Nghe những lời này.
Chiaki Kanzaki đột nhiên mở mắt ra, một khí thế vô cùng mạnh mẽ từ trong cơ thể ông ta phóng ra ngoài.
Mà đôi mắt sắc bén kia, ngay cả Matsushima Kazuki cũng không dám nhìn thẳng.
Đây là linh khí của kẻ mạnh nhất, thật sự quá dữ dội.
Trong lúc nhất thời.
Dáng vẻ cung kính của những đệ tử đang ngồi xung quanh đều tăng lên ngay lập tức.
"Để bọn họ vào đi!"
Chiaki Kanzaki thản nhiên nói.
Mặc dù giọng nói của ông ta không lớn.
Nhưng từng từ từng chữ đều vô cùng mạnh mẽ, tràn đầy khí thế.
Matsushima Kazuki không dám do dự, vội vàng đứng lên nói với đệ tử đang phụ trách gác cổng: "Chuẩn bị mở cửa, để những người bên ngoài vào đi!"
……Cùng lúc đó.
Bên ngoài cổng của Võ đường chi nhánh Kanzaki.
Giờ phút này đang chật kín người.
Phần lớn bọn họ đều là những người trẻ tuổi, thậm chí còn có rất nhiều học sinh trung học.
Trong đám người cũng có em họ của Lâm Thanh Nhã là Giang Thi Kỳ.
Cô ấy đến cùng với một vài người bạn cùng lớp của mình.
Trong số đó có Dương Hạo, Vương Triết và Lưu Tuệ.
Sau sự cố đã trải qua ở KTV.
Lưu Tuệ và Vương Triết đã chia tay.
Đối với kẻ hèn nhát đã chắp tay dâng mình lên vào thời điểm quan trọng.
Lưu Tuệ đã rất đau lòng.
Hôm nay sở dĩ đến đây hoàn toàn là vì đi cùng với Giang Thi Kỳ.
Nếu không, cô ta thậm chí sẽ không muốn nhìn thấy tên nhãi vô dụng Vương Triết này.
Mà người khởi xướng việc đến sự kiện hôm nay đương nhiên là Dương Hạo.
Là một fan hâm mộ trung thành của của Tae Kwon Do.
Sau khi thê thảm ở KTV lần trước, cậu ta hoàn toàn mất niềm tin vào Tae Kwon Do, mà thay vào đó là tình yêu với Karate.
Vì vậy sau khi nghe tin tức Võ sư karate đẳng cấp thế giới sẽ đến thu nhận đệ tử ở chi nhánh Giang Châu vào hôm nay.
Cậu ta ngay lập tức mời đám người Giang Thi Kỳ đến.
Vừa vặn tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú nên đều cùng nhau đến tham gia náo nhiệt.
"Thi Kỳ, cậu hãy chờ xem, chỉ cần hôm nay Chiaki Kanzaki có thể thu nhận tôi làm đệ tử Karate của ông ấy, vậy thì sau này tôi nhất định sẽ vô địch thiên hạ!"
Dương Hạo quay đầu nhìn Giang Thi Kỳ, mặt đầy đắc ý nói.
“Xời, trước đây khi tập Tae Kwon Do cậu cũng nói y chang như vậy, nhưng kết quả thì sao? Lần trước ở KTV không phải cậu bị đánh cho tơi bời đấy sao, tôi thấy những thứ võ thuật này chẳng qua chỉ được cái động tác võ thuật thể hiện ra bên ngoài trông rất đẹp mắt mà thôi!"
Giang Thi Kỳ liếc Dương Hạo một cái, bĩu môi, không vui nói.
"Đó là Tae Kwon Do, nhưng bây giờ đây là Karate, không giống nhau! Thực tế trong chiến đấu Karate mạnh hơn rất nhiều so với Tae Kwon Do, hơn nữa, cậu có biết Chiaki Kanzaki là ai không? Có thể trở thành đồ đệ của ông ấy, cậu nghĩ tôi có thể yếu ớt sao?"
Sắc mặt Dương Hạo liền thay đổi, nhanh chóng giải thích.
“Chiaki Kanzaki? Rất lợi hại phải không? Có lợi hại bằng anh rể tôi không?"
Giang Thi Kỳ lắc đầu một cái, khinh thường nói.
"Đúng vậy, tôi cảm thấy anh rể của Thi Kỳ mới là người có năng lực lợi hại nhất!"
Lưu Huệ cũng nói theo.
Hiển nhiên.
Kể từ lần ở KTV Thiên Hậu Hoàng Thành. . Truyện Tiên Hiệp
Bóng dáng cao lớn của Diệp Thu mạnh mẽ không gì sánh nổi đã khắc sâu vào tâm trí của hai người cô gái.
Trong mắt hai người họ, chỉ có thể Diệp Thu mới có thể gọi là một người đàn ông thực thụ, một anh hùng! Thậm chí cô ấy đã coi Diệp Thu là thành tiêu chí lựa chọn bạn đời trong tương lai của họ!
Tuy nhiên.
Đối với lời nói của hai cô ấy.
Trên mặt Dương Hạo hiện lên một nụ cười khinh bỉ, cậu ta khinh thường nói: "Thi Kỳ, không phải là tôi coi thường anh rể cậu. Tôi thừa nhận anh ta đánh cũng được, nhưng nhiều nhất chỉ là hơn người bình thường một tí. Còn Chiaki Kanzaki là cao thủ Karate đẳng cấp thế giới đất. Không chút khoa trương thì cũng có thể nói anh rể của cậu mà ở trước mặt ông ta, đoán chừng chỉ cần một chiêu thôi cũng không chịu nổi rồi!"
