Theo trình tự bình thường thì thành viên bộ máy Công ty khai thác đô thị sẽ tiến hành điều chỉnh một lần nữa. Phải do Đảng ủy Ủy ban Xây dựng đưa ra ý kiến, sau đó do Ban Tổ chức cán bộ và Ủy ban kỷ luật Thị ủy tiến hành khảo sát, xong trình tự rồi mới được bổ nhiệm.
Nhưng ý kiến của Đảng ủy Ủy ban Xây dựng không nhất trí với Thị trưởng Hứa, cục diện bế tắc này phải thay đổi. Triệu Quốc Đống lúc gọi Vu Văn Lượng tới không nói rõ, chỉ bảo y phối hợp ý kiến của Hứa Kiều, Ủy ban Xây dựng mà đưa ra một phương án.
Triệu Quốc Đống đương nhiên không phải vì mình và Phương Hùng Phi có quan hệ tốt nên mới giao cho mình. Đây có lẽ là thử thách về năng lực, cũng là thử thách thái độ của mình.
Mặc dù Vu Văn Lượng không thích Hứa Kiều mấy, nhưng y lại phục Triệu Quốc Đống.
Mặc kệ như thế nào thì năm trước khi Triệu Quốc Đống mới tới được giao mấy việc khó, hắn đều giải quyết tốt.
Ủy ban Thị xã có năm Phó trưởng ban thư ký, nhưng hắn chọn mình. Tuy mình theo Hứa Kiều, nhưng Vu Văn Lượng cảm thấy đó không phải nguyên nhân chính.
- Tôi nhắc anh, theo cảm giác của tôi thì phương án mà Hứa Kiều đưa ra chỉ sợ đã được Thị trưởng Triệu cho phép, hoặc là nói đây là ý của Thị trưởng Triệu. Anh cân nhắc một chút, đừng có mà vì việc nhỏ mà mất lớn.
Vu Văn Lượng và Phương Hùng Phi ngồi hai tiếng, gạt tàn cũng đầy. Làn khói dày đặc trong phòng làm Vu Văn Lượng cảm thấy khó chịu.
- Triệu Quốc Đống không hỏi công việc cụ thể, tính của hắn thì tôi hiểu. Hắn chỉ nắm việc lớn, mấy việc này đều ném cho Hứa Kiều.
Phương Hùng Phi xem ra cũng nghiên cứu tác phong làm việc của Triệu Quốc Đống.
- Thằng Diệp Nhất Bình xem ra đã được Hứa Kiều thấy thuận mắt. Tôi không rõ sao Hứa Kiều lại nhìn trúng hắn? Hắn trước ở Công ty khai thác đô thị chỉ là phó giám đốc trên danh nghĩa, tôi rất khó chịu với hắn. Nếu không phải vì do độ tuổi của bộ máy Công ty khai thác đô thị nên cần đến hắn vào cho đủ thì sao tới lượt hắn.
- Anh nói vậy là hơi quá. Diệp Nhất Bình dù có nhược điểm nhưng năng lực nghiệp vụ của hắn rất được, nhân phẩm cũng tốt. Việc hắn có là giám đốc thích hợp nhất hay không thì tôi không dám nói, nhưng tôi cảm thấy anh tốt nhất chấp nhận hai người giám đốc, Bí thư đảng ủy, còn về phần người khác thì tôi nghĩ có thể trao đổi.
Vu Văn Lượng nói làm mắt Phương Hùng Phi sáng lên:
- Lão Vu, sao ông không nói sớm? Tôi còn tưởng thành viên bộ máy đều do Hứa Kiều đề cử hết chứ?
- Được rồi, anh đừng giả vờ với tôi. Chọn giám đốc và Bí thư đảng ủy anh đừng dây dưa mãi, thành viên khác anh có thể tính toán. Ừ, cũng nên trao đổi với Thị trưởng Hứa, sau đó mau báo cho tôi, tôi cũng tiện về báo cáo với lãnh đạo.
Vu Văn Lượng thầm than Phương Hùng Phi này đi quá xa rồi.
