“Vù vù...”
Tay Lãnh Ngôn vừa chạm vào thanh kiếm cổ linh khí sắc bén đó, tất cả linh khí treo trên tường đều nhanh chóng rung lên, một luồng không khí ngột ngạt đột nhiên bao trùm toàn bộ đại điện.
Mọi người đều bị sốc, và tất cả đều trở nên cảnh giác.
Còn Lãnh Ngôn, nhanh chóng thu lại bàn tay vừa chạm vào thanh kiếm cổ linh khí, giống như tay bị một con bò cạp chích.
"U u u..."
Đột nhiên vang lên tiếng quỷ khóc sói gào, đám người Diệp Phàm, Hứa Ác Lai đều vô thức nhìn về hướng âm thanh truyền lại, liền nhìn thấy lối đi họ đến đại điện bỗng nhiên bốc lên hắc khí ngút trời.
Tiếp theo đó, một bóng người bước ra từ trong hắc khí.
Đó là người đàn ông thần bí bước ra khỏi cái quan tài treo, đôi mắt đỏ au làm cho người ta sợ hãi.
Đặc biệt là khi hắn nhếch mép, lộ ra hàm răng sắc nhọn, giống như một con thú đang nhe răng cười.
Nhìn thấy người này, đám người Diệp Phàm, Hứa Ác Lai, Hứa Nhị Cẩu đều sợ hãi, cơ thể họ run rẩy mà không kiểm soát được.
Điều này thật là đáng sợ!
Ngay cả Diệp Phàm, người đã từng trải việc đời, cũng lạnh toát sống lưng, thậm chí đếnHứa Ác Lai mặt cũng biến sắci,nắm đấm chặt cũng đang run rẩy.
Rõ ràng, người đàn ông thần bí bước ra khỏi khí đen này không phải là người bình thường, mà rất có khả năng là người thuộc về nền văn minh tu luyện trước đây.
Chính vì điều này mà Diệp Phàm và Hứa Ác Lai cảm thấy sợ người đàn ông thần bí này.
"Ầm ầm..."
Người đàn ông thần bí nhẹ nhàng giơ tay lên, và hàng trăm linh khí treo trên tường đều bay về phía người này.
Và những linh khí này liên tục quay, cuối cùng dung hợp thành một thanh kiếm cổ.
Thanh kiếm cổ do hàng trăm linh khi dung hợp thành này thật siêu phàm, trên thanh kiếm có các loại bùa chú quay vòng, tỏa ra hơi thở vô cùng mãnh liệt.
Điều kì lạ nhất là ở xung quanh thanh kiếm cổ lại có hoa văn thoắt ẩn thoắt hiện.
“Đạo...đạo khí?”
Nhìn vào người đàn ông thần bí dùng hàng trăm linh khí dung hợp thành một thanh kiếm cổ, Diệp Phàm mặt biến sắc, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Cái gọi là đạo khí, chính là vũ khí đắc đạo.
Chất lượng của đạo khí cao hơn linh khí một cấp.
“Giết!”
Người đàn ông thần bí phát ra tiếng khàn khàn từ trong cổ họng, giơ thanh kiếm cổ lên đánh về phía đám người Diệp Phàm, Hứa Ác Lai.
Đám người Diệp Phàm, Hứa Ác Lai, Hứa Nhị Cẩu thấy tình hình này thì ngay lập tức đáp trả.
Sức mạnh của người đàn ông thần bí mạnh đến mứcbất thường, Diệp Phàm và Triệu Vũ cùng nhau tiến đánhnhưng kết quả là hai người bị người đàn ông thần bí trực tiếp đánh bay ra ngoài.
Khi Hứa Nhị Cẩu và Mạc Thiên Cơ thấy thếvội vàng quay người tháo chạy.
Hứa Ác Lai tung nắm đấm về phía người đàn ông thần bí, kết quả bị hắn chặn lại một cách dễ dàng.
Lúc này Lãnh Ngôn quát một tiếng, rút kiếm xông lên.
Anh ta rất mạnh, kiếm thuật cực cao.
Chỉ nhìn thấy lúc Lãnh Ngôn lao về phía người đàn ông thần bí, rút kiếm đâm hắn, một lưỡi kiếm sắc bén và tàn độc, chuẩn bị đâm thủng cổ họng của người đàn ông thần bí.
Nhưng người đàn ông thần bí rung thanh kiếm cổ trong tay liền đẩy lùi Hứa Ác Lai.
Sau đó, hắn trượt chân một cái, dễ dàng tránh được thanh kiếm vút đến của Lãnh Ngôn.
Cùng lúc đó, thanh kiếm cổ trong tay hắn chém ngang một đường, tốc độ nhanh đến mức không kịp chớp mắt, Lãnh Ngôn chưa kịp phản ứng lại đã bị người đàn ông thần bí chém đứt đầu.
"Tiểu Lãnh!"
Nhìn thấy cái chết thảm thương của Lãnh Ngôn, Hứa Nhị Cẩu và Mạc Thiên Cơ hét lên.
Bốn người họ là những người đồng đội ăn ý nhấtt.
Nhưng trước đó không lâu h đã mất Lão Đỗ, nay Lãnh Ngôn lại bị người thần bí ẩn giết chết, điều này khiến Hứa Nhị Cẩu và Mộ Thiên Sơ cảm thấy rất khó chịu.
