Long Tế Chí Tôn

Chương 560: Sức mạnh vượt cả Uẩn Thần




Sau khi đại điển khai tông của Hàng Cổ Đệ Nhất Tông kết thúc, Trần Dương cũng đã lập tức nhận được phản hồi.

Tốt lắm, như vậy thì Trần Dương đã có thế lực riêng của mình ở đại lục Thần Ma rồi.

Đợi đến lúc mình đánh sập rào cản không gian, đón người nhà lên, thì cũng đã có chốn an toàn để ở rồi.

Mấy ngày nay, Trần Dương lại khiêu chiến thêm 3 đạo thống, càng đánh lên càng khó, nhưng thu hoạch cũng rất lớn.

3 phân thân thôi diễn cũng không ngừng thôi diễn, loại bỏ rác rưởi, hấp thu tinh hoa, tổng hợp tất cả để hóa thành đạo của mình!

Thân xác của Trần Dương không tăng cường rõ lắm, nhưng thần thông và lý giải đạo thì mỗi ngày một bước tiến lớn.

Đạo thống đứng thứ 3 tên là Thần Luyện Đạo, là một trong những đạo thống lâu đời nhất trong Tử Hỏa Tông, chuyên dùng phương pháp luyện thể thượng cổ thuần túy nhất.

Đạo lộ chính là thân xác thành thần, nhưng khác với Chân Thần Đạo đi lệch quỹ đạo, khai phá con đường đạo mới.

Trong đạo này có tổng cộng 3 chân quân Hóa Thần, tuy 3 chân quân Hóa Thần này đã đi ngao du vũ trụ, chẳng biết tung tích từ lâu rồi, nhưng hồn đăng để lại vẫn đang sáng tỏ.

Nói đến đây thì không thể không kể đến ngọn lửa mạnh nhất của Tử Hỏa Tông - Tử Cực Thiên Hỏa. Ngọn lửa này là linh hỏa Thiên Địa đứng thứ 5, bên cạnh đó, còn có thần hỏa Động Hư đứng thứ 11, huyền hỏa Cửu Thiên đứng thứ 16, thần hỏa Lục Đinh đứng thứ 35!

Dị hỏa có trăm tên cũng có 7, 8 loại!

Nó mới chính là căn cơ thật sự để Tử Hỏa Tông lập tông, Diệp Thần của Thần Luyện Đạo cũng dựa trên mấy chục loại linh hỏa Thiên Địa này.

Linh hỏa luyện thể, hấp thu linh hỏa, ngưng tụ thành hạt giống linh hỏa, phát triển lớn mạnh, lấy viêm quyết trung tâm dung nạp linh hỏa, liên tục tẩy luyện thân xác, gân cốt huyết mạch, thậm chỉ cả nguyên thần và thần hồn của mình!

Nói ra, Trần Dương cũng có linh hỏa Hồi Thiên, hơn nữa linh hỏa Hồi Thiên còn xếp thứ 88, cũng là linh hỏa Thiên Địa cực kì mạnh!

Hơn nữa lợi ích của việc sở hữu linh hỏa Hồi Thiên không chỉ nằm ở việc luyện đan và nâng cao thủ đoạn công kích. Công năng đặc biệt của linh hỏa Hồi Thiên là năng lực khôi phục thân xác cho Trần Dương, trong quá trình đó nó cũng đã loại trừ tạp chất cho anh.

Ví như anh dùng đan dược cấp Thần, cho dù không hề có tạp chất thì cũng sẽ tích tụ Dược Lực dư thừa.

Có linh hỏa Hồi Thiên, thì anh không cần phải lo chuyện này.

Linh hỏa sẽ thiêu sạch những Dược Lực dư thừa, hóa thành dưỡng chất thuần túy, bồi dưỡng thân xác.

Đây cũng là lý do vì sao Trần Dương cắn thuốc mà cứ như ăn đậu.

Bây giờ một giọt máu của anh có thể hóa thành phân thân, phân thân có 40% lực chiến đấu của anh, tuy rằng chỉ có thể duy trì được trong thời gian ngắn.

Còn có lông tóc của anh, trước mắt thì chỉ có thể huyễn hóa thành pháp bảo cấp linh khí, nhưng chỉ cần anh không ngừng nuôi dưỡng thì sẽ có một ngày đạt tới trình độ chém một nhát lóe sáng cả biển lớn.

