Không lâu sau, dưới cái nhìn chăm chú của Trần Phong, mấy chiếc ô tô lục tục vào trụ sở Nhẫn Đường, sau đó dừng ở trước tòa nhà ba tầng của trụ sở.
Một nhẫn giả xuống xe ngay, nhanh chóng tiến lên, kéo cửa sau của chiếc ô tô đi đầu ra, khom lưng đợi Amaterasu Takeno xuống xe.
Ở trong xe, Amaterasu Takeno mở mắt ra, không xuống xe luôn mà cẩn thận cảm ứng mọi thứ xung quanh, đến tận mấy giây sau mới bước xuống xe.
Sau khi Amaterasu Takeno xuống xe, Miyamoto Hanzo cũng xuống xe theo.
Mặt mày hai người đương nhiên bị Trần Phong ở chỗ xa dùng máy quan sát thấy hết.
Miyamoto Hanzo đến Trần Phong không thấy lạ, dù sao anh cũng đã giết hết gia tộc Miyamoto, Miyamoto Hanzo tất nhiên sẽ đến tìm anh báo thù.
Điều khiến anh thấy kì lạ là Amaterasu Takeno đi phía trước Miyamoto Hanzo, theo tin tức Liên minh chiến đấu cho thì Amaterasu Takeno là đường chủ của Ám Đường, Thần Ẩn.
Người mạnh đẳng cấp đứng hạng 18 trên Bảng Thần.
Một người mạnh cái thế như vậy đến khiến Trần Phong cảm thấy áp lực rất lớn.
Nhưng giờ tên đã lên dây, buộc phải bắn.
“Dẫn tôi đến phòng đấu võ, võ sĩ Hoa Hạ kia một khi vào căn cứ thì báo cáo với tôi ngay”, Amaterasu Takeno nói với Aoki.
“Được, Amaterasu sama”.
Aoki gật đầu, sau đó nói với nhẫn giả cấp dưới: “Theo kế hoạch, ai về vị trí người đó, tổ giám sát phát hiện Trần Phong đột nhập thì báo cáo ngay”.
“Rõ, Aoki sama”.
Một nhóm võ sĩ lần lượt khom người nhận lệnh.
Aoki không nói vớ vẩn nữa, đi cùng Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo đến phòng đấu võ sát cạnh tòa nhà ba tầng, còn những nhẫn giả khác thì lại lần lượt đi vào tòa nhà ba tầng.
Nhìn thấy cảnh này, Trần Phong buông máy quan sát trong tay xuống, không nhìn Amaterasu Takeno nữa mà lặng lẽ tính toán thời gian ba người đến phòng đấu võ qua tốc độ bước đi của ba người Amaterasu Takeno, Miyamoto Hanzo và Aoki.
Bởi vì, anh biết người mạnh cái thế luyện võ công đến đỉnh cao Hóa Kình có khả năng cảm ứng đáng kinh ngạc, nếu nhìn chằm chằm Amaterasu Takeno trong thời gian dài thì rất có thể sẽ bị Amaterasu Takeno phát hiện.
“Mười, chín, tám, bảy…”.
Trần Phong đếm nhẩm trong lòng, khi nhẩm đến một thì cầm thiết bị điều khiển.
Cùng lúc đó, ba người Amaterasu Takeno, Miyamoto Hanzo và Aoki cùng bước vào phòng đấu võ như phán đoán của Trần Phong.
Hửm?
Sau khi Amaterasu Takeno bước vào phòng đấu võ, trong lòng đột nhiên cảm nhận được sự bất an.
Đây là sự bất an không tên, càng giống như cảnh báo nguy hiểm hơn, võ sĩ luyện đến mức như ông ta, cảm ứng với nguy hiểm vượt xa tưởng tượng của người thường.
Miyamoto Hanzo cũng cau mày, mặc dù cảnh báo với nguy hiểm của ông ta không mạnh như Amaterasu Takeno, nhưng cũng cảm nhận được chút gì đó bất thường.
“Amaterasu sama, ông…”.
Cảm nhận được sự bất thường của Amaterasu Takeno, Aoki hơi nghi hoặc lên tiếng hỏi.
Xoạt!
Song…
Không đợi hắn nói lời phía sau, cơ thể Amaterasu Takeno lóe lên, quyết đoán vọt ra ngoài phòng đấu võ.
Miyamoto Hanzo cũng kinh ngạc, vội vàng theo sau Amaterasu Takeno.
Đúng lúc này…
Trên sườn núi, Trần Phong quyết đoán ấn nút màu đỏ của điều khiển từ xa, làm nổ thuốc nổ C4 trước đó đặt ở phòng đấu võ và tòa nhà ba tầng.
Thành phần chính của thuốc nổ C4 là Polyisobutylene, dùng thuốc nổ trộn với nhựa chế tạo ra, là một loại thuốc nổ dễ nổ có hiệu quả cao, được tạo thành từ các vật chất gây nổ tính năng cao như tnt, semtex và phốt pho trắng trộn lại tạo thành, có thể nghiền thành dạng bột, có thể cho vào vật liệu cao su tùy ý, sau đó nén thành bất cứ hình dạng gì.
