Lộng Triều

Quyển 11 - Chương 100




Triệu Quốc Đống đoán không sai, xe này đúng là do An Nhiên lái. Cô đã đến đây rất nhiều lần. Xe chạy đến một nhà, cổng rất nhanh được mở ra để cô chạy vào.

An Nhiên nhẹ nhàng đi vào, bảo mẫu cười cười mở cửa ra.

Người phụ nữ trung niên trong phòng khách thấy An Nhiên tới liền vui vẻ nói:
- Tiểu Nhiên, cháu đến đúng là vừa lúc. Chú vừa về nhà thì chúa tới. Cháu không gặp chú sao?

- Không ạ.
An Nhiên cười cười đưa một chiếc hộp tới và nói:
- Cô, chúc cô sinh nhật vui vẻ.

- Mua là gì, cháu đến ăn cơm là cô vui rồi. Hai người con trai của cô chú chẳng ra gì cả, sinh nhật mẹ mà còn không biết gọi điện về hỏi, chỉ có Tiểu Nhiên nhà ta là hiểu chuyện.

- Cô, Tiểu Thụy và Tiểu Tường bận công việc ở ngoài. Hôm nay cũng chỉ là sinh nhật ngày âm của cô, cháu ở tỉnh nên tới được. Còn hai đứa một ở Bắc Kinh, một ở Úc thì sao có thể nghĩ tới.
An Nhiên cũng biết cô mình tuy nói như vậy nhưng trong lòng rất tự hào về em họ của cô.

- Đúng thế, Tiểu Thụy và Tiểu Tường nếu ngày nào cũng ở bên em thì chỉ sợ em bạc tóc vì buồn phiền.
Hồ Liêm thay áo từ trên tầng đi xuống.

- Dượng sao hôm nay về nhà sớm thế, cơ quan không có việc sao? Cháu lần đầu thấy dượng về sớm như vậy đó.
An Nhiên cười cười trêu chọc.

- Sinh nhật cô cháu, dượng dù bận như thế nào cũng phải về chứ.
Hồ Liêm ra hiệu An Nhiên ngồi xuống:
- Ngồi đi, chỉ có mấy món ăn mà thôi. Tiểu Nhiên, cháu đến vừa lúc, hôm nay chúng ta uống rượu vang.

An Nhiên uống khá tốt nên không từ chối.

- Lăng Cao lại đi công tác?
Hồ Liêm thuận miệng nói nhưng vừa nói ra mới cảm thấy có vấn đề. Y nhìn vẻ mặt vợ thì thấy vợ có chút xấu hổ. Chẳng qua An Nhiên không quá để ý nói:
- Anh ta suốt ngày đi công tác là vì không muốn ở gần cháu, con thì để ở nhà anh ta. Cháu thấy chắc hai năm nữa con cháu không nhận ra cháu và bố nó.

Mặt Hồ Liêm sa sầm lại, cuộc hôn nhân này do y xúc tiến nhưng không ngờ kết quả lại là như thế này.

- Tiểu Nhiên, nếu không để dượng của cháu nghĩ biện pháp điều cháu về. Hoài Khánh mặc dù không xa An Đô nhưng cháu còn phải đi làm nên không tiện. Dù lái xe cũng phải gần tiếng, cháu không thể hôm nào cũng lên An Đô mà. Như vậy không an toàn.
Người phụ nữ thở dài nói. Chị cũng biết chuyện này không trách được chồng mình, chỉ trách hai vợ chồng Tiểu Nhiên không có duyên.

- Tiểu Nhiên, cháu muốn về không? Nếu cháu muốn thì dượng sẽ mặt dày tìm Bí thư Ninh cùng Chủ tịch Ứng tìm vị trí thích hợp cho cháu cũng không vấn đề gì khó.
Hồ Liêm nói.

- Không, dượng, không cần như vậy. Cháu thích công việc hiện tại, hơn nữa cháu và y cũng không phải vì công việc. Tình cảm đâu thể bị vài chục Km ảnh hưởng chứ.
An Nhiên có chút buồn bực.
- Cô, dượng, chúng ta không nói tới việc này có được không?

Hồ Liêm và vợ nhìn nhau, khẽ lắc đầu không nói chuyện này nữa.

- Hoài Khánh thời gian này có vẻ khá náo nhiệt?
Hồ Liêm đổi đề tài.

- Ồ, dượng cũng biết à?
An Nhiên có chút kinh ngạc, theo cô biết dượng mình ít hứng thú với việc bên dưới.

- Ừ, Hoài Khánh có một ngôi sao đó. Triệu Quốc Đống bây giờ là Thị trưởng. Việc có để hắn làm Thị trưởng hay không có tranh cãi lớn, cuối cùng do Bí thư Ninh quyết định, không ít người cảm thấy hắn mới 30 làm Thị trưởng Hoài Khánh thì sẽ có chuyện, đều đang mở to mắt ra nhìn.
Hồ Liêm mặc dù lúc đầu đánh giá cao Triệu Quốc Đống nhưng cũng hiểu tuổi và kinh nghiệm của hắn là không ổn.

- Dượng cũng có ấn tượng không tốt với Triệu Quốc Đống?
An Nhiên mở to đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Hồ Liêm.

