Đường Cẩn đến đám cưới làm Triệu Quốc Đống có chút giật mình. Nhưng hắn sớm chuẩn bị tư tưởng nên không quá hốt hoảng, vẫn duy trì được lý trí và bình tĩnh. Đương nhiên cảm nhận trong lòng hắn lại là việc khác. Nhưng dù sao hắn cũng qua được cửa này.
Chẳng qua ánh mắt buồn của Đường Cẩn làm tim Triệu Quốc Đống như bị bóp thắt. Trái tim hắn như muốn tan ra, chẳng qua cuối cùng hắn vẫn kiên cường chịu đựng.
Triệu Quốc Đống ra khỏi khách sạn đã làm 5h chiều. Hắn vốn định đi sớm hơn nhưng Hoàng Hóa Thành và Chu Lệ rất nhiệt tình nói chuyện với hắn. Lúc ra khỏi ngành chính sách, Triệu Quốc Đống đã không còn bất mãn gì với Hoàng Hóa Thành. Hắn cũng cảm thấy Hoàng Hóa Thành bây giờ đã trở nên chín chắn hơn, thay vào đó là sự tàn nhẫn, quyết đoán của lính trinh sát. Mặc dù ngoài mặt thi thoảng vẫn hiện vẻ mất tự nhiên nhưng khi nói chuyện về công việc của y thì Hoàng Hóa Thành vẫn có chút tự hào.
Chu Lệ lại là người khá biết cách làm sôi nổi không khí. Mặc dù có cả Hoàng Hóa Thành nhưng hầu hết đều do cô bắt chuyện, hơn nữa cô ăn nói cũng khóe, biết chọn đề tài và tạo cơ hội. Ngay cả Triệu Quốc Đống cũng không khỏi thừa nhận cô có khả năng giao tiếp, không hổ làm bên Quận đoàn. Hoàng Hóa Thành ở điểm này đúng là kém Chu Lệ.
Chồng Đồng Mạn đúng như Triệu Quốc Đống đoán, đã được quyết định xuống làm Phó Trưởng phòng công an huyện Mai, thời gian xuống kiêm nhiệm là hai năm, chủ yếu căn cứ yêu cầu của Đảng ủy chính pháp thành phố muốn phong phú đội ngũ cơ sở, đồng thời cũng đề cao kinh nghiệm công tác cơ sở cho đội ngũ cán bộ. Hai hôm trước Minh Diệu mới tới huyện Mai báo danh, gặp mặt thành viên bộ máy Công an huyện Mai. Đương nhiên cũng phải gặp Chu Tinh Văn.
Mặc dù tâm trạng không quá tốt nhưng hắn không thể từ chối lời mời dùng bữa của Khâu Nguyên Phong và Cao Dương. Hơn nữa còn có cả Phó bí thư Huyện ủy huyện Mai – Tề Danh Viễn để cho đủ chân đánh bài nữa.
Nếu là đánh mạt chượt thì tự nhiên không tránh khỏi việc có người chi tiền. Cũng may Khâu Nguyên Phong và Cao Dương không thích trò này, khách liền theo chủ. Tề Danh Viễn coi như làm chủ bố trí mọi người ngồi chơi. Đánh mấy ván Triệu Quốc Đống không thua không thắng làm hắn khá vui.
Khi xe Triệu Quốc Đống chạy ra khỏi cửa khách sạn, hắn vô thức nhìn sang bên, một hình ảnh quen thuộc đập vào mắt. Hắn liên tục thay đổi động tác ở chân, cuối cùng đã dừng lại.
Đường Cẩn không biết sao mình lại lên xe hắn. Cô cảm thấy mình như mơ màng, ngồi trên ghế mà cô không biết nói gì, chỉ lặng lẽ khóc.
Lúc này Triệu Quốc Đống lại thấy mình rất tỉnh táo, chút xúc động vừa nãy đã biến mất.
Hắn lấy khăn giấy đưa cho Đường Cẩn, cũng không lau cho cô. Hắn biết mình phải phân rõ giới hạn.
- Em đi đâu? Anh đưa em đi.
- Em về Cục Công an.
Nước mắt có lẽ là con đường thổ lộ tâm trạng tốt nhất. Đường Cẩn dần bình tĩnh lại, cô lau nước mắt. Đôi mắt tuy đỏ nhưng vẫn quyến rũ như xưa.
Trên đường không ai nói gì, Triệu Quốc Đống lặng lẽ lái xe, Đường Cẩn nhìn về trước.
Xe Buick tiến tới khu tập thể Cục công an thành phố, Triệu Quốc Đống nhìn căn nhà sáu tầng cũ này. Đây là nơi hắn và Đường Cẩn có nhiều kỷ niệm, hắn rất muốn mình một lần nữa vào phòng của cô, nhưng tất cả đã trôi qua.
- Quốc Đống, chúng ta còn có thể làm bạn không?
Trước khi xuống xe, Đường Cẩn hỏi một câu.
- Đương nhiên, chúng ta mãi là bạn.
Triệu Quốc Đống nở nụ cười làm Đường Cẩn không nhịn được khóc.
……….
Triệu Quốc Đống nhìn bản danh sách nhân viên mà Hứa Kiềux đưa tới.
Thay đổi bộ máy lãnh đạo Công ty khai thác đô thị là công việc Hứa Kiều đang tập trung vào. Cả cô và Triệu Quốc Đống đều thống nhất Công ty khai thác đô thị cần có bộ máy kiên cường, có sức chiến đấu, giỏi nghiệp vụ, có tố chất chính trị cao, dám nói dám làm, có can đảm chống lại áp lực từ bên ngoài mang tới.
