Triệu Vũ vừa hung dữ vừa ngang ngược.
Cậu dùng lực va mạnh, không hề thua kém chiếc xe hơi đang chạy với tốc độ cao nhất.
Hai tên đàn ông đó kêu thảm thiết, cơ thể bay ra ngoài giống như con diều bị đứt dây, ngã trên mặt đất cách đó hơn chục mét.
Chúng nôn ra máu tươi, một vệt máu bắn ra trong không trung.
Chịu cú va chạm của Triệu Vũ, xương cốt của chúng bị vỡ vụn hết, sau khi ngã trên mặt đất, cơ thể co rúm lại rồi chết tại chỗ.
Sau đó, Triệu Vũ giống như con báo vồ mồi, nhảy ra với tốc độ nhanh nhất.
Lao vào tòa nhà bỏ hoang gần cậu nhất.
Ngay lúc này, hơn trăm người đứng canh gác trong tòa nhà bỏ hoang cũng đều chứng kiến cảnh một mình Triệu Vũ giết chết ba gã đàn ông mặt sẹo.
Vô cùng rõ ràng, Diệp Phàm cùng Triệu Vũ đến với ý đồ không tốt.
Hơn trăm người canh gác ở trong tòa nhà bỏ hoang cũng chẳng phải kẻ dễ bắt nạt, đều là những tên độc ác.
Diệp Phàm không có bất cứ hành động gì, anh cứ đứng như vậy ở bên ngoài tòa nhà bỏ hoang, nhưng sát ý cuộn trào trên người anh ngày càng mãnh liệt, ngày càng u ám, thậm chí đem lại cho người ta một cảm giác nhiệt độ của khu vực này bỗng chốc giảm xuống mấy độ.
Sự lạnh lẽo toát lên trong đôi mắt của anh, linh lực đang chảy khắp người, bao phủ xung quanh vài trăm mét, bất kỳ biến động nhỏ nào trong vòng vài trăm mét, anh đều biết rõ.
Triệu Vũ vừa lao vào tòa nhà bỏ hoang, liền gặp hai tên cầm dao cắt dưa hấu.
Hai gã đàn ông đó cầm con dao cắt dưa hấu lao thẳng vào Triệu Vũ, nhưng Triệu Vũ giơ hai nắm đấm, tốc độ rất nhanh, nhanh đến mức hai tên đó chưa kịp nhìn rõ đã bị Triệu Vũ đấm thẳng vào mặt.
“A…..”
Hai gã đàn ông cầm dao cắt dưa hấu đó phát ra tiếng kêu thảm thiết như thú hoang, cơ thể ngã ngửa về sau.
Triệu Vũ không hề nương tay, cú đấm rất mạnh, sau đi đấm vào mặt hai tên đó, liền đập vỡ xương sọ của chúng.
Nhưng lúc này, đã có mười mấy tên lao đến từ hành lang bỏ hoang, khí thế mạnh mẽ, tất cả đều cầm vũ khí!
“Một đám súc sinh vô lương tâm, tất cả đều đáng chết!”
Ánh mắt của Triệu Vũ lạnh tanh, không biểu cảm gì trên khuôn mặt, hoàn toàn không sợ hãi mấy chục tên cầm vũ khí này, hai chân tiếp đất, lao về phía đám người đó, hai tay tung nắm đấm, mỗi nắm đấm đều có uy lực rất lớn, cú đấm mạnh mẽ đến mức bầu không khí như sắp nổ tung.
Mười mấy tên đứng trước mặt anh, hoàn toàn không đỡ nổi một chiêu.
Chỉ nhìn thấy Triệu Vũ giống như cỗ máy ủi đường vậy, từng cú đấm, cú đá đánh ra đều có thể giết chết một thanh niên, hung dữ điên cuồng giống như ma quỷ trong truyền thuyết.
Cậu chỉ dựa vào hai nắm đấm mà thôi, chưa đầy ba phút, đã hạ gục mười mấy tên cầm vũ khí.
Máu chảy đầm đìa trên tay cậu, nhưng đó không phải máu của cậu, mà là của người khác.
Sau khi Triệu Vũ hạ gục mười mấy tên cầm vũ khí trong nháy mắt, lại có hai đám người đến, cộng lại chắc tầm một trăm người. Nhưng bọn chúng nhìn thấy các thi thể đang nằm ngổn ngang trên mặt đất, cùng với nắm đấm còn đang nhỏ máu của Triệu Vũ, tất cả đều khiếp sợ.
“Tên, tên này không phải người sao?”
“Với hai bàn tay trắng có thể giết chết mười mấy người cầm vũ khí trong vài phút? Đây tuyệt đối không phải điều người bình thường có thể làm được, lẽ nào hắn ta làm binh vương cao cấp trong lời đồn?”
"Lẽ nào chúng ta bị đất nước giám sát? Đặc biệt phái một binh vương cao cấp từ quân đội đến đây?”
