Long Thần Ở Rể

Chương 475: C475: Người quen cũ




Lời này vừa nói ra.

Tất cả mọi người ở đây đều hoảng sợ.

Hiển nhiên, bọn họ đều không nghĩ tới.

Đại sư Lý Nguyên Phổ nổi tiếng trong giới cược ngọc, hôm nay lại đích thân tới hiện trường như thế.

Điều này thật sự khó lòng mà tưởng tượng ra nổi.

Tất nhiên không thể không nói.

Trong giới cược ngọc của Trung Quốc này.

Lý Nguyên Phổ xem như là một người cực kỳ nổi tiếng.

Tồn tại giống như một bậc thầy vậy.

Được vạn người theo đuổi.

Có biết bao nhiêu người muốn xếp hàng gặp Lý Nguyên Phổ cũng không được.

Mà hôm nay.

Lý Nguyên Phổ lại đích thân tới hiện trường.

Chuyện này làm cho tất cả mọi người đều vô cùng kích động.

"Diệp Thu, tôi không nghe lầm chứ? Đại sư Lý muốn đích thân tới chủ trì buổi đấu giá này sao?"

Lâm Thanh Nhã mặt đầy kích động hỏi Diệp Thu.

"Em không có nghe nhầm đâu, đúng là Lý Nguyên Phổ, nhưng mà em cũng không cần kích động đến vậy chứ?"

Diệp Thu sờ mũi, có hơi bất đắc dĩ nói.

"Anh biết gì chứ? Anh có biết đại sự Lý là ai không?"

Lâm Thanh Nhã tức giận liếc mắt nhìn Diệp Thu, mặt đầy kích động nói: "Đại sư Lý chính là bậc thầy trong giới cược ngọc của Trung Hoa đấy, người cực kỳ tài giỏi. Địa vị trong giới cược ngọc của ông ấy không ai sánh bằng cả!"

"So với đại sư Thôi gì trước đó, chắc chắn chỉ là trò cười mà thôi!"


"Đại sư Lý, mới thật sự là một đại sự cược ngọc, người không có đối thủ!"

Tuy nhiên, Lâm Thanh Nhã lại không biết rằng.

Người ngồi trước mặt cô ấy vào giờ phút này, Diệp Thu.

Lại chính là thần cược ngọc trong truyền thuyết.

Mà đại sư Lý trong miệng cô, đã nhiều lần muốn bái Diệp Thu làm thầy, kết quả đều bị Diệp Thu từ chối.

Nếu để cho cô biết những chuyện này.

Không biết cô sẽ có biểu cảm như thế nào nữa.

"Lợi hại đến vậy à!"

Diệp Thu vội vàng giả bộ cực kỳ kinh ngạc.

"Đâu chỉ lợi hại không đâu, trong giới cược ngọc này, ông ấy căn bản là không có đối thủ!"

Vẻ mặt Lâm Thanh Nhã đầu sùng bái, sau đó lẩm bẩm nói: "Không được, đợi lát nữa phải nghĩ cách gặp riêng đại sư Lý, trang sức cùng cược ngọc vốn có liên hệ với nhau. Nếu được đại sư Lý đồng ý chỉ điểm một chút, vậy thì công ty trang sức mới thành lập của Lâm Thị chắc chắn sẽ tiền đồ vô lượng..." Nói tới đây, Lâm Thanh Nhã hơi nhíu mày lại, có hơi lo lắng nói: "Chỉ là không biết ông ấy có để mắt đến công ty nhỏ như của chúng ta không!"

"Yên tâm đi vợ!"

Diệp Thu nhẹ nhàng đưa tay vỗ bả vai Lâm Thanh Nhã, cười nói: "Đợi lát nữa đấu giá xong, anh sẽ đi nhờ ông ấy giúp thử xem. Ông ấy nhất định sẽ đồng ý thôi!"

Thật ra thì Diệp Thu muốn nói.

Một khi anh mở miệng thì Lý Nguyên Phổ sẽ không dám cự tuyệt đâu, chắc chắn sẽ tới.

Tuy nhiên nếu nói thật ra như thế thì nhất định Lâm Thanh Nhã sẽ xem anh thành bệnh thần kinh.

"Anh sao?"

Lâm Thanh Nhã mặt đầy kinh ngạc nói với Diệp Thu.

"Sao vậy? Chẳng lẽ không thể à?"

Diệp Thu cười nói.


Diệp Thu, thật lòng tôi không phải xem thường anh. Nhưng đại sư Lý là người nào chứ, ngay cả tôi chưa chắc có thể nói chuyện được với ông ấy. Cho dù là ông nội của chúng ta, người đứng đầu nhà họ Lâm cũng chưa chắc có thể làm ông ấy để mắt tới. Anh cảm thấy ông ấy có thể cho anh mặt mũi sao?"

Lâm Thanh Nhã bĩu môi, nghi ngờ nhìn Diệp Thu nói.

"Để xem tình hình thế nào, nói không chừng lúc đó tâm trạng ông ấy tốt. Không có chuyện gì không đồng ý thì sao!"

Diệp Thu toét miệng cười nói.

"Vẫn nên thôi đi, người như ông ấy, mỗi ngày tiếp xúc với biết bao nhiêu người cấp cao. Người giống như anh, ông ấy sẽ không để vào trong mắt mình đâu.

Lâm Thanh Nhã lắc đầu, vốn dĩ không tin Diệp Thu có thể thành công.

"Như vậy đi vợ, chúng ta đánh cược thế nào?"

Con ngươi của Diệp Thu vòng vo xoay chuyển, khóe môi cong lên một nụ cười nghịch ngợm.

"Đánh cược gì cơ?"

Lâm Thanh Nhã nghi ngờ nói.

