- Tổng giám đốc Dương là niềm tự hào của Giang Khẩu chúng ta, không ngờ Tiển Cù lại đến Thiên Phu. Tháng chín tổng giám đốc Dương về Giang Khẩu gặp tôi và ngồi nói chuyện. Xu thế phát triển năm nay của Thiên Phu rất tốt.
Lương Kiến Hoằng bây giờ đã làm Phó bí thư Giang Khẩu, y đúng là không ngờ Cù Vận Bạch lại nhảy sang làm phó Tổng giám đốc Tập đoàn Thiên Phu nổi tiếng, điều này thì một Trưởng phòng cục Du lịch không thể so sánh nổi. Chỉ là y không biết sao Cù Vận Bạch có thể làm phó Tổng giám đốc Thiên Phu, trước đây không nghe nói Cù Vận Bạch có quan hệ với Dương Thiên Bồi mà.
- Cũng được, nghiệp vụ chủ yếu của Thiên Phu năm nay là bất động sản và xây dựng. Mảng bất động sản chủ yếu do tổng giám đốc Kiều phụ trách, bây giờ tập trung chính ở Bắc Kinh, Thượng Hải và An Đô, có lẽ năm nay sẽ phát triển mạnh. Bên mảng xây dựng chủ yếu do tổng giám đốc Lâm phụ trách. Tòa nhà Thương Lãng Thượng Hải đã khánh thành, công trình Quảng trường quốc tế Thiên Thương cũng do Thiên Phu phụ trách xây dựng. Xây dựng Thiên Phu cũng mở ra cục diện ở Thượng Hải, ngoài ra năm ngoái cũng nhận được mấy hợp đồng lớn. Ví dụ như đoạn đường cao tốc ở tỉnh Quỳnh, tỉnh Ninh, có thể nói thành tích của hai tuyến đều đáng mừng.
Cù Vận Bạch cười cười một tiếng. Cô mặc dù đến Thiên Phu chưa lâu nhưng cũng nhanh tiến vào công việc. Dương Thiên Bồi giao cho cô phụ trách công việc hành chính, nhưng y cũng nói năm nay Thiên Phu có thể còn có động tác ở mảng khác, Cù Vận Bạch có thể sẽ phụ trách mảng mới này.
Tập đoàn vẫn thảo luận về khủng hoảng tài chính ảnh hưởng tới tình hình trong nước, nhưng ảnh hưởng bây giờ càng lúc càng giảm, kinh tế trong nước sẽ tăng tốc, ngành xây dựng sẽ tiến vào thời kỳ mới. Mảng vật liệt xây dựng cũng có thể tăng trưởng cao, nên Thiên Phu dự định đầu tư vào ngành này.
- Đúng thế Tiển Cù, tôi cũng nghe bất động sản Thiên Phu đang phát triển nhanh ở Bắc Kinh và Thượng Hải. Mà biểu hiện mảng xây dựng của Thiên Phu cũng không bình thường. Bao giờ thì đến đầu tư vào Khu Khai Phát công nghệ cao An Đô đây?
Lô Vệ Hồng cười ha hả nói.
- Bí thư Lô, nghiệp vụ của Thiên Phu không có ngành công nghệ cao, không phù hợp với yêu cầu của anh.
Cù Vận Bạch cười nói.
Hàn Đông vẫn một mực quan sát Cù Vận Bạch. Nghe nói Cù Vận Bạch này vẫn độc thân. Cô ta từ chức khỏi cục Du lịch mà sang Tập đoàn Thiên Phu khổng lồ, hơn nữa còn làm phó Tổng giám đốc.
Làm ở Ban Tuyên giáo Thị ủy An Đô mấy năm, Hàn Đông không lạ gì Tập đoàn Thiên Phu, tập đoàn này càng đi càng nhanh, nhanh chóng từ một công ty xây dựng tư nhân trong phạm vi An Đô mà mở rộng ra phạm vi cả nước. không lâu trước đây Nhật báo An Đô còn đưa ra chuyên dề về sự phát triển thần kỳ của Tập đoàn Thiên Phu.
