Tiếng nhạc du dương vang lên, Triệu Quốc Đống ôm eo Vưu Liên Hương mà nhảy.
Vưu Liên Hương cao khoảng 1m6 nhưng bộ xương nhỏ, là loại phụ nữ ít xương nhiều thịt. Triệu Quốc Đống ôm ngang eo cô có thể rõ ràng cảm nhận được điều này.
Mới đầu tiết tấu còn nhanh, hai người vẫn duy trì được khoảng cách ổn định. Nhưng theo điệu nhạ càng lúc càng chậm và chuyển sang đi từng bước làm động tác hai người chậm theo, cơ thể cũng dần sát vào nhau.
Hơi thở của Vưu Liên Hương di chuyển trên vai Triệu Quốc Đống làm hắn mê đi. mà ngón tay Triệu Quốc Đống cũng cố ý hoạt động vuốt ve trên lưng làm Vưu Liên Hương cảm thấy một luồng khí nóng chảy khắp cơ thể. Hai người đắm chìm trong không khí mơ hồ đó.
Hai cơ thể dán vào nhau từ lúc nào không ai biết. Triệu Quốc Đống chỉ cảm nhận cặp ngực căng tròn của Vưu Liên Hương dán sát vào ngực mình, nó như ngọn lửa đầy ma lực thiêu đốt phần đạo đức của hắn. Mà tay hắn cũng đã đưa xuống mông Vưu Liên Hương như mong đột phá bước cuối cùng, thậm chí Triệu Quốc Đống còn muốn kéo chiếc quần lót màu hồng kia để làm kỷ niệm.
Triệu Quốc Đống đúng là phải cảm ơn chiếc điện thoại di động trong túi quầy, nếu không phải điện thoại rung thì có lẽ hai người sẽ đi qua bước kia. Triệu Quốc Đống biết mình khó khống chế được ham muốn bản thân.
- Xin lỗi.
Điện thoại rung đã kéo Triệu Quốc Đống dừng phanh trên bờ vực. Hắn thầm nghĩ may quá và nhẹ nhàng dìu Vưu Liên Hương ra khỏi bục nhẩy về chỗ ngồi liền mở máy ra thì thấy là Cù Vận Bạch gọi tới.
Đến khi Triệu Quốc Đống đưa Vưu Liên Hương về khu cô ở, Vưu Liên Hương vẫn còn sợ hãi xen lẫn xấu hổ.
Mình sao lại thành như vậy? Vưu Liên Hương rõ ràng phát hiện tâm lý và sinh lý của mình không bài xích Triệu Quốc Đống, thậm chí mình còn có khát vọng. Nhất là khi bên dưới của Triệu Quốc Đống chạm vào bụng dưới của cô, cô chỉ muốn run lên và mặc đối phương muốn làm gì thì làm.
Chẳng lẽ mình là một kẻ dâm đãng? Vưu Liên Hương đúng là rất xấu hổ, nhưng cô không thể lừa trái tim mình. Có lẽ cô không nên tiếp tục như vậy với Triệu Quốc Đống, đây là đùa với lửa, sẽ làm hai người trả cái giá rất đắt.
Nhưng nghĩ đến ngay cả người duy nhất có thể nói chuyện mà cũng không được, Vưu Liên Hương lại thấy sống như vậy sẽ không còn ý nghĩa gì nữa.
….
- Tập đoàn Gia Hoa?
Triệu Quốc Đống trầm ngâm một chút rồi ngồi thẳng lên mà nói:
- Tôi hình như chưa từng nghe nói đến tập đoàn này, cũng làm ngành cơ khí?
- Không, chính xác mà nói là tập đoàn làm thương mại, chẳng qua thiết bị cơ giới cũng là một sản phẩm xuất khẩu của bọn họ, quy mô lớn, hiệu quả cũng tương đối tốt. Bên Nhà máy cơ giới cũng coi trọng tập đoàn này, cho rằng nếu có thể để Tập đoàn Gia Hoa thu mua Nhà máy cơ giới thì với năng lực tiêu thụ của Tập đoàn Gia Hoa sẽ khiến nhà máy sống lại.
