Võ Tiến Ba nhận được điện của Lý Trường Giang thì đang ngồi ăn cơm với em gái.
- Sao thế, anh rất bận ư?
Võ Tử Sam nhìn anh trai rồi nói.
- Ừ, chức này đúng là không dễ ngồi, sớm biết như vậy thì sang bên pháp chế.
Võ Tiến Ba thở dài một tiếng mà nói.
- Cục trưởng Lý không nói gì nhưng anh đoán có quan hệ đến Thị trưởng Triệu.
- Có quan hệ tới Thị trưởng Triệu? Là gì vậy anh?
Võ Tử Sam có chút tò mò.
- Không phải chuyện cải cách Nhà máy cơ giới sao? Anh thấy Thị trưởng Triệu cùng Thị trưởng Khổng có cái nhìn khác nhau ở việc này. Thị trưởng Triệu luôn thấy cải cách Nhà máy cơ giới có chuyện, muốn Cục trưởng Lý phối hợp điều tra. Hơn nữa Thị trưởng Triệu còn bị theo dõi.
Võ Tiến Ba có quan hệ tốt với em gái. Mặc dù cùng ca khác mẹ nhưng quan hệ tốt hơn những anh chị em khác. Mà Võ Tiến Ba cũng biết mình có thể từ chức Trưởng phòng pháp chế đề bạt lên làm Đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự thì cũng là do trước đó em gái mình cùng Lý Trường Giang làm việc ở huyện Tĩnh.
- Ồ? Thị trưởng Triệu bị theo dõi? Vậy Cục trưởng Lý có thái độ gì?
Võ Tử Sam nhíu mày nói.
Võ Tiến Ba nhìn em gái rồi nói:
- Tử Sam, sao em lại hứng thú với việc này?
- Không có gì, em và Thị trưởng Triệu tiếp xúc nhiều trong công việc, em thấy Thị trưởng Triệu rất được, có khí phách trong công việc, dám làm dám chịu.
Võ Tử Sam nói xong liền lấy tay khẽ vén tóc lên.
Võ Tiến Ba có chút lo lắng. Y biết em thói quen này của em gái chính là biểu hiện nói dối hoặc mất tự nhiên. Em gái y có tính cách mạnh mẽ, nhưng đừng có mà có quan hệ không rõ ràng với Thị trưởng Triệu.
Ánh mắt của Võ Tiến Ba làm tim Võ Tử Sam đập rất mạnh, mặt hơi nóng lên. Võ Tử Sam không nhịn được mà trừng mắt nhìn:
- Anh, anh dùng ánh mắt gì nhìn em thế?
- Không có gì, Thị trưởng Triệu cùng Thị trưởng Khổng là thần tiên đánh nhau, người bình thường bị hại. Anh coi như bị kẹp vào rồi.
- Có gì chứ, Cục trưởng Lý bảo làm sao thì làm như vậy. Chẳng lẽ còn trách được anh. Chuyện cải cách Nhà máy cơ giới thì em cũng biết. Bây giờ có hai công ty muốn mua nhưng hình như chưa đàm phán xong về điều kiện.
- Đâu đơn giản như em nói. Chuyện bên cơ quan công an trong lúc nhất thời không thể nói rõ. Tóm lại không thể đắc tội ai. Cục trưởng Lý là Cục trưởng nên một số việc không tiện ra mặt.
- Anh, đây là em nhắc anh. Thị trưởng Triệu có năng lực rất lớn, lai lịch sâu, lại còn trẻ nên tiền đồ không thể xác định. Anh tốt nhất suy nghĩ kỹ là chuyện Thị trưởng Triệu phân công thì làm cho tốt, có thành tích thì sau này anh còn có câu trả lời.
Võ Tử Sam trầm ngâm một chút rồi nói.
- Ý của em là có thể đắc tội Thị trưởng Khổng cùng Bí thư Lưu?
Võ Tiến Ba hừ một tiếng.
- Lưu Liên Xương cũng dính vào?
Võ Tử Sam có chút giật mình.
- Khó nói.
- Anh, em nói rồi, chuyện Thị trưởng Triệu yêu cầu thì anh phải nhảy lên, đi theo y sẽ tốt chứ không hại. Anh nghĩ xem người chưa đầy 30 đã làm Phó thị trưởng thường trực, ở tỉnh An Nguyên, thậm chí cả nước có mấy người?
….
Triệu Quốc Đống đúng là làm cho Lý Trường Giang gặp khó khăn.
Khi Đằng Hoa Minh nói lại ý của Triệu Quốc Đống với Lý Trường Giang, Lý Trường Giang liền cảm thấy rất khó xử.
Không tiếp chiêu thì đắc tội Triệu Quốc Đống, hơn nữa nếu cải cách Nhà máy cơ giới theo phương án mà Khổng Kính Nguyên đưa ra, sau này nếu có chuyện thì không chừng Triệu Quốc Đống sẽ gây khó dễ cho mình. Hơn nữa theo kinh nghiệm thì Lý Trường Giang cảm thấy việc này có chuyện.
Nếu làm theo ý của Triệu Quốc Đống thì bản thân Mã Cam Xương không sao, nhưng động một sẽ dính nhiều người. Triệu Quốc Đống đã nói nếu đã làm thì phải đánh ngã Mã Cam Xương, làm cho hắn cả đời không trỗi dậy được. Hơn nữa mục đích chính là muốn từ Mã Cam Xương mà lấy tin tức bên Nhà máy cơ giới. Nhưng Mã Cam Xương ở trên đường nhiều năm như vậy, muốn khai là dễ sao?