Đại Viêm Đạo chủ của Thần Luyện Đạo cũng là bán Uẩn Thần, nghe nói thân xác có thể so với thần khí thượng phẩm, đạo lực lên đến hơn 10 triệu đạo, thậm chí... còn mạnh hơn thế nữa!

Đứng trên sàn đấu, không gian phản chiếu buộc phải gia cố thêm một lần nữa.

Trần Dương cảm nhận được áp lực mạnh mẽ, khí thế của hắn bức người, đặc biệt là đầu tóc đỏ chóe kia, trông cực kỳ huênh hoang.

Nhìn kỹ lại thì đó chẳng phải là tóc đó, rõ ràng là thần hỏa Động Hư đang bốc cháy!

...

"Khá đấy, trong vòng 1 năm ngắn ngủi mà đã đến được đây".

Giọng Đại Viêm Đạo chủ ồm ồm, những người có tu vi thấp mà nói chuyện với hắn thì tinh thần cũng bị chấn nhiếp.

Hắn đứng ở đó như một ngọn lửa đang cháy phừng phừng, thậm chí không khí xung quanh cũng bị đốt lên khói, trở nên méo mó vặn vẹo.

"Bắc Dương xin chỉ giáo!"

Sắc mặt Trần Dương nghiêm trọng, người đứng trước mặt anh chắc chắn là tu sĩ mạnh nhất anh từng đối mặt.

"Được!"

Đại Viêm Đạo chủ gật đầu.

Hai bên không nói thêm nhiều, nhào vào đánh nhau.

"Bịch! Bịch! Bịch!"

Mỗi quyền mỗi cước đều mang theo sức mạnh bùng nổ, đánh đến nỗi không gian chấn động, mỗi tầng không gian bị nứt vỡ sẽ lập tức được gia cố thêm bằng một hình chiếu mới.

Trần Dương đánh với hắn, đầu nắm tay bị bỏng.

Mẹ kiếp, thằng này là người lửa chắc!

Nhiệt độ trên người hắn ít nhất cũng phải lên đến 100 nghìn độ, sánh ngang với mặt trời được rồi.

Rốt cuộc sao hắn có thể dung hóa được bản thân thế?

"Diêm Quyết: Động Hư Thần Quyền!"

Đại Viêm Đạo chủ tung ra một quyền, thần hỏa Động Hư ngưng tụ trước đầu nắm đấm, đây là linh hỏa cực mạnh có thể thiêu đốt không gian.

Trần Dương không dám lơ là, linh hỏa Hồi Thiên cũng bao bọc lấy nắm đấm.

"Ầm!"

Hai quyền va vào nhau, hai ngọn lửa tông vào nhau, sáng rực rỡ như bắn pháo hoa.

Một bên là linh hỏa Hồi Thiên màu xanh, một bên là thần hỏa Động Hư màu đỏ như son.

Hai ngọn lửa đang trong thế giằng co!

"Đây là... linh hỏa Hồi Thiên!"

Đại Viêm Đạo chủ sửng sốt, trong những trận đấu trước hắn không thấy anh dùng, giấu kỹ như mèo giấu cứt ấy!

Những đệ tử vây xem ngoài sàn đấu cũng bàn luận sôi nổi.

"Không ngờ Bắc Dương Đạo chủ lại sở hữu được linh hỏa Hồi Thiên!"

"Đây là linh hỏa Thiên Địa đứng thứ 88 đấy, uy lực vô cùng tận, cho dù chỉ là linh hỏa do mình tự nuôi dưỡng thì cũng rất mạnh!"

"Không, đó không phải là linh hỏa Hồi Thiên được nuôi dưỡng từ hạt giống linh hỏa đâu!"

Lúc này, có trưởng lão tinh mắt nói: "Đó là hỏa giống của linh hỏa Hồi Thiên đấy!"

Gì cơ?

Hỏa?

Hạt giống hỏa và hỏa giống nghe thì giống nhau nhưng khác xa nhau đấy.

Hỏa giống chính là khởi nguồn của ngọn lửa, tuy linh hỏa được nuôi từ hạt giống linh hỏa có thể tiếp tục lớn mạnh nhưng uy năng chỉ bằng một nửa hỏa giống mà thôi!

Thậm chí hỏa giống mới được phân tách ra từ hỏa giống ban đầu cũng không ngừng giảm đi sức mạnh.