- Tập đoàn thương mại đến mau nhà máy sản xuất?
Triệu Quốc Đống nhíu mày nói:
- Tôi chưa từng nghe đến việc này. Chẳng lẽ bọn họ thật sự coi trọng sản phẩm của Nhà máy cơ giới như vậy? Vậy thì khi việc tiêu thụ của Nhà máy cơ giới ở trong nước có chuyện, chẳng lẽ xuất khẩu lại được sao? Hay là nói kỹ thuật của người nước ngoài kém hơn Trung Quốc chúng ta?
Quế Toàn Hữu cũng cảm thấy điều này khó có thể giải thích nhưng Thị trưởng Hà cùng Thị trưởng Khổng đều đã gặp đại biểu của Tập đoàn Gia Hoa, hai bên trao đổi khá ăn ý, không khí cũng phù hợp.
Tập đoàn Gia Hoa tỏ vẻ coi trọng tiềm lực phát triển của Nhà máy cơ giới, nguyện ý mua lại Nhà máy cơ giới và đầu tư lớn cải tạo kỹ thuật, thực hiện thay đổi lại sản phẩm hiện có, cố gắng đạt đột phá ở trong và ngoài nước.
- Nhưng theo tôi tìm hiểu thì Tập đoàn Gia Hoa đúng là một tập đoàn có sản nghiệp chính là xuất khẩu, hiệu quả kinh doanh khá tốt, chẳng qua vấn đề quy mô không phù hợp với điều bọn họ giới thiệu. Nhưng đây lại là tập đoàn làm cho Thị xã hài lòng nhất, có đôi khi cũng không thể yêu cầu quá cao.
Quế Toàn Hữu cũng đã tìm hiểu qua về Tập đoàn Gia Hoa.
Triệu Quốc Đống trầm ngâm không nói gì. Bây giờ trong Thị xã đã có hướng để Tập đoàn Gia Hoa mua Nhà máy cơ giới. Tập đoàn Gia Hoa cũng thể hiện thực lực của họ bằng hai chiếc xe Mercedes-Benz 5 0 0 cùng Jaguar J a g u a r khi đến gặp mặt.
Nhưng Triệu Quốc Đống không tin một tập đoàn thương mại ở khu vực duyên hải lại đột nhiên đến mua một công ty nhà nước đang gặp khó khăn ở nội địa. Mà từ bề ngoài thì công ty nhà nước này có quy mô không nhỏ, khoản nợ nhiều. Vậy bọn họ dựa vào gì mà muốn mua Nhà máy cơ giới?
- Hay là Trương Tất Tường nhìn xem còn có công ty khác đến đàm phán.
Quế Toàn Hữu cũng không quá suy nghĩ về việc này. Nếu không có gì bất ngờ thì rất nhanh sẽ ký kết. Hà Chiếu Thành đã giục phải mau chóng mở cục diện cho việc cải cách các công ty nhà nước của Hoài Khánh.
- Hừ, còn có thể là ai tới nữa chứ?
Triệu Quốc Đống cũng không phản đối công ty tư nhân đến mua lại Nhà máy cơ giới nhưng điều kiện là phải có mục đích rõ ràng, cách làm hợp pháp. Tập đoàn Gia Hoa mặc dù làm hắn nghi ngờ nhưng chỉ cần bọn họ thật lòng muốn gây dựng lại Nhà máy cơ giới, có thực lực đầu tư thì hắn không phản đối. Chẳng qua chuyện này nếu đã xác định thì không thể thay đổi, Thị xã nếu muốn hủy bỏ quyết định là không dễ dàng.