Nếu Mã Cam Xương không khai, kẻ sau lưng hắn cũng không phải kém cỏi. Mã Cam Xương vứt nhiều tiền ra như vậy thì cũng không phải vu vơ. Ngay cả Cục Công an Thị xã cũng có không ít người quan hệ tốt với hắn.
Chuyện này liên quan đến tự do cả đời của Mã Cam Xương thì sẽ có không ít người ra mặt nói giúp hắn. Hắn khai thì không sao, hắn không khai sẽ gặp áp lực cực lớn.
Điền Nhai, Võ Tiến Ba còn có Đằng Hoa Minh đều chú ý đến vẻ mặt của Lý Trường Giang.
Đằng Hoa Minh không dám lên tiếng, y biết lần này Cục trưởng Lý gặp chuyện khó, ăn không được, ném không được.
- Lão Điền, anh thấy sao về việc này?
Lý Trường Giang suy nghĩ mãi mà không thể có quyết định. Động tác lớn như vậy thì bên Đảng ủy chính pháp nhất định sẽ biết. Lưu Liên Xương nhất định sẽ hỏi, mình trả lờ ra sao?
- Cục trưởng Lý, chuyện này rất mạo hiểm. Mã Cam Xương làm đen nhiều năm như vậy, có quan hệ rộng ở Hoài Khánh. Chúng ta hạ quyết tâm xử y thì cũng không dám chắc chuyện không lộ ra.
Điền Nhai lấy lùi làm tiến:
- Chẳng qua nếu Cục trưởng đã quyết tâm thì chúng tôi sẽ cố gắng làm tốt việc này.
- Tiến Ba, anh thì sao?
Lý Trường Giang nhìn sang Võ Tiến Ba. Võ Tiến Ba là lão luyện trong ngành này nên chắc sẽ có ý kiến hay.
- Cục trưởng Lý, tôi thật ra thấy đây là cơ hội.
Võ Tiến Ba nói làm ba người đều nhìn tới. Ngay cả Đằng Hoa Minh cũng có chút ngạc nhiên vì biểu hiện không giống bình thường của Đại đội trưởng.
- Tôi khi làm phó đội trưởng phụ trách mảng hành động đặc biệt thì nghe không ít phản ánh về tình hình ở Nhà hàng Xích Nham, Sở công an cũng chuyển thư tố giác xuống nhưng lúc ấy chỉ điều tra qua mà không có hiệu quả gì.
- Công ty thu mua phế liệu của y vẫn có những đồ không có nguồn gốc, tôi nghi ngờ mấy vụ án trộm cắp lớn đều đưa tới đây tiêu thụ. năm ngoái khi tôi bên Pháp chế thì biết có vụ án trộm thiết bị của Nhà máy cơ khí nặng, một phần tài liệu phản ánh là công ty thu mua phế liệu của Mã Cam Xương nhận tiêu thụ tang vật. tôi đã chuyên môn nhắc nhở đội phá án nhưng sau đó không có kết quả. Chỉ cần hạ quyết tâm thì không thể không điều tra ra.
- Về phần Công ty vận chuyển của y thì bên ngoài có phản ứng mạnh, mấy công trình vận chuyển phế thải thì y đều dùng thủ đoạn phi pháp mà đạt được, chuyện này Đội vẫn đang thu thập chứng cứ, chỉ là nhân chứng không muốn ra mặt nên khá khó xử.
Võ Tiến Ba nói làm Lý Trường Giang, Điền Nhai có chút ngạc nhiên. Bọn họ còn tưởng Võ Tiến Ba không muốn nhận việc này.
- Được, xem ra anh cũng đã chú ý tới Mã Cam Xương từ trước. Hắn ở Hoài Khánh lâu như vậy, muốn động hắn thì rất mạo hiểm, nhưng chúng ta không thể vì thế mà không dám động hắn. Đúng như anh nói, đây là cơ hội.
Thấy Lý Trường Giang đã hạ quyết tâm, Điền Nhai cũng biết mình không thoát phần nên nói:
- Cục trưởng Lý, nếu đã động thì phải cân nhắc tìm lý do thích hợp. Bí thư Lưu nhất định sẽ hỏi, hơn nữa cũng gây áp lực, chúng ta lại không thể nâng Thị trưởng Triệu ra.
- Ừ, ý của anh là?
- Sở công an không phải yêu cầu chúng ta tăng cường chỉnh đốn thị trường xây dựng sao? Hình như Công ty vận chuyển của Mã Cam Xương cũng bị tố cáo lên tận tỉnh và Sở công an đã chuyển về. Phó giám đốc Hầu đã yêu cầu nghiêm túc điều tra và báo cáo kết quả, đó là một lý do.
Điền Nhai suy nghĩ một chút rồi nói:
- Ý của tôi là báo cáo với Bí thư Trần, chúng ta không đề cập tới công ty của ai mà chỉ nói thị trường xây dựng rất loạn, Sở công an liệt Hoài Khánh vào trọng điểm phải xử lý, cục chuẩn bị có hành động. Nếu Bí thư Lưu hỏi thì nói Sở công an điểm danh, Bí thư Trần phân công.
- Rất tốt, cứ làm như vậy đi.
Lý Trường Giang một khi đã quyết định thì trở lại sự kiên quyết như hồi còn làm Bí thư huyện ủy.
- Tiến Ba, chuyện này giao cho bên đội cảnh sát hình sự thực hiện. Lão Đằng phối hợp với anh, đại đội nhất định phải cẩn thận, chọn người cẩn thận, không được có thể lấy người từ các phân cục bên dưới. Ngoài ra làm như thế nào thì các anh tự cân nhắc, tìm hiểu rõ và ra tay ngay.