Trần Anh Lộc lên Hoài Khánh thì đã là hơn một tiếng sau. Không phải y không chú trọng việc này nhưng do hôm nay Phó bí thư Tỉnh ủy Yến Nhiên Thiên đến Hoài Khánh thị sát, bên này lại hẹn với Nhâm Vi Phong nên y bảo Hà Chiếu Thành cùng Triệu Quốc Đống lên An Đô. Mình ở lại Hoài Khánh tiếp Yến Nhiên Thiên.
Yến Nhiên Thiên vừa về thì Trần Anh Lộc nhận được điện nên vội vàng lên tỉnh.
Thấy Hà Chiếu Thành đang ngồi trong phòng khách Tỉnh ủy, Trần Anh Lộc đoán chuyện hôm nay sẽ kinh động hai vị lãnh đạo chủ yếu.
Tâm trạng Ninh Pháp không kém gì Ứng Đông Lưu.
Người ngoài đều nói tính cách Bí thư tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh An Nguyên là khác biệt nhau.
Ninh Pháp làm việc luôn mong thành công, liên tục, tác phong mạnh mẽ, nói được làm được, nếu đã nói thì lập tức sẽ làm. Đối với người bên dưới lúc thân thì như người nhà, nếu nghiêm khắc sẽ như cơn lốc khiến người ta vừa kính vừa sợ.
Ứng Đông Lưu lại khác. Tính cách Ứng Đông Lưu rất bình tĩnh, làm việc luôn suy nghĩ rồi mới hành động. Trong công việc có tác phong không gây tiếng động, lên tiếng đầy lý lẽ, giữ khoảng cách không xa không gần với mọi người.
Chẳng qua tâm trạng hai vị lãnh đạo chủ yếu tỉnh An Nguyên lại khá giống nhau. Ứng Đông Lưu thậm chí còn có chút khẩn trương.
- Đông Lưu, anh tới An Nguyên lâu như vậy mà lần đầu tôi thấy anh có tâm trạng này, đúng là làm tôi thấy ngạc nhiên.
Người ngoài đều cho rằng hai vị này không thể hòa thuận, không thể đái chung một bình nhưng quan hệ thật sự thì chỉ có bọn họ biết.
- Bí thư Ninh, việc này không thể chậm trễ, không thể không gấp. Bản quy hoạch của Hoài Khánh tôi đã xem, vừa nãy tôi đã gọi cho giáo sư của mình thì đúng là như vậy. Trương Dật Kinh cùng Dư Hoa Niên cung thầy của tôi về cơ bản đã hoàn thành đợt thu hút tài chính lần một, rất nhanh sẽ xác định thủ tục xây dựng nhà máy, có lẽ giai đoạn đầu đã là trên một tỷ Usd.
- Chính xác mà nói chúng ta đã chậm. Mặc dù Hoài Khánh cũng tiến vào tầm mắt của bọn họ nhưng Hoài Khánh nếu không được tỉnh ủng hộ thì sao có thể cạnh tranh được với Thượng Hải, Bắc Kinh, Thiên Tân, Tô Hàng. Tầm quan trọng của hạng mục này ở các nơi đều nhất trí, cho nên tôi cho rằng An Nguyên càng phải chú trọng.
Ninh Pháp khẽ gật đầu. Y cũng đồng ý với quan điểm của Ứng Đông Lưu. Một hạng mục lớn như vậy thì ở đâu chẳng chú trọng. Nó càng quan trọng hơn đối với An Nguyên.
- Theo ý kiến của tôi hiệu quả từ hạng mục này mang tới là không thể nghi ngờ, nhưng càng quan trọng hơn là hạng mục này có thể khiến cho các ngành sản xuất liên quan phát triển và tụ tập tới. Hơn nữa nó thậm chí còn có thể tạo thành một cơn gió cải cách ở khu vực đất liền của An Nguyên, thậm chí cả Trung Quốc, biến An Nguyên thành một khu vực phát triển cực nhanh trong đất liền.
- Nói rất đúng.
Tâm trạng Ninh Pháp cũng bị lây truyền.