Uy lực của thuốc nổ C4 cực mạnh, hơn nữa vì tính vô hình cực mạnh của nó, nên quân đội các nước nghiêm cấm người dân sử dụng, quản lý còn nghiêm khắc hơn cả ma túy.
Dù là tổ chức Daito là tổ chức sát thủ đứng đầu nước R thì thuốc nổ C4 dữ trự trong kho vũ khí cũng không nhiều, nhưng với Trần Phong mà nói thế đã đủ rồi.
“Bùm!!”.
“Bùm!!”.
Sau khi Trần Phong bấm điều khiến, thuốc nổ C4 Trần Phong đã để sẵn trong phòng đấu võ và tòa nhà ba tầng cũng đồng thời nổ tung, âm thanh vang vọng đất trời, sóng nén cực mạnh lan ra xung quanh lấy điểm nổ làm tâm, ngay lập tức làm nổ tung phòng đấu võ và tòa nhà ba tầng, trở thành đất bằng.
Trong tòa nhà ba tầng, hai mươi nhẫn giả của Nhẫn Đường chưa có phản ứng gì đã bị sóng nén đáng sợ quét qua, không còn tro cốt, bị chôn vùi trong đống đống đổ nát.
Trong phòng đấu võ, Aoki cũng như vậy.
Hắn còn chưa nói xong đã thấy Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo vọt ra ngoài cửa, cảm thấy vô cùng khó hiểu, kết quả là không đợi hắn hiểu ra thì đã nổ tan xác, bỏ mạng.
Còn Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo vì sự bất an không tên trong lòng, cảm nhận được sự khác thường, nên ngay lập tức vọt ra cửa, nhưng đã muộn rồi.
Bởi vì, sau khi thuốc nổ được làm nổ thì sẽ sinh ra phản ứng hóa học, hợp chất phân giải sinh ra nhiều loại chất khí, tạo nên nhiệt lượng cao, chất khí tập trung nhanh chóng nở ra dưới áp lực cực đại, tốc độ còn nhanh hơn cả tốc độ âm thanh, từ đó sinh ra sóng nén cực mạnh.
Mặc dù Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo sau khi xông ra khỏi phòng đấu võ thì ngay lập tức dùng suy nghĩ khống chế bên trong cơ thể, bảo vệ tim, nhưng các bộ phận quan trọng như đầu thì vẫn bị sóng nén đáng sợ làm bay đi, tứ chi ngay bỗng bị nổ cho đứt lìa, thịt máu lẫn lộn ngã ra đất, bị tòa kiến trúc vỡ vụn vùi lấp.
“Cao thủ đỉnh cao Hóa Kình đúng là đáng sợ”.
Trên sườn núi, Trần Phong thấy được Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo thế mà còn sống qua máy quan sát, không kiềm được âm thầm cảm thán, đồng thời cũng thấy may vì mình đủ cẩn thận, không liên tục nhìn hai người, nếu không thì với sự cảnh giác đáng kinh ngạc của hai người thì biết đâu sẽ thoát được một kiếp.
Sau khi cảm thán, cơ thể Trần Phong lóe lên, nhanh chóng vọt đến trụ sở Nhẫn Đường.
Không lâu sau, Trần Phong đi vào trụ sở Nhẫn Đường.
Lần này, anh không sử dụng máy chặn tín hiệu công suất lớn nữa, mục đích của anh đã đạt được, có bị lộ hay không cũng không quan trọng.
Trần Phong nhanh chóng đến phòng đấu võ đã thành đống đổ nát, bỗng nhiên nhìn thấy máu thịt rải phía trước, tìm thấy vị trí của Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo.
Miyamoto Hanzo lúc này đã hấp hối, chìm trong trạng thái hôn mê sâu.
Amaterasu Takeno thì mạnh hơn Miyamoto Hanzo chút, nhưng cũng không hơn được mấy.
“Á…”.
Đau đớn dữ dội khiến Amaterasu Takeno bừng tỉnh khỏi cơn hôn mê, ông ta giãy dụa theo bản năng, phát ra âm thanh khổ sở.
Trần Phong nghe tiếng đi tới, bới bụi đất và gạch vụn của tòa nhà trên người Amaterasu Takeno ra, nhìn thấy Amaterasu Takeno đã mất tứ chi, chỉ còn lại nửa người và đầu.
Trong màn đêm, Amaterasu Takeno vặn vẹo kịch liệt, cứ như một cục thịt máu nhúc nhích.
Mặc dù ông ta dựa vào tính cách giác đáng sợ tránh được ngay, giữ được mạng, nhưng tứ chi bị nổ nát bấy, mất máu quá nhiều, nếu không xử lý vết thương kịp thời thì cái chết chỉ là vấn đề thời gian.
“Thế này mà ông chưa chết, đúng là vượt ngoài dự đoán của tôi”, Trần Phong trịch thượng nhìn xuống Amaterasu Takeno.
“Khốn… khốn kiếp!”.
Amaterasu Takeno nhìn Trần Phong đầy hận thù, gương mặt nhăn nhó, phẫn nộ nói, nhưng giọng nói yếu ớt.
Ông ta lúc này đến cả sức nói chuyện cũng không còn.