Long Thần Ở Rể

Chương 287: C287: Hạng mục huấn luyện của lang nha




Thấy vậy, trong mắt bốn người tiểu đội Thiên Võng tràn ngập sự khinh thường.

Họ cảm thấy, chắc chắn cuối cùng Diệp Thu Sẽ chọn Hắc La.

Bởi vì cho dù từ khí thế hay từ vẻ ngoài, dáng vẻ của Hắc La đáng yêu như vậy, dễ thương như vậy, dễ ức hiếp nhất.

Cho nên họ cảm thấy, chắc chắn Diệp Thu sẽ chọn “quả hồng mềm” Hắc La.

Nhưng.

Nếu Diệp Thu thật sự cho rằng Hắc La là quả hồng mềm, chọn trúng Hắc La thì đó mới là điều ngu ngốc nhất.

Bởi vì nhìn khắp cả tỉnh Thiên Nam, kỹ thuật hacker của Hắc La gần như vô địch.

Chỉ bằng Diệp Thu thì chắc chắn sẽ bị Hắc La đánh đập đến mình đầy thương.

Cho nên giờ phút này, bốn người của tiểu đội Thiên Võng đều đang chờ xem Diệp Thu trở thành trò cười.

Nhưng mà, sau khi Diệp Thu quét qua một lượt qua người bọn họ, cuối cùng lại nhìn đến đội trưởng Bạo Long của tiểu đội Thiên Võng, thản nhiên nói: “Anh đi!”

Vừa nói ra lời này, bốn người tiểu đội Thiên Võng đều sửng sốt, trong mắt đầy rẫy nỗi khiếp sợ.

Phải biết rằng trước đó bọn họ đều cảm thấy chắc chắn một trăm phần trăm là Diệp Thu sẽ chọn trúng Hắc La.

Bởi vì chỉ cần là người thường, chắc chắn sẽ chọn xuống tay với Hắc La.

Nhưng mà điều họ không ngờ tới chính là Diệp Thu vừa đến đã chọn thẳng đội trưởng Bạo Long.

Điều này thật ra nằm ngoài dự kiến của họ.

Bạo Long là người thế nào?

Trước đây chính là huấn luyện viên của bộ đội đặc chủng Lang Nha, tuyệt đối là nhân vật lợi hại.

Võ công cực cao, tinh thông các loại súng ống, có thể nói tinh anh toàn diện.

Muốn tìm được nhược điểm của một người như anh ta là một việc cực kỳ khó.


Nhưng Diệp Thu lại chọn anh ta.

Để làm gì chứ?

Cảm thấy cuộc sống của mình quá thoải mái tự tại, muốn tìm ngược đãi để gặp đả kích một chút sao?

Ngay lập tức, ánh mắt của bốn người tiểu đội Thiên Võng nhìn Diệp Thu, giống như đang nhìn một tên điên.

“Cậu chắc chứ?”

Bạo Long nhìn Diệp Thu, cố nhịn cười hỏi.

“Sao nào? Không phải là anh không dám chứ?”

Khóe môi Diệp Thu hơi cong lên, vẻ mặt đầy ẩn ý hỏi.

“Ha ha ha!”

Lời này vừa nói ra, bốn người tiểu đội Thiên Võng lập tức khinh thường cười phá lên.

“Ôi mẹ ơi, thật sự từ trước tới nay tôi mới được nghe chuyện buồn cười thế này, đây là chuyện cười hay nhất tôi từng nghe! Người trẻ tuổi, xin anh đừng tìm đường chết được không?”

Phì Miêu nhìn Diệp Thu, vẻ mặt khinh thường châm biếm nói.

“Đúng là không biết sống chết, khiêu chiến với đội trưởng của chúng tôi sẽ trở thành quyết định đáng hối hận nhất của đời anh!”

Hồng Khổng Tước lườm Diệp Thu một cái, cười lạnh khinh thường nói.

“Thật sự muốn khiêu chiến với đội trưởng của chúng tôi sao? Đội trưởng của chúng tôi rất mạnh, có thể hành hạ anh đến khóc đấy!”

