Một đêm không ngủ nhưng Triệu Quốc Đống cũng không quá mệt.
Triệu Lão Ngũ đã không thể chạy thoát. Cục Công an bố trí khá hoàn hảo, trong kho của công ty phế liệu đã thu được hơn 20 tấn thép vuông, giá trên 100 ngàn tệ.
Căn cứ phân tích nhất định đến từ nhà máy cơ khí nặng Trung Nam, đây đều là những thứ nửa mới nửa cũ, cũng có thể sử dụng thì sao lại thành sắt vụn như vậy? Triệu Lão Ngũ cũng không thể nói rõ.
Kiểm tra sổ sách của công ty thì không có ghi chép gì về số sắt này, tất nhiên nó có lai lịch đáng nghi. Mà khi liên lạc với nhà máy Trung Nam lại thấy không có quá nhiều thép vuông bị trộm, điều này làm Đội cảnh sát hình sự rất ngạc nhiên.
Chẳng qua bọn họ đã nhanh chóng tìm được điểm đột phá, một nhân viên làm thuê của công ty phế liệu phản ánh từng thấy một xe ô tô chạy tới kho và chuyển thép xuống.
Căn cứ đầu mối, cảnh sát hình sự đã nhanh chóng tìm được lái xe tải kia, vừa thấy cảnh sát hình sự tới, lái xe mặt mày tái mét và nhanh chóng khai ra rằng nhân viên trong nhà máy cùng với bảo vệ cấu kết để bán thép ra ngoài.
Cảnh sát liền hành động cả đêm, trời vừa tối liền bắt bảy kẻ tình nghi trộm thép, mà một tổ khác cũng gọi thêm hai kế toán của nhà máy này đến, lấy được chứng cứ quyết định.
Căn cứ theo lời khai thì Triệu Lão Ngũ không chỉ là người tiêu thụ đồ ăn cắp mà còn là người chủ mưu vạch kế hoạch. Y tự mình bố trí làm như thế nào để trộm linh kiện và sắt thép, sau đó lợi dụng bảo vệ dẫn một tên bảo vệ ngoài cửa rời đi để xe tải chạy ra, mấy vụ án này kéo dài hơn hai năm, số sắt thép thu được dự tính cũng trên trăm tấn, có giá trên 500 ngàn.
Phá được vụ án này làm Triệu Quốc Đống rất vui mừng, nhưng quan trọng nhất là vụ án này có thể bao chặt lấy Triệu Lão Ngũ. Mặc dù chỉ là khẩu cung nhưng căn cứ chứng cứ nắm giữ thì cũng đủ để hình thành một dây chuyền để bao chặt lấy y.
Có những điều này để đột phá và khiến Triệu Lão Ngũ khai ra se dê hơn nhiều. Nếu không y cứ ngậm miệng việc mình đe dọa người nhà nhân viên Nhà máy cơ giới, không khai Mã Cam Xương ra thì vấn đề sẽ khó có thể tiếp tục.
Đến khi trời sáng Triệu Quốc Đống mới ra khỏi phòng hội nghị thì gặp Đằng Hoa Minh hai mắt tuy đỏ bừng nhưng đầy hưng phấn. Cả hành động do Võ Tiến Ba tổ chức nhưng người chỉ huy ở hiện trường lại là Đằng Hoa Minh. Lần này y đã đạt được thành quả không nhỏ.
Triệu Quốc Đống thấy xung quanh không có ai liền kéo Đằng Hoa Minh vào phòng họp.
- Lão Đằng, sau đây anh định làm gì?
- Cái này phải xem ý đồ của lãnh đạo. Chỉ riêng vật chứng đã là con số lớn, không ai có thể bao che được. hơn nữa Nhà máy Trung Nam là nhà máy trực thuộc tinh, nếu muốn bọn họ ngậm miệng là không dễ.
Đằng Hoa Minh khẽ cười nói:
- Nhà hàng Xích Nham thì vừa nặng vừa nhẹ, chủ yếu xem người làm chứng và người bị hại có thái độ như thế nào? Nếu bọn họ kiện cáo nhiều thì chuyện này phải tra tiếp.
Triệu Quốc Đống đương nhiên hiểu ý của Đằng Hoa Minh. Mấy chuyện này chủ yếu là do khẩu cung mày hình thành chứng cứ, mà khẩu cung của mấy nhân vật quan trọng kia là rất cần thiết, phải lập tức làm xong mới được.
Chỉ có bên công ty phế liệu là làm khá tốt, một buổi tối đã bắt hết những người cần bắt, chứng cứ cũng đầy đủ. Chỉ cần điểm này cũng đủ để khiến Triệu Lão Ngũ bị tù chung thân. Bây giờ xem đối phương cứng miệng được đến bao giờ mà thôi.
- Lão Đằng, vụ án này giao cho anh, tôi tin anh có biện pháp giải quyết vấn đề, hơn nữa còn phải nhanh.
Triệu Quốc Đống không nói nhiều:
- Có gì cần thì gọi điện cho tôi.
….
Ba công ty lớn của Mã Cam Xương trong nháy mắt đã bị đánh úp, điều này tạo thành chấn động rất lớn ở Hoài Khánh. Đối với dân chúng bình thường của Hoài Khánh mà nói sức ảnh hưởng của nó thậm chí còn lớn hơn cả vụ án Cổ Diệu Hoa mang tới. Dù sao tin tức quan chức ngã ngựa không quá nhiều người biết. Nhưng Mã Cam Xương lại khác, là một trong ba người nổi tiếng ở Hoài Khánh. Anh có thể không biết Bí thư Thị ủy, Thị trưởng là ai nhưng anh không thể không biết Mã Cam Xương là ai.