Những dị hỏa có hiện nay chính là do các loại linh hỏa biến hóa giảm sức mạnh theo đủ kiểu mà thành. Đứng ở góc độ nào đó mà nói thì chúng nó chính là linh hỏa Thiên Địa chủng mới, chẳng qua như thế thì phân loại dễ hơn.

"Hỏa giống, quả nhiên là hỏa giống!"

Đại Viêm chân quân mang trên người đủ loại linh hỏa nên vô cùng nhạy cảm với các loại linh hỏa.

"Đúng vậy, chính là hỏa giống!"

Trần Dương đứng trong ngọn lửa, hệt như được sinh ra từ lửa.

Hai ngọn lửa giằng co nhau phát ra tiếng "xèo xèo xèo".

"Ngoài dự liệu của tôi đấy".

Mắt Đại Viêm Đạo chủ lóe sáng: "Bắc Dương Đạo chủ, nếu tôi có thể thắng cậu, cậu có thể cho tôi ngưng tụ một tia hỏa giống không?"

Ngọn lửa đặc chế của linh hỏa Hồi Thiên tuyệt đối là phúc tinh của thể tu. Nếu có thể ngưng tụ linh hỏa Hồi Thiên, chắc chắn hắn có thể lên Hóa Thần.

"Được, cũng như vậy, nếu tôi thắng anh thì tôi cũng muốn thần hỏa Động Hư!"

Trần Dương nói.

"Được, nhưng thần hỏa Động Hư trên người tôi chỉ là từ hạt giống hỏa thôi, tôi có thể dẫn cậu đến không gian linh hỏa để cậu ngưng tụ hỏa giống!"

"Đại Viêm Đạo chủ thật hào sảng, dù thua hay thắng thì tôi cũng sẽ kết bạn với anh!"

Trần Dương thích kết bạn với loại người thế này, vì hắn sẽ không có tâm tư xấu xa gì. Tuy nói những lời kiểu này trong giới tu hành thì quá ngây thơ nhưng nếu bụng dạ xấu xa quá thì sống cũng mệt mỏi lắm.

Khí thế 2 bên tăng vọt, va chạm với nhau, một giây sau, 2 người cùng ra tay.

Họ hóa thành 3 đạo hỏa quang va vào nhau trong không trung.

Ngoài âm thanh phát ra khi bọn họ đánh nhau thì người ngoài không thể thấy được vết tích nào của hai người họ.

"Nhanh quá, thật sự nhanh quá! Nhìn không kịp!"

"Nếu tôi đấu với 1 trong 2 người họ chắc không đỡ nổi 3 chiêu!"

Một trưởng lão của một đạo thống xếp hạng nào đó sau 500 kinh hãi nói.

"Hồi Thiên Chấn Đãng Quyền!"

"Động Hư Thần Quyền!"

Ầm!

"Rắc rắc rắc!"

Sức mạnh sinh ra từ chỗ 2 nắm đấm giao nhau chợt xé rách mấy chục tầng không gian phản chiếu.

Năng lượng phát ra lấp đầy không gian nghìn dặm.

Cơn lốc ngọn lửa quét qua sẽ chẳng còn ai sống sót.

"Quyền pháp bá đạo ghê, mạnh mẽ thật!"

Ngọn lửa phừng phừng quanh người Đại Viêm Đạo chủ, huyền hỏa Cửu Thiên ngưng tụ ở quyền tay phải, toàn thân ngưng tụ thần hỏa Lục Đinh.

Dưới chân là chân hỏa Cực Hàn, thần hỏa Động Hư thì như thiêu đốt cả khoảng hư không sau lưng hắn.

4 loại linh hỏa, nếu có thể có được linh hỏa Hồi Thiên thì hắn có thể hấp thụ Tử Cực Thiên Hỏa rồi, nhờ đó mà trong vòng 100 năm hắn sẽ có thể Hóa Thần!

"Dung hòa!"

Đại Viêm Đạo chủ biến thành người lửa khổng lồ cao mấy trăm trượng!

Anh biến thân chứ gì, tôi cũng biến!

Trần Dương vận hành Thiên Ma chân thân, ma khí màu đen chợt quấn quanh thân anh, đôi mắt trở nên đỏ tươi, ma hỏa rực rỡ lưu chuyển trên bề mặt cơ thể.

Màu xanh cam của linh hỏa Hồi Thiên bao trùm anh lại.

"Gừ!"