Trong khi người đàn ông thần bí chém đứt đầuLãnh Ngôn, hắn bỗng nhiên quay lại và vung kiếm giết Triệu Vũ.
"Triệu Vũ, cẩn thận!"
Nhìn thấy đàn ông thần bí định giết Triệu Vũ, Diệp Phàm nhanh chóng hét lớn một tiếng và bước dài một bước xông đến phía trước Lãnh Ngôn, dao quân dụng màu đen trong tay đâm ra, áp sát đàn ông thần bí.
Triệu Vũ cũng phản ứng lại, gầm to lên, không còn giữ sức chiến đấu, trực tiếp kích hoạt dị năng của cậu ta.
Chỉ nhìn thấy tay phải của cậu ta giơ cao, từng tảng bănglớnngưng tụ ra, cậu vung tay phải ném chúng về phía người đàn ông thần bí..
Đối với sự tấn công của Diệp Phàm và Triệu Vũ, người đàn ông thần bí phải chống lại bằng cách ngang kiếm.
Nhìn thấy hắn bỗng nhiên vung mạnh thanh kiếm cổ liền đập nát hết nhũ băng, đồng thời nhân cơ hội đâm vào condao quân dụng màu đen trong tay Diệp Phàm.
Bang!
Người đàn ông thần bí rung l thanh kiếm cổ trong tay liềnđẩy lùi Diệp Phàm, trên dao quân dụng màu đen xuất hiện những vết nứt.
Nhìn thấy cảnh này, mặt Diệp Phàm biến sắc.
Phải biết là, dao quân dụng màu đen này không phải là binh khí bình thường, nó lại có thể bị kiếm cổ đánh đến mức xuất hiện vết nứt.
“Nhìn xem, bên kia có lối ra mau chạy đi!” Lúc này, Mộ Thiên Cơ đột nhiên hét lên, anh tìm được một lối đi khác trong đại điện này.
Sức chiến đấu của người đàn ông thần bí quá mạnh, tay cầm đạo khí, trừ khi là cao thủ cỡ Dương Nhuận Nông xuất hiện, nếu không, không ai có thể khuất phục được người đàn ông thần bí.
Nếu tiếp tục, tất cả mọi người chỉ còn đường chết.
Vì vậy, nhìn thấy có một lối đi, không quan tâm lối đi đó dẫn đến đâu, Mạc Thiên Cơ và Hứa Nhị Cẩu lao vào trước mà không do dự.
"Diệp Phàm, Triệu Vũ, hai người đi trước, tôi yểm hộ phía sau!"
Hứa Ác Lai nói.
"Được!"
Diệp Phàm cau mày, gật đầu nói.
Nếu nhường nhau trong thời khắc sinh tử này, hoàn toàn là tìm đến cái chết!
Vì vậy, Diệp Phàm và Triệu Vũ ngay lập tức chạy đến lối đi mà Mạc Thiên Cơ và Hứa Nhị Cẩu tìm thấy.
Nhìn thấy Diệp Phàm, Triệu Vũ, Hứa Nhị Cẩu và Mạc Thiên Cơ trốn vào lối đi, người đàn ông thần bí muốn đuổi theo ngay lập tức, nhưng lúc này, khí thế của Hứa Ác Lai bỗng nhiên thay đổi, anh ta nhảy lên và cố gắng hết sức đánh người đàn ông thần bí bằng một cú đấm.
Cú đấm này của anh ta không có tiếng vang dữ dội.
Nhưng sức mạnh vô cùng đáng sợ.
Ngay cả người đàn ông thần bí cũngkhông khỏi kinh ngạc, vung kiếm cổ trong tay, chém ra một nhát.
Có thể nhìn thấy khí đen cuồn cuộn trào ra từ người đàn ông thần bí và tất cả đều lao vào thanh kiếm cổ, tăng thêm sức mạnh cho lực đâm.
Bang!
Nắm đấm và kiếm va vào nhau, nắm đấm của Hứa Ác Lai lập tức bị xuyên thủng.
Nhưng Hứa Ác Lai rất quyết đoán, khi người đàn ông thần bí dùng thanh kiếm cổ đâm thủng nắm đấm của mình, anh ta chặt đứt tay phải của mình mà hề không do dự.
Hơn nữa, anh ta nhân cơ hội nhảy vọt về sauvà lùi vào trong lối đi.
Người đàn ông thần bí bị cú đấm của Hứa Ác Lai đẩy lùi, cơ thể hắn lảo đảo lùi lại ba bước, sự chậm trễ này khiến hắn không thể đuổi kịp Hứa Ác Lai.
Trong khi Hứa Ác Lai chạy vào lối đi, Mạc Thiên Cơ nhấn vào nút trụ của lối đi, và đột nhiên, một bức tường đá đổ xuống, bịt kín lối đi và ngăn sự truy đuổi của người đàn ông thần bí.
Trong đại điện, nhìn lối đi đã được ngăn cách bởi bức tường đát, người đàn ông thần bí nhếch mép lộ ra nụ cười gian tà, sau đó liền bước đến chỗ thi thể Lãnh Ngôn.
Sau khi bước đến cạnh thi thể của Lãnh Ngôn, hắn ngồi xổm và bắt đầu gặm thi thể Lãnh Ngôn!