- Chú có ấn tượng tốt với hắn, nhưng ấn tượng tốt cũng không có nghĩa là hắn có thể đảm nhiệm tốt chức vụ hiện tại. Ít nhất từ phương án quy hoạch đô thị Hoài Khánh đang tranh cãi lớn chứng minh hắn thiếu trí tuệ chính trị ở vấn đề này. Hắn mới là quyền Thị trưởng, có gì thì cũng không nên tạo ra tranh cãi lớn như vậy chứ?
Hồ Liêm không hề khách khí nói.
- Tiểu Nhiên, chú biết cháu có hướng ủng hộ Triệu Quốc Đống, chú không phải nhằm vào vấn đề cụ thể mà là nói thời cơ và cách xử lý vấn đề của hắn.

- Nhưng mà dượng, cháu không ủng hộ quan điểm của dượng. nếu theo ý dượng thì Triệu Quốc Đống chẳng lẽ phải rụt đầu rụt cổ bốn năm tháng, chờ đến khi được bầu mới mạnh tay triển khai công việc?
An Nhiên lắc đầu nói.

Hồ Liêm nghe vậy không khỏi á khẩu. Y đương nhiên biết lời của An Nhiên là đúng, nhưng sự thật hoàn cảnh chính trị không phải là sự lý tưởng. Mặc dù chức Thị trưởng của Triệu Quốc Đống sẽ không vì việc này mà dao động, nhưng số phiếu cao thấp trong đợt bầu cử cũng sẽ thể hiện vấn đề.

- Tiểu Nhiên, bốn năm tháng rất lâu sao? Nó không đáng gì đối với nhiệm kỳ Thị trưởng chứ? Dượng cũng không phải nói Triệu Quốc Đống làm Thị trưởng không đạt được gì. Một Thị trưởng có rất nhiều công việc cần triển khai, tránh né một số mâu thuẫn, chọn làm việc dễ trước, khó sau chẳng lẽ không được? Gây xôn xao cả Thị xã mới được hay sao? Nếu như nhất định phải tiến hành công việc này chẳng lẽ không biết trao đổi trước hay sao?

Hồ Liêm nói làm An Nhiên có chút giật mình.

Sau hai năm tiếp xúc, cô cũng thay đổi hẳn thái độ với Triệu Quốc Đống. Theo người ngoài thấy cô dần dựa vào Triệu Quốc Đống, mặc dù chính cô không thừa nhận điểm này nhưng thực tế là như vậy. Rất nhiều vấn đề hai người có quan điểm chung, về phương hướng phát triển của Hoài Khánh, hai người đều nhất trí với nhau.

Hai tháng trước Hồ Liêm lơ đãng hỏi cô về ý kiến với lãnh đạo Hoài Khánh hiện nay, cô cũng không quá để ý chỉ nhận xét theo quan điểm của mình. Cô thấy Dượng rất chú ý đến hai người Đàm Lập Phong và Triệu Quốc Đống, lúc này mới biết Dượng có phải muốn hiểu xem Triệu Quốc Đống và Đàm Lập Phong ai thích hợp làm Thị trưởng hơn không?

Khi đánh giá Đàm Lập Phong và Triệu Quốc Đống, An Nhiên tự nhận khá khách quan. Đàm Lập Phong có kinh nghiệm chính trị phong phú, mạng lưới quan hệ nhiều hơn. Nếu nói là Hoài Khánh bốn năm trước thì Đàm Lập Phong làm Thị trưởng thích hợp nhất, ít nhất còn thích hợp hơn Hà Chiếu Thành. Nhưng bây giờ khi cục diện chính trị Hoài Khánh đã ổn định thì cần phải phát triển kinh tế thật mạnh. Ở điểm này Triệu Quốc Đống hơn hẳn Đàm Lập Phong.

Dượng sau khi nghe cô nói thì không lên tiếng, chuyện cứ thế qua đi. Sau đó Triệu Quốc Đống thắng, An Nhiên không biết cuộc nói chuyện đó có tác dụng gì không, cũng không biết Dượng mình có ảnh hưởng gì đối với sự lựa chọn của Tỉnh ủy không? Nhưng sự thật Triệu Quốc Đống cũng đã thắng.

- Dượng, tình hình cụ thể cháu hiểu rõ hơn Dượng. Lúc này tranh luận trong quy hoạch của Hoài Khánh chủ yếu là do tốc độ phát triển kinh tế của Hoài Khánh có thể nhanh như vậy không? Người phản đối mặc dù cũng cho rằng kinh tế Hoài Khánh sẽ phát triển nhưng lại cho rằng quy mô kinh tế Hoài Khánh không đạt đến mức như quy hoạch đặt ra, cho rằng quy hoạch đô thị thế này là hơi quá thực tế.

An Nhiên thản nhiên nói:
- Sau đó Hứa Kiều chia kế hoạch ra làm hai phần chính, tranh cãi giảm đi nhiều. Trong hội nghị thường trực Ủy ban chỉ có hai người phản đối, bây giờ không còn nhiều tranh cãi như Dượng nghĩ đâu.

Hồ Liêm gật đầu không nói tới chuyện này nữa. Sau đó y thuận miệng hỏi về hiện trạng thu hút đầu tư năm nay của Hoài Khánh, An Nhiên cũng nói qua và thuận tiện nhắc đến quan điểm quy hoạch đô thị của Triệu Quốc Đống.

An Nhiên nói tới ý tưởng xây dựng Hoài Khánh thành đô thị xanh, đô thị nhân văn lịch sử làm Hồ Liêm khá hứng thú. Y nghe thấy Triệu Quốc Đống có được quan điểm như vậy đúng là rất ngạc nhiên.