Hắc La trề cái miệng nhỏ, giống như hoàn toàn không xem trọng Diệp Thu.

“Người trẻ tuổi, tôi cho cậu một cơ hội lựa chọn nữa, cậu có thể thu hồi lời vừa rồi chọn lại một lần nữa!”

Bạo Long nhìn Diệp Thu, vẻ mặt khinh thường nói.


“Không cần, bắt đầu luôn đi, thời gian của tôi có hạn!”

Diệp Thu lắc đầu, thản nhiên nói.

“Được, có gan đấy! Một khi đã hy vọng bị hành hạ như vậy thì dù thế nào đi nữa, cậu cũng đừng không chịu nổi rồi khóc thành tiếng nhé!”

Bạo Long khinh miệt lắc đầu cười, lập tức nhìn Diệp Thu, rất khinh thường nói: “Cũng đừng nói tôi ức hiếp cậu, nói đi, cậu muốn đấu thế nào, tôi nghe theo cậu!”

“Trước đây anh đã từng là huấn luyện viên của Lang Nha, chúng ta đấu ba hạng mục huấn luyện trụ cột của Lang Nha các người đi!”

Diệp Thu suy nghĩ một chút, thản nhiên nói.

“Hả?”

Cả người Bạo Long sửng sốt, có chút ngoài ý muốn hỏi: “Ý cậu nói là bắn súng lục năm mươi mét với mục tiêu chuyển động nhanh, mang phụ trọng và chạy bộ ba mươi km, tay không đọ sức, chính là ba hạng mục huấn luyện trụ cột này sao?”

“Đúng vậy, chính là ba cái này, bản thân anh là huấn luyện viên, hẳn là am hiểu nhất, chúng ta đấu ba cái này đi!”

Diệp Thu gật đầu, thản nhiên nói.

“Ái chà, có chút thú vị đấy! Xem ra cậu hiểu rất rõ về bộ đội đặc chủng Lang Nha chúng tôi, ngay cả ba hạng mục huấn luyện trụ cột nhất cũng biết!”

Bạo Long cười đầy ẩn ý, lập tức nhìn Diệp Thu, vẻ mặt khinh miệt hỏi: “Chẳng qua cậu xác định muốn đấu với tôi những cái đó sao? Tôi sợ cậu sẽ bị tôi ngược tới mức choáng váng!”

“Nếu muốn khiêu chiến anh, vậy phải chiến thắng anh ở những phương diện mà anh am hiểu nhất, như vậy mới có thể khiến anh hoàn toàn chịu phục!”

Diệp Thu thản nhiên nói.

“Tốt lắm, có dũng khí, vậy chúng ta bắt đầu đi!”

Bạo Long khởi động cổ một chút, vẻ mặt khinh miệt cười lạnh nói.

“Cậu Diệp, cậu thế này… “ Triệu Khôn Sơn lo lắng là Diệp Thu sẽ thua, vẫn muốn khuyên nhủ Diệp Thu.

Dù sao ba hạng mục trụ cột này là thứ mà Lang Nha rất am hiểu.


Huống hồ Bạo Long từng là huấn luyện viên của Lang Nha.

Lấy cái gì để đấu đây? Đương nhiên Diệp Thu biết Triệu Khôn Sơn muốn nói gì, trực tiếp xua tay, thản nhiên nói: “Giúp tôi chuẩn bị một chút đi!”

Nghe thấy Diệp Thu nói những lời này, Triệu Khôn Sơn chỉ có thể thở dài một hơi, đi chuẩn bị trước.

Cục cảnh sát thành phố cũng có sân huấn luyện bắn súng cho nên việc chuẩn bị hạng bắn súng lục năm mươi mét với mục tiêu chuyển động cũng không có vấn đề gì.

Rất nhanh, mọi thứ đã được sắp xếp xong.

Diệp Thu và tiểu đội Thiên Võng đến trước sân tập bắn.