Người phụ nữ này sao thoáng cái nhảy lên chức phó Tổng giám đốc Tập đoàn Thiên Phu, đúng là làm người ta rất ngạc nhiên. Nếu như từ mảng Ủy ban Xây dựng hoặc đất đia sang còn được, nhưng từ ngành du lịch đi ra và giữ chức cao như vậy, một là người phụ nữ này có năng lực thực sự, không là có lai lịch rất mạnh. Phải biết công ty tư nhân khác nhà nước, không theo cấp bậc hành chính mà phân công công việc.
Ngay khi Hàn Đông suy nghĩ thì Mao Đạo Lâm cũng đang thầm than thở.
Cù Vận Bạch nhảy sang Thiên Phu thì y cũng biết. Y có chút nuối tiếc vì Cù Vận Bạch đột nhiên rời khỏi nhà nước mà vào tư nhân. Cù Vận Bạch không phải người kém tài nhưng do cơ hội không tới. Lô Vệ Hồng và mình rời đi làm cho Cù Vận Bạch gặp rất nhiều khó khăn, cuối cùng mặc dù rời khỏi Giang Khẩu nhưng mất cơ hội tốt nhất để phát triển.
Tập đoàn Thiên Phu có quy mô càng lúc càng lớn, coi như đứng đầu về bất động sản tỉnh An Nguyên, hơn nữa mảng xây dựng cũng tăng mạnh, nghiệp vụ mở rộng ra cả nước. Nhất là Tòa nhà Thương Lãng do Thiên Phu xây dựng đã thành một điểm độc đáo về kiến trúc của Thượng Hải, khiến Thiên Phu đạt không ít danh tiếng.
Bữa này y không muốn tới. Khi Triệu Quốc Đống gọi tới, y không nhận lời. Tết rất bận, lịch kín đặc. Ngay cả khi Lô Vệ Hồng nói thì y cũng chỉ nói qua loa, nhưng khi biết Cù Vận Bạch tham gia thì y mới đồng ý. Y muốn hiểu thêm tình hình trong thời gian này của Cù Vận Bạch.
Bây giờ xem ra Cù Vận Bạch ở Tập đoàn Thiên Phu rất thoải mái, ít nhất từ lời nòi của cô cũng có thể mơ hồi hiểu rõ tình hình thực tế của cô tại Thiên Phu, điều này Mao Đạo Lâm yên tâm.
Khác với việc Mao Đạo Lâm chú ý tới Cù Vận Bạch, Lô Vệ Hồng lại rất hứng thú với Triệu Quốc Đống. Từ Diêu Văn Trí, y mơ hồ biết Bí thư tỉnh ủy Ninh Pháp rất chú trọng Triệu Quốc Đống, điều này làm Lô Vệ Hồng có chút ghen tị. Không ngờ nhân vật nhỏ bé không đáng gì ngày xưa trong mắt mình, bây giờ lại có thể lọt vào mắt Bí thư tỉnh ủy.
Diêu Văn Trí nói câu kia không phải là vu vơ. Hơn nữa từ hạng mục Quốc tế Hoa Tâm đã thấy được năng lực của Triệu Quốc Đống, đúng là Triệu Quốc Đống có bản lĩnh để Lãnh đạo tỉnh ủy chú ý.
Lô Vệ Hồng bây giờ quan hệ rất thân với Diêu Văn Trí. Diêu Văn Trí mặc dù chỉ là Thị trưởng nhưng không quan trọng, chỉ là vấn đề trình tự mà thôi. Quan trọng nhất là Bí thư Ninh đưa Diêu Văn Trí lên vị trí này. Điều này có nghĩa chỉ cần Bí thư Ninh còn ở An Nguyên, tiền đồ của Diêu Văn Trí như được trải hoa. Chức Thị trưởng Thành phố An Đô chỉ là quá độ, với tuổi hiện nay của Diêu Văn Trí thì ba bốn năm sau thay vị trí của Miêu Chấn Trung là bình thường, thậm chí có thể làm Phó bí thư Tỉnh ủy.
Cù Vận Bạch mặc dù chú ý hai người Lô Vệ Hồng và Mao Đạo Lâm, nhưng cô chủ yếu quan sát Hàn Đông ngồi bên cạnh Triệu Quốc Đống.