- Bản quy hoạch của Hoài Khánh làm rất tốt, không có mấy tháng chuẩn bị thì không thể có. Bên Hoài Khánh coi như đã khổ công, điều này nói rõ có một số cán bộ trong chúng ta có ý tưởng trong phát triển kinh tế, giỏi thu thập tin tức. Tôi cho rằng An Nguyên có thể có bộ máy lãnh đạo như vậy là đáng mừng.
- Tôi đã xem qua, Hoài Khánh ít nhất đã bắt đầu chuẩn bị cùng Tập đoàn điện Đài tử Loan bàn về việc mua Tập đoàn điện tử Thế Đại. Tôi đúng là rất ngạc nhiên sao Hoài Khánh lại có tin tức chính xác như vậy, lại còn sớm biết Trương Dật Kinh sẽ muốn lập nghiệp lại. Chẳng qua bây giờ không quá quan trọng, An Nguyên chúng ta dù sao cũng xếp vào một trong các nơi để bọn họ khảo sát, chúng ta cần phải làm như thế nào tập hợp lực lượng của Tỉnh ủy, Ủy ban để hạng mục này xác định ở An Nguyên.
- Bí thư Ninh, Thượng Hải, Bắc Kinh cùng với Thiên Tân hình như cũng rất muốn tranh thủ hạng mục này. Nhất là Thượng Hải có ưu thế trời ban. Khu công nghệ cao Trương Giang của bọn họ có ưu thế mà An Nguyên chúng ta không thể so sánh. Chúng ta phải chuẩn bị tư tưởng đánh một trận thảm thiết.
Ninh Pháp nhìn Ứng Đông Lưu và gật đầu nói:
- Đông Lưu, trong này đương nhiên là khó khăn, chẳng qua chỉ cần tỉnh hạ quyết tâm thì chúng ta sẽ tự tin khiến hạng mục này đầu tư vào An Nguyên. Hoài Khánh đã liên lạc với mấy vị Trương Dật Kinh, Dư Hoa Niên, nhưng tình hình cụ thể còn chưa rõ, rốt cuộc liên lạc tới mức nào, đối phương có suy nghĩ và yêu cầu gì, điều kiện gì mới có thể thỏa mãn bọn họ thì phải ngồi bàn mới nhau mới rõ.
Thấy Ninh Pháp coi trọng hạng mục này như vậy, Ứng Đông Lưu thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần hai vị lãnh đạo chủ yếu của tỉnh nhất trí là có nhiều con đường để làm. Chỉ riêng mình làm thì lại khác.
- Bí thư Ninh, bên Hoài Khánh chắc là đã tới, tôi thấy có thể mời bọn họ vào cùng bàn xem hạng mục này nên làm như thế nào.
Ứng Đông Lưu nhìn đồng hồ rồi nói.
- Ừ, có thể.
Ninh Pháp đúng là hiếm khi thấy Ứng Đông Lưu lại gấp gáp như vậy, đủ để nói Ứng Đông Lưu hiểu sâu về hạng mục này. Ninh Pháp cũng cảm nhận được cơ hội mà hạng mục này mang tới cho An Nguyên. Nếu như có thể khiến hạng mục này thúc đẩy ngành sản xuất điện tử thông tin toàn tỉnh phát triển thì đó là điểm sáng của Tỉnh ủy.
Hoài Khánh đúng là không ngờ yy và Ứng Đông Lưu đều ngồi nghe Hoài Khánh nói về hạng mục này, điều này làm bọn họ sửng sốt. Hạng mục này do một tay Triệu Quốc Đống làm, Đặng Nhược Hiền làm phó, hai người đã chạy lên Bắc Kinh, Thượng Hải. Mặc dù chuyện cơ bản thì Trần Anh Lộc, Hà Chiếu Thành biết nhưng cách thực hiện cụ thể lại không rõ. Trần Anh Lộc giới thiệu qua rồi giao cho Triệu Quốc Đống nói.
