Điều tồi tệ nhất đã thực sự xảy ra.
Thật ra thì.
Khoảnh khắc khi nhìn thấy tảng đá rơi xuống chắn lối ra vào của đường hầm.
Diệp Thu đã đoán được điều này.
Tại sao tảng đá kia không sớm hay muộn rơi xuống.
Mà lại cứ cố ý đợi xe của bọn họ ra khỏi đường hầm rồi mới lăn xuống cơ chứ?
Hơn nữa.
Trước khi tảng đá rơi xuống, có một tiếng nổ lớn.
Điều này cho thấy rõ.
Tảng đá lớn kia chắc chắn không phải tự nhiên ở trên núi lăn xuống.
Rõ ràng là có ai đó đã chuẩn bị trước thuốc nổ, sau đó kích nổ để tảng đá lăn xuống.
Hiển nhiên.
Tất cả những điều này đã có người lên kế hoạch từ trước.
Về phần mục đích, rất có thể là muốn đưa ba cô gái Hàn Tiêu Tiêu, Hắc La cùng Tống Thiến đi.
Mục tiêu là phụ nữ! Chẳng lẽ chính là hung thủ của vụ giết người hàng loạt này?
Không được.
Nếu đó là kẻ sát nhân.
Làm sao anh ta lại có thể để mắt tới ba người Hàn Tiêu Tiêu được chứ?
Dù sao Hàn Tiêu Tiêu cùng Hắc La chỉ mới tham gia vào vụ án này ngày hôm qua.
Cho dù hung thủ có thần thông quảng đại đến mấy, cũng không thể chỉ mới vừa nhắm vào hai người phụ nữ này hôm qua được, sau đó lập tức sắp xếp kế hoạch bắt người tốt như vậy được chứ?
Cả tảng đá lớn kia nữa, không phải chỉ ngày một ngày hai, thần không biết quỷ không hay mà lên trên ngọn núi này sắp đặt được!
Huống chi.
Sáng nay Diệp Thu mới đưa ra quyết định tới thôn Vương gia.
Hung thủ càng không thể nào biết trước mà mai phục trên con đường này được.
Cho dù có là nội gián trong cục cảnh sát thông báo cho anh ta đi nữa, anh ta cũng không thể nhanh như vậy được!
Cho nên có thể nói.
Mục tiêu của hung thủ, về cơ bản có thể loại trừ Hàn Tiêu Tiêu cùng Hắc La!
Như vậy chỉ còn lại một người.
Đó chính là Tống Thiến!
Nói không chừng.
Hung thủ đã sớm bắt gặp Tống Thiến, qua các nguồn tin khác biết được Tống Thiến hôm nay đến hiện trường vứt xác ở thôn Vương gia để chụp hình.
Cho nên anh ta đã thực hiện một cuộc phục kích trên con đường này trước! Về phần Hàn Tiêu Tiêu cùng Hắc La, hoàn toàn đều là bởi vì bọn họ đi chung xe với Tống Thiến nên hung thủ mới thuận tay bắt đi luôn mà thôi.
Dù sao hung thủ cũng đã liên tiếp sát hại tám người mà không để lại bất kỳ manh mối nào cho cảnh sát cả.
Tên hung thủ này cực kỳ thận trọng, đương nhiên anh ta sẽ không để cho những người bắt gặp mình an ổn rời đi!
Nghĩ đến đây.
Diệp Thu hít một hơi thật sâu, để cho mình tỉnh táo lại, sau đó nhìn ba người Bạo Long, đại khái nói ra suy đoán của mình một lần cho ba người bọn họ.
Nghe xong lời Diệp Thu nói.
Sắc mặt của ba người bọn họ thay đổi trong nháy mắt.
Nên biết rằng.
Đó chính là một tên sát nhân bi.ến thái, đã liên tiếp giết hại tám phụ nữ. Hơn nữa thủ pháp giết người chính là rút sạch máu của một người đang sống sờ sờ.
Ba cô gái nhóm Hắc La rơi vào tay anh ta, vậy có thể không sao ư?
“Anh Diệp, chúng ta phải làm gì bây giờ? Phải mau tìm cách cứu các cô ấy thôi, nếu không, tính mạng của bọn họ sẽ thật sự gặp nguy hiểm!"
Bạo Long nhìn Diệp Thu, sắc mặt khó coi hỏi.
Phì Miêu cùng Hồng Khổng Tước cũng lần lượt nhìn về phía Diệp Thu, chờ Diệp Thu ra chỉ thị.
Diệp Thu cau mày suy nghĩ một chút rồi, nhàn nhạt nói: "Lập tức trở về cục cảnh sát!"
"Hả?"
Cả ba người đều sửng sốt.
"Anh Diệp, dựa theo lời anh nói, cảnh sát Hàn cùng Hắc La Hán đã bị tên hung thủ biế.n thái bắt đi. Chúng ta phải nhanh chóng đuổi theo, nếu không tính mạng của bọn họ sẽ gặp nguy hiểm mất!"
Phì Miêu mặt đầy lo lắng nói.
“Làm sao đuổi theo đây? Đối phương rõ ràng có chuẩn bị mà đến, trong thời gian chúng ta chạy bộ tới đây, đoán chừng bên kia cũng đã sớm im hơi lặng tiếng mang người đi rồi. Bây giờ đuổi theo cũng giống như bị một con ruồi bị mất phương hướng vậy, chỉ lãng phí thời gian mà thôi!"
Diệp Thu liếc nhìn Phì Miêu, trầm giọng nói.