Hàn Đông này có vẻ không nhỏ tuổi, nhưng Cù Vận Bạch có thể thấy cô gái này chưa lấy chồng. Hơn nữa cô thậm chí còn thấy vẻ cảnh giác trong mắt Hàn Đông khi nhìn mình.
Hàn Đông này xem ra có quan hệ không rõ với Triệu Quốc Đống. Nhưng biểu hiện của Triệu Quốc Đống rất bình thường, thân thiết mà không quá gần gũi, cũng không phải Triệu Quốc Đống cố ra vẻ như vậy, điều này làm Cù Vận Bạch yên tâm đôi chút.
Đề tài vô tình quay về việc hạng mục Quốc tế Hoa Tâm đầu tư vào Khu Khai Phát An Đô. Tốc độ của Quốc tế Hoa Tâm rất nhanh, chỉ trong vòng một tháng đã làm xong công tác chuẩn bị. Sang năm khu đất trăm mẫu của Quốc tế Hoa Tâm sẽ chính thức động thổ. Mà sau khi Quốc tế Hoa Tâm đầu tư vào An Đô đã có không ít công ty trong lĩnh vực này đến đàm phán, khiến cho Khu Khai Phát công nghệ cao của An Đô gặp cơ hội phát triển chưa từng có, vì thế Lô Vệ Hồng rất đắc ý.
Lô Vệ Hồng nói chuyện rất dễ làm người ta chú ý. Mọi người đang ngồi đều mừng thay cho Lô Vệ Hồng. Thậm chí ngay cả Mao Đạo Lâm cũng có chút hăng hái nghe Lô Vệ Hồng nói chuyện, trong lúc nhất thời y nhớ lại lúc hai người còn hợp tác ở Giang Khẩu.
Mao Đạo Lâm mặc dù biểu hiện lắng nghe Lô Vệ Hồng nói, nhưng thực ra y đang quan sát Triệu Quốc Đống.
Biểu hiện của Cù Vận Bạch và Triệu Quốc Đống rất thân thuộc. Hai người làm việc chung cùng khá ăn ý, sau này mặc dù đã rời đi nhưng hình như vẫn giữ liên lạc. Chẳng qua Mao Đạo Lâm không nghĩ Triệu Quốc Đống và Cù Vận Bạch có quan hệ kia.
Biểu hiện của Triệu Quốc Đống rất chói mắt, không phải trong buổi hôm nay mà là ở hạng mục Quốc tế Hoa Tâm. Mặc dù Lô Vệ Hồng đang nói nhưng Mao Đạo Lâm biết An Đô chẳng qua chỉ lợi dụng vị trí chính trị mà đoạt của Hoài Khánh thôi. Không có những chuẩn bị trước dó của Hoài Khánh, chỉ sợ An Nguyên không được đưa vào phạm vi khảo sát của Quốc tế Hoa Tâm. Chỉ riêng điểm này đã thấy được năng lực của Quốc tế Hoa Tâm. Ngay cả Bí thư Miêu cũng khen ngợi biểu hiện tích cực và rất xuất sắc của Triệu Quốc Đống trong hạng mục này.
Chỉ trong sáu năm ngắn ngủi, Triệu Quốc Đống từ cán bộ cấp Phó Trưởng phòng nhảy lên bốn cấp, lên làm cán bộ cấp phó giám đốc sở, ngang hàng với mình. Sáu năm trước Triệu Quốc Đống còn đâu khổ khi bị Vương Đức Hòa, Quách Chiêm Xuân chèn ép, mà bây giờ Triệu Quốc Đống đã thành con phượng hoàng.
Mà Triệu Quốc Đống chưa đầy 30 đã ngồi ở vị trí này, tương lai có thể nói là vô hạn, dù là mình hay Lô Vệ Hồng đã kém về tuổi, không thể so sánh về tương lai với đối phương.
Mao Đạo Lâm vừa than thở nhưng cũng có suy nghĩ muốn kéo gần khoảng cách với Triệu Quốc Đống. Y thật ra không thấy Triệu Quốc Đống bị thiệt gì khi Quốc tế Hoa Tâm vào An Đô, ít nhất đối với bản thân Triệu Quốc Đống mà nói thì hắn đã khiến lãnh đạo chủ yếu của Tỉnh ủy chú trọng.