Với tính cách của Triệu Quốc Đống nhất định sẽ không cho phép lãnh đạo của ngành chức năng quan trọng như Ủy ban Xây dựng chống đối ý của mình.
Hứa Kiều chẳng qua chỉ là quân tiên phong của Triệu Quốc Đống, đẩy mạnh việc xây dựng thành thị chính là thành tích rất lớn của Triệu Quốc Đống. Phương Hùng Phi nếu tiếp tục giở trò thì chỉ sợ sẽ có chuyện.
Bộ máy mới của Công ty khai thác đô thị sau mấy lần tranh luận, cuối cùng đến tháng 10 đã thành hình. Thị xã bổ nhiệm Chúc Trung Nguyên – nguyên Cục trưởng cục quản lý cây xanh làm giám đốc Công ty khai thác đô thị Hoài Khánh. Nguyên phó giám đốc Công ty khai thác đô thị – Dương Phong làm Bí thư đảng ủy, bổ nhiệm Nhạc Hạc Minh – nguyên Phó cục trưởng cục Quản lý cây xanh làm phó giám đốc kiêm tổng công trình sư. Ngoài ra hai vị phó giám đốc khác do một vị phó giám đốc kỳ cựu của Công ty khai thác đô thị làm, một người khác do Trưởng phòng quản lý xây dựng của Ủy ban Xây dựng điều sang.
Đây là sự thỏa hiệp nhưng Triệu Quốc Đống không hài lòng, nhất là bổ nhiệm Dương Phong.
Triệu Quốc Đống vốn muốn Phó cục trưởng cục Giao thông đến làm, nhưng cán bộ hệ thống giao thông mà đưa vào hệ thống xây dựng thành thị đã bị người Ủy ban Xây dựng kiên quyết phản đối.
Hứa Kiều suy nghĩ mãi, sau khi trưng cầu ý kiến vài lần liền quyết định đẩy Dương Phong lên.
Dương Phong xuất thân giao thông nhưng lại điều tới Ủy ban Xây dựng nhiều năm, sau đó đã làm phó giám đốc Công ty khai thác đô thị, tính cách khá ôn hòa, là nhân vật mà cả Hứa Kiều và Phương Hùng Phi đều có thể chấp nhận. Có y làm Bí thư đảng ủy vừa có thể phối hợp với Chúc Trung Nguyên để triển khai công việc, có thể trấn an sự bất mãn của thành viên cũ của Công ty khai thác đô thị và bên Ủy ban Xây dựng.
Lần này hệ thống quản lý cây xanh toàn thắng cũng là đả kích không nhỏ đối với Phương Hùng Phi.
Cục quản lý cây xanh mặc dù cũng là chi cục cấp phó huyện trực thuộc Ủy ban Xây dựng Thị xã nhưng khá độc lập. Chúc Trung Nguyên là Ủy viên Đảng ủy Ủy ban Xây dựng, nhưng Phương Hùng Phi từ trước đến nay rất khó chịu với Chúc Trung Nguyên. Chúc Trung Nguyên là người cứng rắn, mặc dù Phương Hùng Phi nhiều lần chèn ép mà vẫn không ngã. Hơn nữa dưới sự lãnh đạo của Chúc Trung Nguyên, Ủy ban Xây dựng khống chế cục Quản lý cây xanh khá yếu.
Chúc Trung Nguyên có quan hệ khá tốt với Đặng Nhược Hiền và Hứa Kiều, nhất là quan điểm đưa ra rất được Hứa Kiều tán thành, cho nên Hứa Kiều mới không ngừng đề cử Chúc Trung Nguyên làm giám đốc Công ty khai thác đô thị.
Hứa Kiều suy nghĩ việc ai làm Bí thư đảng ủy Công ty khai thác đô thị sẽ tranh chấp mãi khiến cho ảnh hưởng đến việc triển khai công việc nên mới chọn nhân vật mà hai bên đều có thể chấp nhận. Mà Dương Phong cũng rất khôn khéo tỏ thái độ với Hứa Kiều là sẽ ủng hộ Chúc Trung Nguyên triển khai công việc, áp dụng theo phương án mà Ủy ban Thị xã đưa ra.
