Long Thần Tại Đô

Chương 496: Mày biết tao là ai không?




“Được, tôi biết rồi!” Diệp Phàm nói với Lý Diễm Lệ: “Cô về nghỉ ngơi trước đi, sáng mai tôi sẽ tìm người tên Hield, sau đó sẽ cứu em trai cô ra!”

“Cảm ơn anh Phàm, đại ân đại đức của anh, nếu có kiếp sau, em nhất định sẽ đền đáp.”

Lý Diễm Lệ vô cùng cảm kích nói.

“Đi nghỉ ngơi đi!” Diệp Phàm vỗ vai Lý Diễm Lệ.

“Vâng, vậy anh Phàm cũng nghỉ ngơi sớm đi.” Lý Diễm Lệ gật đầu, sau đó cô đi vào phòng của Triệu Vũ.

Rõ ràng là cô rất lo cho Triệu Vũ.

Cho dù Triệu Vũ đã ngủ say rồi, nhưng cô vẫn muốn ở cạnh cậu ta.

Diệp Phàm không nói gì thêm, cũng không ngăn cản Lý Diễm Lệ, có thể thấy được cô gái tên Lý Diễm Lệ này là một người có ơn tất báo.

...

Một căn biệt thự ba tầng ở thị trấn Aird.

Tầng một là đại sảnh.

Một người đàn ông phương Tây da trắng đang ngồi trên ghế sô-pha, gã đang ôm hai người phụ nữ phương Tây quyến rũ, vừa uống rượu vừa xem phim.

Lúc này, một thanh niên đang hớt hãi chạy vào đại sảnh, vội vàng nói với người đàn ông phương Tây da trắng đang ngồi trên sô-pha: “Ông chủ, vừa mới nhận được tin tức, Liên minh Ronald đã bị tiêu diệt!”

Nghe người thanh niên nói xong, gã đàn ông phương Tây da trắng không khỏi kinh ngạc, hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì? Ở thị trấn Aird thì làm gì có ai có thể tiêu diệt Liên minh Ronald được chứ?”

“ Em cũng không rõ, đó là một đám người lạ, có tin đồn rằng kẻ đứng đầu tên là Long thần.” Người thanh niên nói.

“Long... Long thần?” Nghe người thanh niên nói xong, sắc mặt của gã phương Tây da trắng biến đổi rõ rệt, cơ thể run lên vì sợ hãi.

Gã ta là Hield, người phụ trách của công ty Dịch vụ Viễn Dương ở thị trấn Aird.

Nhìn bề ngoài thì công ty Dịch vụ Viễn Dương là một công ty chính quy, nhưng trên thực tế, công ty này là một công ty kinh doanh các mặt hàng công nghiệp đen khác nhau.

Vì vậy, Hield cũng có thể được coi là một thành viên của thế lực ngầm phương Tây, đương nhiên đã từng nghe qua danh tiếng của Long thần – vua của thế lực ngầm phương Tây, cái tên này không phải hư danh mà anh thực sự có năng lực như vậy.

“Đám của Ronald tại sao lại chọc giận Long thần chứ? Còn nữa, chẳng phải Long thần ở thành phố MUA sao? Tại sao lại đột nhiên chạy đến thị trấn Aird?” Sau khi bình tĩnh lại, Hield mới bắt đầu suy nghĩ một cách nghiêm túc.

Gã có một linh cảm xấu rằng như thể có một thảm họa sắp diễn ra.

Kể từ lần trước Liên minh Ronald chặn tàu du lịch của công ty Dịch vụ Viễn Dương khi cập cảng tại thị trấn Aird, sau đó bắt cóc hàng chục cô gái bị công ty Dịch vụ Viễn Dương lừa lên tàu, mấy ngày qua, công ty này vẫn luôn thương lượng với Liên minh Roanld.

Hai bên mấy lần suýt thì đánh nhau, nhưng may mắn thay, Rilips của Liên minh Ronald là một người hiểu chuyện, hắn đã đích thân đi đến gặp Hield và nói nhiều điều tốt đẹp với gã, thậm chí còn hứa rằng Liên minh Ronald sẽ bồi thường cho công ty Dịch vụ Viễn Dương vì tổn thất này, nên Hield mới chọn cách từ từ đàm phán với Liên minh Ronald.

Suy cho cùng thì hiện tại chuyện này cũng đã lan ra khắp mọi nơi, và nhiều hoạt động kinh doanh của công ty Dịch vụ Viễn Dương cũng bị ảnh hưởng.

Bây giờ có thể nói là công ty Dịch vụ Viễn Dương đang gặp rất nhiều rắc rối, vì vậy, nếu như có thể hòa bình mà gỡ lại những tổn thất từ Liên minh Ronald, thì công ty này cũng chẳng muốn lật mặt với bọn họ.