"Nếu đợi lát nữa buổi đấu giá kết thúc, anh thành công gặp được đại sư Lý Nguyên Phổ. Hơn nữa còn thuyết phục ông ấy đến công ty chúng ta làm cố vấn, vậy em liền thưởng cho anh một cái hôn nhé, thế nào?"

Diệp Thu mỉm cười nói.

Nghe vậy.

Gương mặt nhỏ nhắn của Lâm Thanh Nhã lập tức đỏ lên.

Cô vốn dĩ muốn cự tuyệt.

Nhưng cô lại thay đổi suy nghĩ.

Lấy thân phận của Diệp Thu, làm sao có thể tiếp xúc được với đại sư Lý Nguyên Phổ cơ chứ?

Chứ đừng nói tới chuyện thuyết phục được Lý Nguyên Phổ tới tập đoàn Lâm Thị làm cố vấn.

Căn bản là chuyện không thể nào.

Cho nên, chi bằng tương kế tựu kế, lợi dụng cơ hội này, tìm ra được vài bí mật của Diệp Thu.


Nghĩ tới đây.

Lâm Thanh Nhã chợt gật đầu, giọng điệu lạnh lùng nói: "Được rồi, tôi đồng ý với anh. Nhưng nếu anh không làm được thì thế nào?"

"Em nói đi!"

Diệp Thu cười nói.

"Nói cho tôi một bí mật có liên quan đến anh, hơn nữa phải là sự thật. Nếu không, để cho tôi biết anh lừa tôi, vậy thì anh đừng bao giờ mơ tới việc ở cùng một chỗ với tôi!"

Con ngươi Lâm Thanh Nhã lóe lên vẻ giảo hoạt, cười lạnh nói.

Nghe vậy.

Diệp Thu cũng hơi sững sờ.

Xem ra Lâm Thanh Nhã đây là muốn lật mặt anh đây.

Tuy nhiên lần này, tâm tư nhỏ của cô, chỉ sợ là vô ích rồi.

Nghĩ tới đây.

Diệp Thu cũng lập tức gật đầu, đồng ý nói: "Được, đồng ý, đợi lát nữa buổi đấu giá kết thúc. Tôi đi tìm đại sư Lý Nguyên Phổ ngay!"

"Tôi đợi tin tốt từ anh!"

Lâm Thanh Nhã khẽ cười, gật đầu.

Cô thấy.

Diệp Thu chắc chắn sẽ thua thôi!

"Chúng ta hãy vỗ tay để bầu không khí nóng hơn nữa được không ạ!"

Người chủ trì buổi đấu giá nhìn mọi người, cười nói.

"Bốp bốp bốp!"

Khoảnh khắc này.

Phòng đấu giá vang lên từng tràng vỗ tay vô cùng nhiệt liệt.

Trong những làn sóng vỗ tay đó.

Lý Nguyên Phổ mặc đường trang màu đen đi từ sau sân khấu ra, đi tới bục nói phía trước.


Mọi người nhìn thấy Lý Nguyên Phổ, trên mặt lập tức kích động, giống như fan hâm mộ nhìn thấy thần tượng idol của mình vậy.

Mà ở trong lòng của mọi người.

Lý Nguyên Phổ, chính là thần tượng của bọn họ.

"Đại sư Lý, xin chào!"

Người chủ trì buổi đấu giá vội vàng tiếng lên nghênh đón, bắt tay chào hỏi Lý Nguyên Phổ, trên mặt hiện đầy sự cung kính.

"Xin chào!"

Lý Nguyên Phổ khẽ mỉm cười.

"Vậy kế tiếp, việc đấu giá cá âm dương thiên nhiên này xin giao lại cho ông chủ trì, tôi sẽ ở bên cạnh cố gắng hỗ trợ cho ông!"

Người chủ trì buổi đấu giá cực kỳ cung kính nói.

"Ừ!"

Lý Nguyên Phổ gật đầu, ngay sau đó nghiêng đầu nhìn về phía mọi người.

Chỉ là trong khoảnh khắc đó.

Ánh mắt của ông liền mắt được Diệp Thu trong đám người.

Điều này làm cho sâu trong con ngươi lóe lên vẻ ngoài ý muốn cùng kích động.

Mọi người ở đây xem ông là thần tượng.

Nhưng thần tượng của ông, lại là Diệp Thu.

Nói thật.

Ông cũng không nghĩ tới hôm nay Diệp Thu vậy mà lại đến đây.

Chuyện này đối với ông mà nói, chắc chắn là một niềm vui ngoài ý muốn. Ông ấy bèn không tự chủ được mà nhìn về phía Diệp Thu nhiều hơn.

Mà những người ngồi phương hướng đó, còn tưởng rằng Lý Nguyên Phổ đang nhìn mình, vội vàng điên cuồng vẫy tay chào Lý Nguyên Phổ, mong có thể lưu lại một ít ấn tượng cho ông ấy.

"Đại sư Lý, chúng ta bắt đầu đấu giá nhỉ?"

Người chủ trì buổi đấu giá đưa búa đồng trong tay cho Lý Nguyên Phổ, cung kính nói.

"Ừ, được!"

Lúc này Lý Nguyên Phổ mới tỉnh hồn lại, sau đó nhìn mọi người ở đây, mỉm cười nói: "Chắc hẳn tất cả mọi người trước đây cũng đã từng nghe nói rồi. Cá thiên nhiên âm dương này được một người bạn chí cốt khá đặc biệt của tôi tự tay mở ra từ nguyên thạch gốc, chất đá của nó khá tinh xảo cùng đặc thù. Thế nên cá âm dương thiên nhiên này cũng không có chút tì vết nào cả. Về điểm này mọi người hẳn là có thể nhìn ra được!"