Trần Anh Lộc và Hà Chiếu Thành rất ủng hộ ở việc này, về cơ bản giao cho Triệu Quốc Đống toàn quyền xử lý. Nói cách khác hắn có thể thay mặt Thị ủy, Ủy ban Hoài Khánh tỏ mọi thái độ, điều này làm hắn khá cảm động. Hai người Trần Anh Lộc ít nhất đều cố sức để thay đổi vận mệnh của Hoài Khánh.
Triệu Quốc Đống hơi điều chỉnh tâm trạng và bắt đầu giới thiệu về tình hình phát triển của ngành sản xuất điện tử thông tin của trong nước và quốc tế, sau đó nói về xu thế phát triển của ngành sản xuất hệ thống mạch điện và phần mềm, kết hợp tình hình Hoài Khánh, giới thiệu Thị ủy, Ủy ban Hoài Khánh đã xác định ngành sản xuất điện tử thông tin là ngành chính của Thị xã, tiến tới quy hoạch Khu công nghệ cao điện thoại di động. Cố gắng trong vòng năm năm biến ngành sản xuất điện tử thông tin và ngành cơ khí chế tạo là hai ngành chính khiến Hoài Khánh đứng hàng đầu về sản xuất công nghiệp trong toàn tỉnh.
Sau khi giới thiệu xong hạng mục, Triệu Quốc Đống cũng không bỏ lỡ cơ hội giới thiệu kế hoạch Khu Khai Phát Hoài Khánh chuẩn bị thành lập Khu công nghiệp Đặng Tiến Triệu, nói về ưu thế của Hoài Khánh, hy vọng được tỉnh toàn lực ủng hộ trong công tác thu hút đầu tư và chính sách.
Nhâm Vi Phong thầm than Triệu Quốc Đống này đúng là giỏi nắm bắt cơ hội. Có thể một mình báo cáo với Ninh Pháp và Ứng Đông Lưu thì chỉ sợ Bí thư Thị ủy Miên Châu hoặc là Kiến Dương cũng không có.
Mà người này cũng rất thông minh, trong cả quá trình không hề nói tới tác dụng của mình trong việc này, chỉ là nhấn mạnh tác dụng của Thị ủy, Ủy ban Hoài Khánh, thi thoảng nhắc tới tác dụng của Trần Anh Lộc và Hà Chiếu Thành. Nhưng Ninh Pháp và Ứng Đông Lưu sao không biết ai là người đi đầu trong công việc này.
Triệu Quốc Đống cũng trọng điểm đưa ra vài phán đoán và phân tích của hắn về ngành sản xuất điện tử thông tin và hệ thống mạch điện, suy đoán mười năm sau ngành sản xuất điện tử thông tin sẽ đạt đến thời kỳ đỉnh cao, nhất là khi đó điện thoại di động và máy tính sẽ thông dụng …
Ninh Pháp và Ứng Đông Lưu nghe rất chăm chú. Nhất là Ứng Đông Lưu còn thi thoảng hỏi vài tin tức về ngành điện tử thông tin, Triệu Quốc Đống cũng đáp lại đầy tự tin, hơn nữa đưa ra bằng chứng ở Mỹ, Nhật Bản và muốn An Nguyên bắt được cơ hội.
Ninh Pháp và Ứng Đông Lưu đều rất hài lòng với sự nhạy bén và hiệu quả làm việc của Hoài Khánh. Nhất là một Thị xã lại có thể được Trương Dật Kinh chọn làm điểm khảo sát cùng với Thượng Hải, Thiên Tân, Tô Hàng. Dù là dùng cách nào thì chỉ cần làm được đến đó đã là hành động vĩ đại. Ít nhất An Đô không làm được như vậy.
Hai người Ninh Pháp, Ứng Đông Lưu cuối cùng tỏ thái độ tỉnh sẽ toàn lực ủng hộ Hoài Khánh giành lấy hạng mục này. Ứng Đông Lưu làm đội trưởng, Nhâm Vi Phong làm người phụ trách cụ thể, Hoài Khánh toàn lực phối hợp cố gắng trong thời gian ngắn nhất đạt được hạng mục.