Ngoài cái này ra, Daito còn tham khảo mô hình quản lý của quân đội, nội bộ có kỉ luật nghiêm minh, cấp dưới phải phục tùng mệnh lệnh cấp trên vô điều kiện, nếu không sẽ xử lý theo quy định băng nhóm, kết cục sẽ rất thê thảm!
Trong tình cảnh thế này, sáu nhóm anh tài còn lại của Daito mặc dù bị Trần Phong giết cho kinh hồn bạt vía, nhưng vẫn cứng đầu cứng cổ chấp hành mệnh lệnh của Hanamichi Saon, lại lần nữa đứng dậy, tập trung về phía vòng đu quay.
Trong màn đêm, bọn họ ai cũng khom lưng, gặp người chạy bộ tiến về phía trước, cảm giác ấy như kiểu chỉ mong sao dùng hết sức bình sinh.
Mà trong cabin chỗ cao nhất vòng đu quay, mặc dù Lâm Uyển Thu chưa nhìn thấy cảnh Trần Phong giết chóc khắp nơi, nhưng qua tiếng súng có tính giai đoạn và mệnh lệnh của Sazaki Uni, về cơ bản là phán đoán được tình hình hiện tại.
Cô biết Trần Phong ra tay nhanh như chớp, đánh cho kẻ định trở tay không kịp, cũng giết đến mức kẻ định kinh hồn bạt vía, nhưng tim cô vẫn treo trên cổ họng, trong mắt toàn là lo lắng.
Vì trong tầm mắt cô vẫn có vô số kẻ địch đếm không xuể.
“Anh Trần Phong, anh nhất định phải sống đó”.
Lâm Uyển Thu bặm môi, đôi mắt đẹp đong đầy nước mắt nghĩ bụng.
Cùng lúc đó, trong lùm cỏ cách vòng đu quay 200 mét, Trần Phong đã thay hai khẩu súng tiểu liên MP5A1, nhưng không tiếp tục đi giết những anh tài Daito đã sợ hãi chạy về phía vòng đu quay nữa.
Bởi vì anh biết việc đại khai sát giới của mình chắc đã đánh động hai người Mitsui Gessen và Chiba Yoshimasa, hai người chắc không ngồi yên được nữa, muốn đích thân ra tay.
Như vậy, anh không thể tốn thời gian trên người những anh tài Daito nữa.
Anh phải hoàn thành kế hoạch bước ba của hành động giải cứu tối nay.
Bắt giặc phải bắt vua, giết địch phải chém đầu tướng.
Tiếp theo, anh muốn giết hai võ sĩ Hóa Kình Mitsui Gessen và Chiba Yoshimasa!
Trời dần về khuya, gió đêm thổi qua, lùm cỏ lung lay theo làn gió, phát ra âm thanh xào xạc.
Trong màn đêm, Trần Phong bò trong lùm cỏ, dùng ống nhòm nhìn đường từ tòa nhà ba tầng đến vòng đu quay.
Nhờ ánh đèn đường, anh nhìn rõ được hai người Mitsui Gessen và Chiba Yoshimasa một trước một sau đi tới, tốc độ nhanh như chớp, mà phía sau hai người có một bóng đen lại đi ngược về tòa nhà ba tầng, chẳng mấy chốc bóng người này đã lên tầng thượng của tòa nhà ba tầng.
Với việc này, anh hiểu rõ, biết đó là sát thủ cuối cùng của tổ chức Daito, mục đích lên tầng là để gác súng.
Ngay sau đó, Trần Phong thu lại đường nhìn, buông ống nhòm xuống, nhìn hai người Mitsui Gessen và Chiba Yoshimasa đang đi như gió, lặng lẽ vác súng tiểu liên lên, chuẩn bị sẵn sàng ngắm bắn, trong lòng lặng lẽ tính toán khoảng cách từ chỗ đối phương đến mình.
Mặc dù với anh mà nói, nếu để hai người Mitsui Gessen và Chiba Yoshimasa đến gần thì sẽ là cơn ác mộng, nhưng anh phải mạo hiểm, đợi hai người cách mình trong khoảng 30 đến 40 mét thì mới nổ súng.
Một mặt, đại sư võ học Hóa Kình rất nhạy cảm với nguy hiểm, luôn có thể thông qua cảm ứng với nguy hiểm mà thực hiện động tác trốn trước, tránh viên đạn, ít nhất có thể khiến bộ phận quan trọng tránh được đạn.
Đây cũng là nguyên nhân mà đại sư võ học Hóa Kình khó giết.
Một mặt khác, tu luyện võ thuật đến mức cực cao, mặc dù không thể làm đến mức dùng cơ thể đỡ đạn như trong lời đồn, nhưng bắn ở khoảng cách xa, nếu lực của súng không đủ thì dù đạn có bắn trúng họ thì họ cũng có thể ngăn chặn phần lớn uy lực nhờ nội kình, sau đó khống chế cơ bắp, khiến đạn không thể bắn trúng bộ phận quan trọng, tạo thành tổn thương chí mạng với họ.