Ai cũng không biết Mã Cam Xương bị diệt có nguyên nhân gì, nhưng rất nhanh có lời đồn đãi truyền ra. Mã Cam Xương làm mất lòng Phó thị trưởng thường trực Triệu Quốc Đống, hơn nữa còn nói cả việc Triệu Quốc Đống gặp sự đối xử lạnh nhạt ở Nhà hàng Xích Nham, trong đợt thu hồi nợ vừa rồi cũng bị Mã Cam Xương làm khó dễ nên cuối cùng mới có thể thu được nợ. Hai chuyện này làm Triệu Quốc Đống rất tức giận cho nên mới quyết định xử lý Mã Cam Xương.
Đối với việc thế lực của Mã Cam Xương bị ngã làm cho nhiều người lên tiếng ủng hộ, nhưng cũng có không ít câu hỏi đặt ra. Chính là bản thân Mã Cam Xương không bắt được, chuyện này rốt cuộc có xử lý tốt được hay không là phải xem khí phách của Thị ủy, Ủy ban Hoài Khánh.
Tất nhiên Mã Cam Xương nhận được điện thoại nên mới kịp thoát khỏi nhà trước năm phút khi người của Cục Công an ập vào bắt giữ. Nói cách khác khi cảnh sát có hành động thì Mã Cam Xương nhận được tin tức mà thoát. Thanh tra Cục Công an Thị xã đang nhanh chóng triển khai điều tra rõ vụ việc này.
Chẳng qua làm Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên chính là sáng hôm sau trong hội nghị thường trực Ủy ban thì lại rất bình thường. Hà Chiếu Thành chỉ hỏi qua Lý Trường Giang về tiến triển vụ án, cũng không hỏi nhiều. Mà Khổng Kính Nguyên thậm chí không hỏi gì giống như Mã Cam Xương không có quan hệ gì đối với y vậy. Nhưng trong việc nhanh chóng ký kết hiệp định cải cách Nhà máy cơ giới thì Khổng Kính Nguyên vẫn giữ thái độ kiên quyết và được Hà Chiếu Thành toàn lực ủng hộ.
Triệu Quốc Đống cũng cảm thấy được vấn đề mấu chốt. Tất nhiên là Khổng Kính Nguyên đã chuẩn bị tư tưởng, thậm chí Mã Cam Xương bị diệt cũng không ảnh hưởng đến việc y đẩy mạnh việc này. Chẳng qua hắn bây giờ không tìm được lý do thích hợp ngăn cản Tập đoàn Gia Hoa mua lại Nhà máy cơ giới. Cơ giới An Vũ đã từ chối đàm phán, bọn họ cho rằng căn cứ theo đánh giá về tài sản cố định của Nhà máy cơ giới thì giá cả mà Ủy ban Thị xã Hoài Khánh đòi là không thể chấp nhận.
- Xem ra Khổng Kính Nguyên hạ quyết tâm muốn đưa Nhà máy cơ giới cho Tập đoàn Gia Hoa. Hừ, TOàn Hữu, tôi có thể khẳng định đây là cái bẫy.
Triệu Quốc Đống đi quanh phòng mà nói:
- Anh biết không? Tôi đã thấy mấy đại biểu của Tập đoàn Gia Hoa, trong đó có hai người tôi gặp đợt tết, bọn họ lúc ấy đi cùng Khổng Kính Nguyên.
Quế Toàn Hữu nói:
- Nhưng điều này có thể nói rõ cái gì? Tập đoàn Gia Hoa này vốn do Thị trưởng Khổng giới thiệu tới, y quen là bình thường. Hơn nữa từ phương án và hợp đồng đặt ra thì không có mấy vấn đề. Duy nhất chính là các điều khoản khá mơ hồ nhưng nó không quá quan trọng, tất cả đều là do chính quyền Thị xã chứng thực mà thôi.
- Tôi lo chính là Thị trưởng Khổng tiếp tục phụ trách mảng công nghiệp mà Thị trưởng Hà cưỡi hổ khó xuống nên phải tiếp tục đẩy mạnh. Nếu đã ký kết thì Tập đoàn Gia Hoa có thể dùng đủ loại thủ đoạn mà ép chính quyền phải giúp bọn họ. Ví dụ như vấn đề đất, vay vốn ngân hàng, Thị trưởng Hà là người muốn mặt mũi, cải cách là do một tay y xúc tiến nên không muốn Nhà máy cơ giới một lần nữa rơi vào khó khăn. Mà trong hợp đồng cũng có điều khoản chính quyền toàn lực ủng hộ, không chừng nó sẽ biến thành những thứ có lợi cho Tập đoàn Gia Hoa.
Triệu Quốc Đống đập bàn mà nói:
- Đúng, tôi lo chính là điều này. Khổng Kính Nguyên đã lộ đầu ra, đưa ra ý kiến vì tạo không gian phát triển lớn hơn nữa cho Nhà máy cơ giới nên đề nghị sau này cân nhắc di dời Nhà máy cơ giới. Chính quyền Thị xã có thể ủng hộ về đất, hừ, vậy còn khu đất kia thì sao? Dùng vào sản xuất công nghiệp hay là nhà thương mại? Tôi dám cá bọn họ đã sớm tính kỹ.
- Bây giờ quan trọng nhất là có thể ngăn cản được việc ký hợp đồng không?
Quế Toàn Hữu nói.
- Làm như thế nào ngăn cản?
Triệu Quốc Đống hỏi lại một câu.
- Không phải không có biện pháp nhưng từ Thị xã là khá khó khăn, nếu như …
Triệu Quốc Đống hiểu ý rồi gật đầu.