“Binh vương cao cấp thì sao chứ? Chúng ta nhiều người như thế này cùng nhau xông lên, lẽ nào còn sợ hắn?
Trong hơn trăm người xông lên với khí thế mạnh mẽ, phần lớn đều sợ hãi, tất cả đều dừng bước, nhưng cũng có vài con người khí thế mạnh mẽ gào thét lên, rút các loại vũ khí như dao cắt dưa hấu, gậy bóng chày lao đến giết Triệu Vũ.
Triệu Vũ nhếch mép, khóe miệng chạm đến mang tai, lộ ra nụ cười mỉa mai vô cùng tàn nhẫn.
Sau đó, cậu lao đến!
Chém giết cùng với hơn trăm người đó.
Lúc Triệu Vũ lao vào tòa nhà bỏ hoang, chém giết với đám người canh giữ ở trong, ở bên ngoài những kẻ đứng ở cứ điểm bí mật cũng hùng hổ lao ra, nhìn thấy Diệp Phàm đứng bên ngoài tòa nhà bỏ hoang, bọn chúng hét lên rồi lao về phía anh.
Còn hơn chục tay súng bắn tỉa đang phục kích ở tầng thượng của tòa nhà bỏ hoang cũng bí mật nhắm súng vào Diệp Phàm.
Sát ý trên người Diệp Phàm đã đạt đến mức vô cùng đáng sợ, lúc đám người đến viện trợ từ các cứ điểm bí mật lao về phía anh, cơ thể anh xông thẳng về phía đám người đó.
Bịch! Bịch! Bịch!
Lần này Diệp Phàm vô cùng tức giận, sát ý cuộn trào đáng sợ.
Anh về nước lâu như thế, mặc dù gặp rất nhiều chuyện khiến anh phẫn nộ, nhưng chuyện hôm nay khiến anh phẫn nộ nhất.
Đám người ở các cứ điểm bí mật tổng cộng cũng hơn trăm người, nhưng trước mặt Diệp Phàm, trong vòng chưa đầy năm phút đã bị Diệp Phàm giết sạch, thi thể nằm ngổn ngang trên mặt đất, mùi máu tanh nồng nặc bao phủ xung quanh, cách vài trăm mét cũng có thể thấy được.
Đây được xem như cuộc thảm sát lớn đầu tiên sau khi Diệp Phàm về nước!
Bịch!
Lúc Diệp Phàm giết chết hơn trăm tên đến viện trợ từ cứ điểm bí mật, mười mấy tay bắn tỉa phục kích ở tầng thượng của tòa nhà bỏ hoang bóp cò.
Mười mấy tay bắn tỉa này đều là nhân vật lợi hại.
Cho dù sự hung hãn của Diệp Phàm khiến chúng hơi sửng sốt, nhưng chúng không vì thế mà hoảng sợ, ngược lại vô cùng bình tĩnh.
Nhân lúc Diệp Phàm giết chết hơn trăm người đến viện trợ từ các cứ điểm bí mật, thời khắc lơ là mất cảnh giác, bọn chúng nắm lấy cơ hội, bắn Diệp Phàm phát súng chí mạng.
Lúc mười mấy tay bắn tỉa cho rằng Diệp Phàm chắc chắn sẽ chết, Diệp Phàm né người, giống như hoá thành một cái bóng, bỗng nhiên di chuyển cách vị trí cũ tầm trăm mét, tránh những phát súng đầu tiên của mười mấy tay bắn tỉa đó.
Diệp Phàm sớm đã phóng ra ý niệm của bản thân, bất kỳ biến động nhỏ nào trong vòng mấy trăm mét anh đều nghe rõ, huống hồ gì là mười mấy tay bắn tỉa phục kích ở tầng thượng tòa nhà bỏ hoang.
Làm sao có thể giấu được anh?
Vèo! Vèo! Vèo!
Tránh những phát súng đầu tiên của mười mấy tên bắn tỉa, hai tay Diệp Phàm rung lên, hơn chục ngôi sao lạnh xuyên qua không trung, bắn vào mười mấy tay bắn tỉa đang phục kích ở tầng thượng tòa nhà bỏ hoang.
Mười mấy tay bắn tỉa đó vẫn chưa kịp phản ứng lại đã bị mấy chục ngôi sao lạnh xuyên không đó bắn trúng, tất cả chết ngay tại chỗ.
Sau khi giết chết mười mấy tay bắn tỉa đó, Diệp Phàm lách mình, lao vào trong một tòa nhà bỏ hoang khác.
Hơn trăm tên canh giữ ở mấy tòa nhà bỏ hoang đó đều đi đối phó với Triệu Vũ, vì thế lúc Diệp Phàm vào trong, không có ai ngăn cản anh.
Nhưng sau khi Diệp Phàm vào tòa nhà, không phải anh không có chủ đích, mà anh có ý định xông vào căn phòng ở tầng trên cùng của tòa nhà.