"Không sai, Chiaki Kanzaki mạnh đến mức nào, tôi đã tìm hiểu qua Internet rồi. Nghe nói ngay cả nhà vô địch quyền anh hạng nhất thế giới Lisen của Mỹ cũng không phải là đối thủ của ông ta, hơn nữa ông ta có thể đạp ra một chiếc cọc gỗ dày như cái thùng phi chỉ bằng một cú đá! Thật sự quá kinh khủng! Nghĩ thử mà xem, ai có thể đỡ nổi một cú đá của ông ta cơ chứ? Anh rể của Thi Kỳ trước mặt Chiaki Kanzaki sẽ bị hạ gục nhanh chóng chỉ bằng một đòn mà thôi!"
Vương Triết cũng vội vàng lên tiếng phụ họa.
Nghe thấy những lời này.
Sắc mặt Giang Thi Kỳ nhanh chóng thay đổi.
Đá một chiếc cọc gỗ dày như thùng phi, đây không phải là quá mạnh rồi đấy chứ?
Anh rể Diệp Thu của cô cũng có thể làm như thế đương không?
Đây thật đúng là một ẩn số.
Tuy nhiên, cô vẫn không bị thuyết phục, chu cái miệng nhỏ nói: “Coi như Chiaki Kanzaki rất lợi hại thì thế nào? Tôi vẫn tin chắc rằng anh rể tôi là người giỏi nhất, hơn nữa võ thuật Trung Hoa của chúng ta cũng tốt nhất, không thua gì so với Karate cả! "
"Haha, Thi Kỳ, tôi thực sự không phải đả kích cậu, nhưng Võ thuật Trung Hoa của chúng ta chỉ là một trò hề. Đó chỉ là một cách để biểu diễn cho đẹp mắt thôi, còn muốn dùng thì không thể nào. Trong chiến đấu thực tế, nếu nhìn sang Karate, võ thuật Trung Hoa phải gọi Karate một tiếng đại ca đấy!"
Dương Hạo cười khinh thường, châm chọc nói.
“Này, rốt cuộc cậu không phải là người Trung Quốc sao? Có ai sính ngoại đến như bạn không?"
Giang Thâm liếc nhìn Dương Hạo một cái, tức giận nói.
"Không phải tôi sính ngoại, mà sự thật là như vậy, võ thuật Trung Hoa còn kém xa so với Karate. Nếu không tin cậu cứ chờ mà nhìn thử, lập tức sẽ sớm biết võ sư Chiaki Kanzaki mạnh cỡ nào!"
Dương Hạo mặt đầy đắc ý nói.
Mà ngay lúc này.
Cổng võ đường mở ra.
Đệ tử phụ trách canh cổng ra hiệu với đám đông bên ngoài, hô to: "Muốn ghi danh thì xếp hàng theo thứ tự rồi mới được tiến vào võ đường!"
"Đi thôi, tiếp theo tôi sẽ cho các cậu thấy ai mới được gọi là kẻ mạnh thực sự!"
Dương Hạo mặt đầy đắc ý vẫy tay ra hiệu, sau đó đi theo đoàn người bước vào võ đường.
May mắn thay, không gian bên trong võ đường khá rộng lớn, xung quanh võ đài đều có những hàng ghế khán giả, đủ sức chứa cho tất cả mọi người.
Sau khi đợi mọi người đã vào chỗ ngồi.
Matsushima Kazuki đứng giữa võ đài, trực tiếp mở miệng nói: "Chào mừng mọi người đến với chi nhánh của Karate Kanzaki. Hôm nay là ngày đích thân sư phụ Chiaki Kanzaki của tôi thu nhận đệ tử. Bây giờ, đầu tiên tôi xin giới thiệu về sư phụ của mình, Chiaki Kanzaki!"
Nói xong, Matsushima Kazuki kính cẩn quay đầu lại và nhìn Chiaki Kanzaki đang quỳ trên mặt đất.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người trên khán đài đều rơi trên người của Chiaki Kanzaki.
Cho dù Chiaki Kanzaki giờ phút này đang bất động, nhưng vẫn tỏa ra một sức ép vô hình vô cùng mãnh liệt.
Mọi người chẳng qua chỉ nhìn một cái, nhưng đều có thể cảm nhận được cảm giác áp bức mạnh mẽ đó.
Điều này khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Không hổ danh là cao thủ Karate đẳng cấp thế giới, chỉ riêng khí thế này thì không phải ai cũng có thể có được! Điều này càng củng cố thêm quyết tâm muốn bái sư học tập của rất nhiều người, trong đó có cả Dương Hạo.
"Để thể hiện sức mạnh của Karate ở Nhật Bản chúng tôi như thế nào, trước khi bắt đầu bái sư, chúng tôi còn có một màn biểu diễn muốn cho mọi người xem!"
Khóe miệng Matsushima Kazuki khẽ cong lên, sau đó trực tiếp bước tới ba chiếc cọc gỗ đang dựng trước mặt, cười lạnh nói: "Mọi người, xin hãy nhìn đây!"
Theo lời của Matsushima Kazuki vừa nói ra.
Ánh mắt của mọi người di chuyển nhìn về ba chiếc cọc gỗ trên góc võ đài.
Chính xác mà nói, đó là ba người bị trói bằng cọc.
Đó lại là Hà Điền, chủ tịch Hiệp hội Võ thuật Giang Châu, sư phụ Thích Ngôn của Thiếu Lâm, cùng với đạo trưởng Hướng Hư của của Võ Đang!