Hắn vẫn thông qua Nhâm Vi Phong để liên lạc với Công ty trách nhiệm hữu hạn Cơ giới An Vũ đến mua lại Nhà máy cơ giới. Bây giờ Cơ giới An Vũ cũng đang từng bước tiến vào ngành máy móc khai khoáng, bọn họ cũng có hứng thú với Nhà máy cơ giới, hy vọng có thể trở thành một công ty lớn trong lĩnh vực này.
Cơ giới An Vũ do Thành phố An Đô khống chế cổ phần. Nhâm Vi Phong mặc dù là Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh nhưng lại không có quyền lãnh đạo trực tiếp đối với các công ty trực thuộc Thành phố An Đô. Vì thế nên Triệu Quốc Đống phát hiện mình phạm sai lầm. Hắn không nên đi tìm Nhâm Vi Phong, phải tìm Diêu Văn Trí mới đúng.
Nhưng trong này lại có một vấn đề, Nhâm Vi Phong ra mặt quan tâm là chuyện hợp lý. Y là Phó chủ tịch tỉnh phụ trách công nghiệp, hiểu việc cải cách ở Hoài Khánh là đương nhiên, nhưng muốn đi tìm bên An Đô lại gặp trở ngại lớn.
Triệu Quốc Đống không phụ trách mảng công nghiệp, hơn nữa hội nghị thường trực Ủy ban cũng đã giao cho Khổng Kính Nguyên làm việc này. Bây giờ Triệu Quốc Đống nhảy sang kéo An Đô vào là có nghĩa gì? Hà Chiếu Thành sẽ nghĩ như thế nào?
Dù là Triệu Quốc Đống không thèm để ý đến cảm nhận của Hà Chiếu Thành, nhưng ở vấn đề này Hà Chiếu Thành cùng Khổng Kính Nguyên cũng có thể không thèm để ý tới Triệu Quốc Đống, quyền quyết định trong tay bọn họ. Triệu Quốc Đống làm như vậy thì về sau sẽ càng khó khăn hơn trong quan hệ với Hà Chiếu Thành.
Bây giờ tìm Hà Chiếu Thành có tác dụng gì không? Triệu Quốc Đống lắc đầu. Hắn sớm biết lòng dạ hẹp hòi của Hà Chiếu Thành. Chẳng qua Triệu Quốc Đống không thể chấp nhận để Nhà máy cơ giới cải cách nửa vời, đây là không có trách nhiệm đối với toàn bộ Hoài Khánh, cũng là không có trách nhiệm đối với hơn ngàn nhân viên của Nhà máy cơ giới.
Tìm Trần Anh Lộc? Trần Anh Lộc có thể tham gia nhưng việc cải cách công ty nhà nước là do chính quyền làm, y là Bí thư Thị ủy không tiện tham gia vào, cuối cùng cũng phải quay sang bên chính quyền Thị xã. Mà với “biểu hiện” của Tập đoàn Gia Hoa bây giờ thì không thể có đối tượng nào thích hợp hơn.
Biện pháp duy nhất có lẽ là thuyết phục Diêu Văn Trí, làm cho Cơ giới An Vũ chủ động liên lạc với Hoài Khánh. Chỉ có như vậy hắn mới có thể danh chính ngôn thuận nhúng tay vào việc này. Nhưng bên An Đô lại mãi không tỏ thái độ với ý kiến của Nhâm Vi Phong. Điều này làm Triệu Quốc Đống cũng cảm nhận được quan hệ vi diệu của Thành phố An Đô với tỉnh.
Sau khi Miêu Chấn Trung lên chức, Thành phố An Đô bề ngoài có tính độc lập cao, những ý tưởng của tỉnh nếu hợp lý có lợi thì làm, không hợp ý thì đùn đẩy. Trừ khi Bí thư tỉnh ủy hoặc chủ tịch tỉnh có thái độ rõ ràng, nếu không Thành phố An Đô sẽ không nghe.