Mà không ít cảnh sát của cục cảnh sát vừa nghe thấy có người muốn đấu với đội trưởng Bạo Long của tiểu đội Thiên Võng cũng đều nhanh chóng chạy tới vây xem, trong đó bao gồm cả Hàn Tiêu Tiêu.

“Diệp Thu, anh điên rồi! Bạo Long không phải Vương Hàng, anh ta là từng là huấn luyện viên của bộ đội đặc chủng Lang Nha, anh đấu kỹ thuật bắn súng với anh ta ư? Lại còn với mục tiêu chuyển động nhanh! Này không phải anh tự tìm ngược đãi sao!”

Hàn Tiêu Tiêu lườm Diệp Thu một cái, tức giận nói.

“Còn chưa chắc là ai ngược đãi ai! cảnh sát Hàn, tin tưởng tôi một chút đi!”

Diệp Thu cười nhạt nói.

“Anh… Haizz… Anh đấy, một hồi không nhìn thấy anh, anh đã gây chuyện cho tôi, để tôi xem lát nữa anh thua rồi anh sẽ kết thúc chuyện này thế nào!”

Hàn Tiêu Tiêu thở dài một hơi, vô cùng bất đắc dĩ nói.

“Yên tâm đi, đã khi nào tôi khiến cô thất vọng chưa?”

Diệp Thu cười nhạt, lập tức xoay người đi vào tuyến bắn.

Cái gọi là bắn súng lục với mục tiêu cách năm mươi mét và chuyển động nhanh chính là đứng cách bia ngắm năm mươi mét, tiến hành bắn tới bia.

Đương nhiên, bia ngắm cũng không phải cố định mà sẽ chuyển động, nhưng lại là chuyện động nhanh.

Trong quá trình bắn, bia ngắm sẽ không ngừng chuyển động, thay đổi vị trí mới.

Hoặc là đột ngột nâng lên, hoặc là đột ngột hạ xuống, hoặc là xuất hiện từ chỗ nào đó.

Tóm lại, tất cả trường hợp đều có thể xảy ra.

Cái này thử thách kỹ thuật bắn súng của một người, khả năng phản ứng và năng lực dự đoán trước.


Tổng cộng có ba mươi phát đạn.

Ai bắn trúng bia ngắm nhiều nhất, số điểm cao nhất thì tính là người đó thắng! Sau khi xác định quy tắc, Bạo Long trực tiếp cầm lấy khẩu súng lục trên bàn bên cạnh, nhìn Diệp Thu, vẻ mặt khinh miệt nói: “Cũng đừng nói tôi ức hiếp cậu, để tôi làm trước cho cậu nhìn rõ, cái gì gọi là không trượt phát nào. Hy vọng sau khi cậu xem xong, cậu có thể chủ động nhận thua, đừng lãng phí thời gian!”

Nói xong, Bạo Long tràn đầy tự tin bước vào đường bắn, bắt đầu bắn! Không thể không nói, trước đây từng làm huấn luyện viên của bộ đội đặc chủng Lang Nha nên đường nhiên kỹ thuật bắn súng của Bạo Long là không cần bàn cãi.

Có thể xem như đây là kiến thức cơ bản nhất mà anh ta phải nắm giữ.

Ba mươi phát đạn bắn ra, không có phát nào không trúng bia.

Cho dù bia ngắm chuyển động với tốc độ nhanh nhưng đều bị anh ta bắn trúng.

Hơn nữa có mười ba phát đều là giữa hồng tâm, đều mười điểm.

Còn lại mười bảy phát đều là chín điểm.

Phải biết rằng đây là mục tiêu chuyển động nhanh.

Thậm chí có những bia ngắm mà ngay từ đầu còn không nhìn thấy vị trí của nó, hoàn toàn là xuất hiện đột ngột.

Có thể bắn tất cả viên đạn vào vòng chín điểm, thậm chí còn có mười ba phát là vào vòng mười điểm.

Thành tích này đã cực kỳ khủng khiếp!

quá hay lại hết rồi

04/08/2021

2

Bangcbht

ha

10/03/2022





0