"Ừ, anh Diệp nói đúng, chúng ta bây giờ phải quay lại cục cảnh sát càng sớm càng tốt, điều tra tất cả các camera giám sát ở khu vực lân cận, tìm thấy chiếc xe khả nghi, tiến hành theo dõi!"
Bạo Long gật đầu đồng ý.
"Nhưng mà, trong khoảng thời gian này, liệu nhóm Hắc La có thể gặp nguy hiểm tính mạng không?"
Hồng Khổng Tước mặt đầy lo lắng nói.
Mà đây cũng là vấn đề mà mọi người lo lắng nhất.
Diệp Thu hít sâu một hơi, sắc mặt nghiêm trọng nói: "Bây giờ, mọi chuyện tùy theo ý trời thôi. Chỉ mong rằng hung thủ không phải là một kẻ hấp tấp!"
Loại chuyện này.
Cho dù là Diệp Thu cũng không dễ dàng phán đoán được.
Dù sao đối với tính cách cùng thói quen giết người của hung thủ, hoàn toàn không hiểu.
Hung thủ thích bắt người trở về, tra tấn rồi mới giết.
Hay là bắt về rồi lập tức giế.t chết.
Diệp Thu không cách nào biết được chuyện này.
Vì vậy, anh chỉ có thể cầu nguyện rằng hung thủ không phải là một người nóng vội mà thôi.
Nếu không, ngay cả thần tiên cũng không thể cứu được ba người Hàn Tiêu Tiêu.
"Được rồi, mọi chuyện cứ làm theo lời của anh Diệp, chúng ta đừng lãng phí thời gian ở đây nữa!"
Bạo Long ra hiệu nói.
Ngay lập tức, cả bốn người lấy tốc độ nhanh nhất quay về xe, phóng xe về phía cục cảnh sát ở trung tâm thành phố.
Còn về tảng đá lớn này, chắc rằng không bao lâu nữa, các ban ngành liên quan sẽ vào cuộc xử lý.
Chuyện này ngược lại không làm cho đám người Diệp Thu lo lắng...
Cục cảnh sát thành phố.
Sau khi Diệp Thu cùng những người khác trở về, lập tức nói tình hình với Triệu Khôn Sơn.
Sắc mặt của Triệu Khôn Sơn lập tức trở nên khó coi vô cùng.
Nên biết rằng.
Cha của Hàn Tiêu Tiêu, Hàn Vệ Quốc, là người đứng đầu thành phố Giang Châu.
Nếu có chuyện gì xảy ra với cô ấy.
Hậu quả thực sự không thể tưởng tượng nổi.
Vì thế.
Triệu Khôn Sơn vội vàng phái người gửi toàn bộ camera giám sát ra vào đường hầm xuyên núi cho Diệp Thu phân tích.
May mắn thay, chuyện này chỉ mới xảy ra cách đây không lâu.
Camera giám sát tương đối dễ tìm.
Chỉ cần đại khái xác định được khung thời gian đó, phân rõ từng khoảng một là được.
Khoảng chừng năm phút trôi qua.
Ánh mắt của Diệp Thu bị một chiếc xe van màu xanh da trời thu hút.
Bởi vì Diệp Thu phân tích sơ lược.
Hung thủ chặn xe của Hàn Tiêu Tiêu lại, bắt đi ba người phụ nữ, sau đó lên xe rời khỏi đường hầm.
Vậy nên quá trình này có thể mất ít nhất năm phút.
Mà trong phạm vi thời gian này.
Chiếc xe van màu xanh da trời này là phù hợp nhất.
Nó vừa lúc chạy ra khỏi đường hầm vào thời điểm đó.
Đương nhiên, những chiếc xe trong khoảng thời gian này, Diệp Thu cũng không bỏ qua.
Dù sao tốc độ của hung thủ có thể nhanh hoặc chậm hơn một chút, sẽ dẫn đến trước hoặc sau khoảng thời gian đó, điều này cũng có thể xảy ra.
Cuối cùng.
Tổng cộng Diệp Thu xác định được tổng cộng năm chiếc xe tình nghi.
Triệu Khôn Sơn đích thân gọi điện cho đội cảnh sát giao thông, phái người truy đuổi tung tích của năm chiếc xe này.
Suy cho cùng, chuyện này có liên quan đến an nguy của Hàn Tiêu Tiêu, con gái của Hàn Vệ Quốc.
Nếu thật sự rơi vào tay tên sát nhân bi.ến thái kia thì thật sự nguy hiểm.
Không được phép chậm trễ.
Do cục trưởng tự mình ra lệnh.
Bên dưới dùng tốc độ rất nhanh để hành động.
Khoảng chừng một giờ sau.
Năm chiếc xe, trong đó bốn chiếc đã được tìm thấy.
Chỉ có chiếc xe van màu xanh mà Diệp Thu xác định lúc đầu là đáng ngờ nhất.
Tại một ngã tư, nó đã rẽ vào điểm mù của camera giám sát, sau đó biến mất không dấu vết, không cách nào theo dõi được cả.
Cứ như vậy.
Về cơ bản đã có kết luận.
Chiếc xe van màu lam kia chính là chiếc xe đã bắt ba người Hàn Tiêu Tiêu.
"Diệp tiên sinh, tiếp theo nên làm gì đây?"
Triệu Khôn Sơn nhìn Diệp Thu, lo lắng hỏi.
Dù sao xảy ra loại chuyện như thế này.
Nếu Hàn Tiêu Tiêu không sao thì tốt.
Nếu có chuyện gì xảy ra với Hàn Tiêu Tiêu.
Sau này làm sao ông ta có thể đối mặt với Hàn Vệ Quốc đây.