca à?
Lâm Tuệ bình tĩnh hỏi lại:
- Có phải là có người muốn đào tường, hất em đi để thế vị trí người nước suối Thương Lãng không?

Triệu Đức Sơn lắc đầu, nói với giọng bồn chồn:
- Không có chuyện đó, anh của anh chưa bao giờ quản tới mấy chuyện cỏn con như này. Chẳng qua không biết vì nguyên nhân gì mà anh tôi lại có hiểu lầm về cô, nên mới đòi đổi.

Chuyện cỏn con? Lâm Tuệ không nhịn được phải than thở, đây là chuyện liên quan đến khoản phí dành cho người quảng cáo. Biết bao nhiêu người tốn bao tâm trí luồn cúi mà ở trong mắt đại ca của Triệu Đức Sơn thì lại là chuyện cỏn con sao?

- Nhưng em chưa bao giờ biết đại ca của anh mà.
Lâm Tuệ biện bạch nois, thanh danh của mình trong giới từ trước giờ đều toots, ngay cả giới truyền thông cũng chưa tìm ra tỳ vết nào về mình. Cũng chính bởi vì hiện nay đang qua lại với Triệu Đức Sơn nên mới phải hết sức cẩn thận, tránh dẫn tới mấy điều phiền toái không cần thiết.

- Enh cũng cảm thấy kỳ quái, anh của anh chưa bao giờ qua lại với người trong giới giải trí, lại cũng không có bạn bè trong giới giải trí, làm sao lại có ấn tượng không tốt với em được nhỉ?
Triệu Đức Sơn đang rất khó hiểu, theo lý thuyết thì thanh danh Lâm Tuệ khá tốt, cho dù đại ca có thấy được tin tức gì trên truyền thông thì cũng không nên tin hết mới đúng, sao lại đột nhiên gọi điện cho Trường Xuyên kêu đổi cô?

- Sơn ca, đại ca của anh làm gì?
Lâm Tuệ thật sự không nhịn được, tuy rằng biết rõ Triệu Đức Sơn sẽ không trả lời vấn đề này, nhưng cô vẫn không kiềm chế được sự tò mò trong nội tâm của mình, hình như là không có ai biết anh em Triệu thị còn có một đại ca? Xem bộ dạng này thì dường như ở Triệu gia còn có một người có tiếng nói quyết định.

- Anh của anh, ôi, en cũng đừng hỏi, anh ấy không phải kiểu người như chúng ta.
Triệu Đức Sơn ho khan một tiếng rồi chuyển đề tài:
- Việc này đợi hiểu rõ tình hình đã.

Đang nói thì chuông điện thoại vang lên, là do Triệu Trường Xuyên gọi tới.

Lâm Tuệ phát hiện moomf của Triệu Đức Sơn có phần cổ quái, miệng há to hồi lâu mà cũng không khép lại, yết hầu lên xuống vài cái rồi mới nghe được hắn thốt ra vài từ:
- Đại ca thực sự đang ở dưới sao? Anh ấy nói như vậy à?

- Nhị ca, ai biết chuyện này lại do anh khởi xướng, không phải anh đang ở trong phòng Lâm tiểu thư giết thời gian sao. Đáng lẽ Lâm tiểu thư phải đi gặp fan hâm mộ, anh thì ngược lại không thèm đi nên Lâm tiểu thư chỉ phải tiếp anh, thế là đại ca và bạn khổ sở đứng chờ mấy tiếng đồng hồ ở bên dưới, anh nói đại ca có bốc hỏa hay không? Em thấy chuyện này ai đeo chuông thì người đó phải cởi, anh liệu tới mà giải quyết với đại ca đi.

Trong điện thoại Triệu Trường Xuyên nói với giọng vui sướng khiến Triệu Đức Sơn có cảm giác chuyện này không đơn giản như vậy. Ít nhiều gì thì mình và Trường Xuyên cũng có quan hệ, vậy mà dường như thằng này cứ thấy mình bị ức hiếp là trong lòng lại thấy thoải mái, đây là một loại tâm lý biến thái điển hình.

Lâm Tuệ rốt cuộc cũng lộ diện, tuy rằng chỉ có 10' ngắn ngủi, gặp mặt các fan và chọn vài người để ký tên, sau đó trả lời mấy vấn đề đơn giản rồi rời đi nhưng dù sao cũng coi như đã có một câu trả lời với fan hâm mộ và giới truyền thông.

Nhất là lúc cuối Lâm Tuệ còn ở lại xin lỗi, nói rằng người mình không khỏe nên mới chậm trễ xuất hiện, điều này làm cho đám fan hâm mộ và giới truyền thông có phần bất ngờ, loại người nổi tiếng như Lâm Tuệ rất hiếm khi có biểu hiện như vậy.

Dưới sự bảo vệ của người đại diện và vệ sỹ tới khi tiến vào phòng ăn thì Lâm Tuệ mới tháo kính râm xuống, sự có mặt của cô lập tức dẫn tới một trận hoan hô ầm ĩ trong phòng.

Năm sáu cô bé đều chạy tiến tới vây quanh và chìa quyển sổ ra, có người còn lấy ra cả cameras hiếm khi được dùng nữa.

Ân Tiểu Uyển hưng phấn tới mức mặt đỏ bừng, đám học sinh đều quay lại nhìn với ánh mắt hâm mộ xen lẫn ghen tị khiến một cô bé với tâm hồn đơn thuần cũng lần đầu tiên thấy kiêu ngạo. Mặc dù mấy cô bạn học ở trên tỉnh cũng xuất hiện vẻ ao ước, dù sao có thể khiến Lâm Tuệ đến ăn cùng một bữa cơm thì không phải ai cũng có thể làm được. Lần đầu tiên cô cảm thấy kiêu ngạo vì người bố của mình, đúng là bố và Triệu thúc đã mời Lâm Tuệ đến nơi này.

Ân Cảnh Tùng tự nhiên không thấy đơn giản giống như con gái của mình và đám bạn học của nó, nhưng hắn vẫn tỏ vẻ hết sức cảm tạ Triệu Quốc Đống đã thu xếp chu đáo, nhìn thấy con gái mình vừa sung sướng vừa hưng phấn được đám bạn học vây quanh và đẩy vào chụp ảnh chung với Lâm Tuệ, lại thấy vợ mình vui sướng ra mặt thì y vui lây.

Y không biết Triệu Quốc Đống vận dụng quan hệ gì mà có thể làm một "ngôi sao" cao ngạo bắt giới truyền thông đứng chờ đợi mấy tiếng lại đích thân tới đây nhanh như vậy, hơn nữa thái độ lại còn thân thiết và hòa ái nữa. Ký tên chụp ảnh cùng với Tiểu Uyển mà chẳng hề có nửa điểm sốt ruột. Nhưng hắn biết ít nhất thì một cán bộ cấp sở bình thường tuyệt đối không thể làm được.

Y có phần cảm động, ít nhất thì Triệu Quốc Đống rất nhiệt tình hỗ trợ.