Nhạc Hạc Minh cũng được điều từ cục Quản lý cây xanh sang, điều này làm Chúc Trung Nguyên có cánh tay đắc lực.
Chúc Trung Nguyên đi vào văn phòng Triệu Quốc Đống mà có chút lo lắng. Y tự nhận mình không bị hoàn cảnh bên ngoài tác động, nhưng lần này điều chỉnh nhân sự lớn như vậy trong hệ thống Ủy ban Xây dựng làm y có chút ngạc nhiên.
Phương Hùng Phi rất cứng rắn ở trong hệ thống Ủy ban Xây dựng. Mình mặc dù đứng vững không ngã nhưng chỉ có thể bị dồn ở cục Quản lý cây xanh, các ngành khác trong hệ thống Ủy ban Xây dựng vẫn bị Phương Hùng Phi khống chế. Địa vị Công ty khai thác đô thị lớn như thế nào thì ai cũng biết, nhất là sau khi phương án quy hoạch đô thị được đưa ra khiến chức giám đốc là điểm nóng. Y không ngờ mình sẽ ngồi vào vị trí này.
Y biết Hứa Kiều rất hài lòng với công việc của cục Quản lý cây xanh, nhưng không ngờ Hứa Kiều lại muốn mình làm giám đốc Công ty khai thác đô thị. Trước đó y không nghe được tin tức gì. Đến khi Hứa Kiều và Phương Hùng Phi tranh chấp mãi, y mới biết Hứa Kiều đề cử mình làm giám đốc Công ty khai thác đô thị. Điều này làm Phương Hùng Phi rất tức giận.
Chúc Trung Nguyên vốn cho rằng đây chỉ là chuyện như trò đùa. Phương Hùng Phi có quan hệ tốt với Bí thư Trần, Thị trưởng Lữ và Trưởng ban Tiêu. Hứa Kiều mặc dù đẩy mình lên nhưng ý kiến của Đảng ủy Ủy ban Xây dựng lại khác, Hứa Kiều là người ngoài Đảng thì sợ khó có thể ảnh hưởng đến Đảng ủy Ủy ban Xây dựng.
Nhưng làm y ngạc nhiên đó là Đảng ủy Ủy ban Xây dựng rất dễ dàng thông qua quyết định mình làm giám đốc Công ty khai thác đô thị, Dương Phong làm Bí thư đảng ủy. Thậm chí ngay cả Nhạc Hạc Minh cũng điều từ cục Quản lý cây xanh sang làm trợ thủ nghiệp vụ cho mình. Mà chức Cục trưởng cục Quản lý cây xanh cũng theo ý của mình đề cử, do một phó khác của mình phụ trách.
Chúc Trung Nguyên cảm thấy mình đã coi nhẹ sức ảnh hưởng của Hứa Kiều trước mặt Thị trưởng Triệu. Hoặc là coi nhẹ sự tin tưởng của Thị trưởng Triệu với Hứa Kiều.
- Sức hấp dẫn chính là tài chính của Công ty khai thác đô thị. Thị xã sẽ giao một bộ phận quyền lực cho Công ty khai thác đô thị, cũng ủy thác Công ty khai thác đô thị đến áp dụng. Điều này cũng có nghĩa là do Thị xã sẽ không cấp tiền cho Công ty khai thác đô thị, cả quá trình hoạt động do Công ty khai thác đô thị thực hiện. Chúng ta cần là phải dựa theo quy hoạch của Hoài Khánh, thực hiện một năm biến hoá, ba năm lên cấp cao, năm năm tạo thành hoàn cảnh xuất sắc. Điểm này anh có tin tưởng và quyết tâm không? Không có thì sớm nói, tôi sẽ không trách anh, anh về cục Quản lý cây xanh của mình.
Chúc Trung Nguyên ra khỏi văn phòng Triệu Quốc Đống mà trong tai vẫn quanh quẩn lời nói của Thị trưởng Triệu. Đây là lần đầu y gặp cách nói chuyện như thế này. Trước đây chỉ là nhắc nhở lấy lệ, mà hôm nay coi như mở rộng tầm mắt, đúng là không giống bình thường.