Triệu Quốc Đống lúc nói về việc bộ máy cần có sức chịu đựng làm Hứa Kiều có chút khó hiểu. Sức chịu đựng không dễ giải thích, chống đỡ áp lực bên ngoài thì cô hiểu, mảng xây dựng thành thị là đi trên bờ sông, áp lực từ đủ các mặt khiến cho xây dựng thành thị dễ đạt thành tích, cũng dễ lật thuyền.
Gần như cứ hai ba năm là sẽ có một nhóm cán bộ trung tầng trong lĩnh vực xây dựng thành thị, giao thông bị Ủy ban kỷ luật, Viện kiểm sát mời đi, đây như là một quy luật ở Hoài Khánh. Trước khi Triệu Quốc Đống tới, một vị Phó chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng và hai nhân viên công tác đã bị bắt và truy cứu trách nhiệm hình sự vì tội nhận hối lộ.
- Đây là danh sách chung, nói cách khác còn có thể thay đổi?
Triệu Quốc Đống một lần nữa xem qua. Người trong danh sách không hoàn toàn là người của hệ thống Ủy ban Xây dựng Thị xã hoặc bộ máy nhân viên Công ty khai thác đô thị hiện tại, có thể nói điều chỉnh khá nhiều. Nhưng mỗi vị trí lại có vài sự lựa chọn làm Triệu Quốc Đống không khỏi nhíu mày.
- Trước đó tôi không muốn làm danh sách dự bị, nhưng mà thành viên bộ máy lãnh đạo Công ty khai thác đô thị đưa ra sẽ khiến nhiều tranh luận nên tôi cũng cân nhắc có phải là đưa ra vài sự lựa chọn không?
Hứa Kiều cung kính nói.
Lúc trước khi Triệu Quốc Đống giao nhiệm vụ này thì cô mặc dù đã chuẩn bị tư tưởng nhưng lại có sự thỏa mãn. Nhưng theo thời gian từ trên xuống dưới của Thị xã đều biết bộ máy Công ty khai thác đô thị sắp điều chỉnh. Triệu Quốc Đống đã xác định giao quyền quyết định thành viên bộ máy Công ty khai thác đô thị cho cô, điều này làm phiền phức kéo tới. Gần như mỗi ngày cô đều nhận được điện thoại, lãnh đạo cũ, đồng nghiệp cũ, cấp dưới cũ, bạn bè, người quen, tất cả đều gọi.
Công ty khai thác đô thị là đơn vị cấp phó huyện. Giám đốc và Bí thư đảng ủy đều là cán bộ cấp phó huyện, phải qua cửa Ban Tổ chức cán bộ Thị ủy. Còn ba phó giám đốc, một tổng công trình sư cùng một chủ tịch công đoàn kiêm Trưởng phòng thanh tra là cán bộ cấp phòng, phải do Ủy ban Xây dựng Thị xã bổ nhiệm và báo cáo với bên cục Nhân sự Thị xã thông qua.
Phương Hùng Phi cùng mấy Phó chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng đều có suy nghĩ, điểm này Hứa Kiều cũng biết.
Phương Hùng Phi là kẻ kiêu ngạo, sau khi thất bại việc cạnh tranh làm Phó thị trưởng thì càng dễ nổi nóng hơn, rất nhiều chuyện có quan điểm khác Hứa Kiều. Ngay cả quy hoạch tổng thể của nội thành Hoài Khánh, Phương Hùng Phi cũng tranh cãi không ít. Khi lựa chọn thành viên bộ máy Công ty khai thác đô thị cũng đã có tranh luận với Hứa Kiều. Thậm chí còn lấy ý kiến Đảng ủy Ủy ban Xây dựng để chống lại ý kiến của Hứa Kiều.
Chỉ mình Phương Hùng Phi đại biểu Ủy ban Xây dựng thì Hứa Kiều còn thấy dễ làm. Dù sao Ủy ban Xây dựng do cô phụ trách, cô không phải không biết kéo bên này đánh bên kia. Ủy ban Xây dựng cũng không phải một khối đoàn kết, cũng có cách để thực hiện. Nhưng khi lãnh đạo Thị xã khác xen vào thì cô không thể khống chế được.
Lữ Thu Thần gần đây không ngồi yên, điểm này Triệu Quốc Đống hiểu.
Hứa Kiều cũng gặp áp lực do Lữ Thu Thần mang tới. Hơn nữa Lữ Thu Thần và Phó Thiên có vẻ đã liên minh với nhau. Hơn nữa Lữ Thu Thần có quan hệ khá tốt với Trưởng ban tổ chức cán bộ Tiêu Triều, xem ra tính cách kiêu căng của Lữ Thu Thần vẫn không đổi, dự định làm mất uy tín của Triệu Quốc Đống ở việc cụ thể.
Triệu Quốc Đống cười lạnh một tiếng, Lữ Thu Thần đúng là quá coi thường người khác. Cảm thấy y từng làm Trưởng ban tổ chức cán bộ nên có mạng lưới quan hệ tốt nên làm gì thì làm, hay là nghĩ có Trần Anh Lộc đứng sau lưng nên muốn khiêu chiến quyền uy của mình.
Chỉ sợ ngay cả Hứa Kiều hay cả các Phó thị trưởng khác đều nhìn chằm chằm điểm này, muốn xem ở vấn đề nhân sự này mình và Lữ Thu Thần ai sẽ thắng. Đây là thể hiện hướng gió mới trong quyền lực ở Ủy ban Thị xã.