Mặc dù hai người Mitsui Gessen và Chiba Yoshimasa không phải người mạnh nhất trong Hóa Kình, nhưng theo Trần Phong phán đoán, hai người này cũng là người đã bước vào Hóa Kình mười mấy năm, nếu như anh bắn ở khoảng cách xa thì khả năng bắn trúng rất thấp.
Tuy nhiên, kể cả đạn bắn trúng bọn họ thì với uy lực của khẩu MP5A1 thì chưa chắc đã giết được bọn họ.
Một trăm mét, 80 mét, 60 mét…
Trần Phong đặt ngón trỏ vào cò súng.
Bốn mươi mét, 30 mét!
Đúng lúc này…
Trần Phong quyết đoán bóp cò!
“Pằng, pằng, pằng, pằng, pằng, pằng…”.
Vừa bóp cò thì tiếng súng vang vọng, từng viên đạn gào thét xuyên qua nòng súng, tóe lửa, nối vào nhau, tạo thành một đường ánh lửa.
Đạn ra khỏi nòng, xé rách lực cản của không khí, quét về chỗ Mitsui Gessen và Chiba Yoshimasa như điên, tạo thành một lưới lửa dày đặc, bao phủ phạm vi gần 10 mét xung quanh”.
Trong màn đêm, hai người Mitsui Gessen và Chiba Yoshimasa đã cảm nhận được nguy hiểm ngay khi tiếng súng vang lên, nhanh chóng làm động tác tránh.
“Phụt…”.
Dù phản ứng của Mitsui Gessen đã đủ nhanh rồi nhưng ông ta cách Trần Phong chưa tới 30 mét, khoảng cách đúng là quá gần, hơn nữa Trần Phong đột nhiên nổ súng, bắn cho ông ta trở tay không kịp, mặc dù ông ta phát huy hết tốc độ, nhưng vẫn bị một viên đạn bắn trúng đùi, máu tươi ngay lập tức tuôn trào, khiến cơ thể ông ta khựng lại.
So ra thì, phản ứng và tốc độ của Chiba Yoshimasa đều ăn đứt Mitsui Gessen, trong nháy mắt ông ta cứ như dịch chuyển tức thời, tránh được lưới đạn dày đặc kia.
Nguy hiểm!
Ngay sau đó, lúc Trần Phong chuẩn bị thêm một phát súng cho Mitsui Gessen bị trúng một phát ở đùi, thì trong lòng vang lên hồi chuông cảnh báo, cơ thể thuận thế lăn một vòng, biếng lăn một vòng ra bên cạnh cứ như con lừa lười.
Vút, vút, vút…
Cùng lúc đó, ba chiếc phi tiêu tạo thành hình tam giác gào thét lao đến từ chỗ Trần Phong ở vừa nãy, tất cả những nơi nó đi qua thì cỏ dại đều bị chém đứt, bay theo làn gió.
Sau đó, khí thế của ba chiếc phi tiêu không hề giảm, lần lượt cắm vào cái cây phía sau, tạo thành một lỗ thủng trên cây.
Vô cùng uy lực!
Trần Phong giật mình toát cả mồ hôi, có thể khẳng định nếu vừa nãy anh không từ bỏ việc bắn chết Mitsui Gessen ngay thì anh sẽ bị ba chiếc phi tiêu này đâm xuyên cơ thể, chết ngay tắp lự.
Việc này cũng gián tiếp chứng minh sức mạnh của Chiba Yoshimasa, ông ta không những tránh được đạn của anh, mà còn ngay lập tức dùng ám khí kiềm chế Trần Phong, khiến Trần Phong không thể tiếp tục nổ súng.
“Đồ ngu, cậu từng nghe chuyện võ sĩ thượng nhẫn bị súng bắn chết chưa?”.
Ngoài ra, sau khi Chiba Yoshimasa tung ám khí thì cười khẩy một tiếng, giậm chân, cơ thể lắc một cái, lao về phái Trần Phong như hồn ma, tốc độ nhanh như chớp.
Ông ta phải rèn sắt khi còn nóng, áp sát kiềm chế Trần Phong, không cho Trần Phong cơ hội nổ súng, rồi giết chết Trần Phong!
Đối diện với Chiba Yoshimasa khí thế hùng hổ, lao vào giết mình, Trần Phong ngay lập tức nâng súng, bóp cò.
“Pằng, pằng, pằng…”.
Tiếng súng lại vang lên, đạn gào thét lao ra, lao về phía Chiba Yoshimasa.
Song…
Chiba Yoshimasa dường như đã đoán được trước, lúc Trần Phong nổ súng, cơ thể đột ngột nghiêng 145 độ, nhẹ nhàng tránh đạn, sau đó giẫm một cái vào cái cây to bên trái.
Răng rắc!
Một tiếng giòn tang vang lên, cái cây to không thể chịu nổi sức mạnh đáng sợ của một cái giẫm này của Chiba Yoshimasa, thân cây nứt gãy, cả cây đổ rầm xuống.
Còn Chiba Yoshimasa thì lại mượn lực đàn hồi, bắn về phía Trần Phong như tên rời khỏi dây cung.
Bộp!
Cùng lúc đó, nội kình trong cơ thể Trần Phong cũng điên cuồng dồn xuống chân như suối, giẫm mạnh một cái, cả người giật lùi lại!