Sau một hồi suy nghĩ, Hield thực sự không thể hiểu tại sao Liên minh Ronald lại chọc giận đến Long thần, dù biết là Liên minh Ronald vô cùng mạnh mẽ ở thị trấn Aird, nhưng suy cho cùng thì cũng chỉ là một thế lực nhỏ mới nổi lên được vài tháng, nền móng vẫn chưa đủ vững chắc.

Tại sao lại chọn chọc giận Long thần vào lúc này?

“Chẳng lẽ giống như lần trước, tên Ronald lại giở chứng đi giành giật quyền lợi với Long thần ư?”

Hield thầm nghĩ.

Về những gì Liên minh Ronald đã làm với công ty Dịch vụ Viễn Dương trước đó, gã vô cùng xem thường Ronald, gã cho rằng nếu Ronald còn tiếp tục làm vậy thì sớm muộn gì Liên minh Ronald cũng sẽ toi đời.

Nhưng may mắn thay, lại có Rilips đứng ra để ổn định đại cục.

Nhưng tình hình hiện tại là sao chứ? Chỉ trong một đêm mà Liên minh Ronald đã bị Long thần tiêu diệt.

Một thế lực mới phát triển lại bị bóp chết khi còn nằm trong nôi.

Thật đáng thương làm sao.

“Mặc kệ hắn, dù sao thì mình cũng có chút giao hảo với Rilips, việc Long thần tiêu diệt Liên minh Ronald chắc cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến mình.” Sau khi suy nghĩ một hồi thì Hield đã ngẫm ra được như vậy.

Sau đó gã nói với người thanh niên: “Rút toàn bộ tai mắt lại, không cần phải theo dõi Liên minh Ronald nữa, nếu để Long thần hiểu lầm rằng chúng ta có quan hệ gì đó với Liên minh Ronald, thì đến lúc đóchúng ta sẽ thực sự sẽ gặp vận rủi đó.”

“Vâng!” Người thanh niên gật đầu, sau đó nhanh chóng lui xuống.

...

Sáng sớm, sau khi ăn sáng xong, Bạch Khởi ở lại khách sạn để bảo vệ cho Lý Diễm Lệ, Triệu Vũ và các cô gái được giải cứu đêm qua.

Còn Diệp Phàm dẫn theo Tần Lâm đi tìm Hield.

Hield là người phụ trách của công ty Dịch vụ Viễn Dương ở thị trấn Aird.

Công ty Dịch vụ Viễn Dương hiển nhiên là một công ty chính quy, vì thế nên không khó để tìm được Hield, chỉ cần hỏi thăm một chút, Diệp Phàm đã biết được địa điểm chi nhánh của công ty Dịch vụ Viễn Dương của Hield.

Sau đó, Diệp Phàm và Tần Lâm liền trực tiếp đi đến chi nhánh của công ty Dịch vụ Viễn Dương ở thị trấn Aird.

Văn phòng chi nhánh của công ty Dịch vụ Viễn Dương ở thị trấn Aird không lớn, chỉ là một tòa nhà bảy tầng, khi Diệp Phàm và Tần Lâm đến trước cửa công ty, họ liền bị hai nhân viên bảo vệ chặn lại.

Hai bảo vệ này đều là người da đen, họ vô cùng vạm vỡ, giống hệt như hai tòa tháp đen.

“Các người là ai? Các người định làm gì?” Một trong hai người da đen hỏi Diệp Phàm và Tần Lâm.

Là người của công ty Dịch vụ Viễn Dương, họ đương nhiên biết rằng công ty đang kinh doanh thứ gì, vì vậy, bình thường chỉ có người quen đến đây, rất hiếm khi có người lạ xuất hiện.

Vậy nên khi nhìn thấy Diệp Phàm và Tần Lâm, cả hay đều hết sức đề phòng.

“Tôi nhận được tin tức công ty của các người đang kinh doanh trong ngành công nghiệp đen.” Diệp Phàm liếc nhìn hai người da đen, rồi điềm đạm nói.

“Các người đến đây để điều tra à?” Nghe Diệp Phàm nói xong, hai người da đen bỗng sững sờ, hai mắt đồng thời lóe lên sự hung tợn.

“Không, không, không...” Diệp Phàm vội xua tay, nói: “Chúng tôi không đến đây để điều tra, chúng tôi tới đây là để...”

Diệp Phàm ngưng một lúc, sau đó nhả từng chữ một: “Giết người!”

“Muốn chết à!”

Phản ứng của hai người da đen vô cùng nhanh, Diệp Phàm vừa dứt lời, cả hai liền tấn công anh ngay lập tức.

Một trong hai người tung nắm đấm về phía Diệp Phàm.

Tên còn lại rút súng từ sau thắt lưng, rồi chĩa họng súng về phía Tần Lâm, định bóp cò.