Sức mạnh to lớn vô cùng rót đầy trong cơ thể Trần Dương, giây phút đó, sức mạnh tăng lên gấp 10 lần!

Đây là lần đầu tiên anh sử dụng sức mạnh Chân Ma từ khi anh nuốt ma khí và ăn tim của Chân Ma.

Ngang tàng, bá đạo, điên cuồng!

"Viêm Đế Thần Quyền!"

"Chân Ma, Chân Ma!"

Giọng nói của Trần Dương như sấm dậy, năm ngón tay siết thành quyền, nắm đấm ngưng tụ vô số linh hỏa lại không thể nào đánh vỡ được ma khí phía ngoài cơ thể anh.

"Rắc rắc..."

Hai quyền giao nhau, Đại Viêm Đạo chủ bị đánh bay đi như một vệt sao băng.

Xuyên qua các vách của không gian phản chiếu, một tầng, 2 tầng, 3 tầng...

"Ầm!"

m thanh rát bỏng bỗng xộc ra từ trong sàn đấu, lực tàn dư bay thẳng ra ngọn núi cách đó trăm mét.

"Rắc rắc!"

Ngọn núi ngã sập ngay lập tức!

Há!

Tất cả mọi người sững sờ trước cảnh tượng này, mặt họ đầy vẻ không tin được.

Một cú đấm đánh bay Đại Viêm Đạo chủ cũng thôi đi, còn đâm vỡ không gian phản chiếu, sức mạnh to lớn đến nhường nào chứ!

Trần Dương cũng bị uy lực nắm đấm này của mình làm cho sững sờ, đây... thật sự là sức mạnh hiện tại anh sở hữu sao?

Xem ra trái tim Chân Ma mà Cốt cho anh đã vượt ra ngoài dự liệu của anh rồi!

Nhưng nghĩ cũng đúng, Chân Ma là sự tồn tại mạnh hơn cả Hóa Thần, ảo ảnh Thiên Ma của mình đã nuốt trái tim Chân Ma, sức mạnh sao có thể yếu được?

Vội khôi phục chân thân, anh quyết định rồi, không đến thời khắc nguy hiểm thì anh sẽ không để lộ Thiên Ma chân thân ra ngoài.

Anh hiểu rõ, đây tuyệt đối là sức mạnh vượt cả Uẩn Thần, thậm chí... có thể so với Hóa Thần!

Sau đó, anh tỏ vẻ mình cực kỳ mất sức, quỳ dưới đất, thở hồng hộc.

"Hạc xinh, mau... mau lại đây dìu tao!"

"Sư tôn!"

Hạc xinh vội bay vào sàn đấu.

Mọi người thấy Trần Dương như vậy thì hiểu ra, chắc chắn anh đã dùng cấm thuật thân xác, sức mạnh tăng vọt, nếu không sẽ không suy yếu đến mức này.

Nhìn anh nhũn chân đến mức này, e rằng giờ đệ tử nào cũng có thể đánh bại được anh.

Trên trời, đôi mày nhíu chặt của Đại Thủy chân quân cũng đã giãn ra: "Tiểu Hồng... đó là ma khí, đúng không?"

Con rồng nhỏ màu đỏ ngẩng đầu kêu một tiếng.

"Thôi bỏ đi, kệ cậu ta, dù sao thì ma diệt, thần chết, tiên cũng không còn..."

Một bên khác, đệ tử của Thần Luyện Đạo vội bay qua, dời những tảng đá lớn, đỡ Đại Viêm Đạo chủ thương tích đầy mình ra. Đây chính là vị thua trên sàn đấu thảm nhất, cũng là người bị thương nặng nhất!

Xương cốt toàn thân gãy hết, thân xác cũng tổn thương nặng nề.

Thương tích này đối với người thường thì vô cùng nghiêm trọng nhưng đối với Đại Viêm Đạo chủ thì cũng không đáng là gì.

"Bắc Dương Đạo chủ... đợi tôi dưỡng thương vài ngày sẽ dẫn cậu đi..."

Trần Dương được Hạc xinh dìu đi quay người lại, 4 mắt nhìn nhau, anh gật đầu, trong lòng thấy bùi ngùi: "Đại Viêm Đạo chủ là một người tốt!"

Theo Hạc xinh trở về Chân Thần Đạo, Trần Dương lập tức vào kiếm giới, bất chợt hoạt bát đầy nhiệt huyết như thường!