"Không cần lo lắng", Trần Phong vẫn là dáng vẻ không mặn mà gì đó, Lý Thế Bình nể mặt Vương Hoằng Nghị, chẳng lẽ anh không phải sao?
Mặc dù giờ anh không thể sử dụng tài sản khác đứng tên nhà họ Trần, nhưng núi Ngọc Tuyền và cả tài sản ở Thương Châu lại vẫn đứng tên anh, lúc nào anh cũng có thể bán đi hoặc sử dụng.
Giá trị con người anh vẫn là mấy chục tỉ.
Đi làm hay không có ý nghĩa gì sao?
"Hừ, cái đồ ăn hại", Lý Thế Bình mắng một câu.
Sau đó hắn lại chuyển mắt sang Vương Thi Viện, ngay lập tức đổi thành bộ mặt tươi cười: "Cục cưng, chúng ta đi thôi, đến xem thử tổng giám đốc mới nhậm chức của công ty hôm nay trông thế nào".
"Tổng giám đốc mới nhậm chức?".
Vương Thi Viện hơi ngập ngừng: "Thế Bình, tổng giám đốc ban đầu của công ty bị thuyên chuyển rồi?".
"Ừ, anh đã nhận được tin tức chính xác, tổng giám đốc cũ của công ty chiều qua đã đi rồi. Hôm nay sẽ có tổng giám đốc mới đến tiếp quản công ty", Lý Thế Bình nói.
Vương Thi Viện khẽ gật đầu, trong đôi mắt đẹp ánh lên vẻ thất vọng khó phát hiện, tổng giám đốc ban đầu của công ty là nam, mặc dù đã hơn bốn mươi nhưng lại đúng là kiểu đàn ông kim cương thực sự, giá trị con người hơn trăm triệu.
Lý Thế Bình so với anh ta đúng là đồ nghèo mạt rệp.
Thực ra mục tiêu ban đầu của cô ta không phải Lý Thế Bình mà là tổng giám đốc hơn bốn mươi kia, nhưng đột nhiên lại có tin tổng giám đốc đó bị thuyên chuyển.
Vương Thi Viện thở dài trong lòng, giờ cô ta chỉ có thể gửi gắm mọi hi vọng vào tổng giám đốc mới của công ty, nếu tổng giám đốc mới của công ty vẫn không thể khiến cô ta hài lòng thì có lẽ cô ta sẽ gả cho Lý Thế Bình.
"Đi, còn ngơ ra đó làm gì?", thấy Trần Phong còn đứng yên tại chỗ, Lý Thế Bình ngay lập tức nổi giận.
Trần Phong cau mày: "Tôi tự gọi xe đi".
"Cậu tự gọi xe?", Lý Thế Bình hơi mất kiên nhẫn: "Cậu biết chỗ không? Nếu không tìm được địa điểm thì chẳng phải tôi vẫn phải đến đón cậu sao, mau đi theo bọn tôi".
Sau khi nói xong, Lý Thế Bình cũng không quan tâm Trần Phong có phản ứng gì mà ôm luôn vòng eo thon gọn của Vương Thi Viện ra khỏi cửa nhà họ Vương.
Vẻ mặt Trần Phong lạnh lùng, sau đó đi theo hai người.
Xe của Lý Thế Bình là một chiếc Porsche màu trắng, sau khi hai người đến cạnh xe thì một người chui vào ghế lái, một người ngồi vào ghế phụ, không hề có ý gọi Trần Phong.
Trần Phong đương nhiên mặt lạnh tanh ngồi vào hàng ghế sau.
Sau khi vào xe mới nhận ra trong xe Porsche của Lý Thế Bình còn làm một cái trần xe bầu trời sao màu xanh.
"Đồ nhà quê, ngày trước chưa từng đi xe tốt thế này chứ gì?", Lý Thế Bình nhếch mép khinh bỉ, nhìn Trần Phong đầy châm chọc.
Cảm giác hạ thấp một người đàn ông khác trước mặt người phụ nữ của mình đúng là sướng.
"Chưa từng đi", Trần Phong cười khẽ, trên mạng có câu nói rất có lý, cách tốt nhất để giao lưu với đồ ngu là hắn nói gì bạn cứ đồng ý với hắn, đừng có tranh chấp với hắn, vì một khi bạn tranh cãi với hắn thì mình cũng sẽ biến thành đồ ngốc.
"Vậy cậu còn không cảm ơn tôi đi, dù sao tôi cũng đã cho cậu được ngồi vào xe xịn, mặc dù cậu chỉ có thể ngồi mười mấy phút", Lý Thế Bình càng đắc ý hơn.
"Cảm ơn", Trần Phong vẫn nở nụ cười.
"Thế Bình, anh nói vớ vẩn với thằng nhà quê này làm gì, mau lái xe đi, ngồi chung một cái xe với anh ta em sắp buồn nôn chết rồi", Vương Thi Viện không ngoảnh đầu lại, chán ghét nói.
"Ha ha ha, cục cưng, xin lỗi, anh quên mất không để ý cảm nhận của em, anh lái đây, anh lái đây". Lý Thế Bình cười ha hả, sau đó giẫm chân ga.
Tập đoàn Khang Mỹ ở trong khu mới Phổ Giang, cách nhà họ Vương không xa, chưa đến mười lăm phút Lý Thế Bình đã lái xe vào cửa công ty.
Đến cửa công ty, Trần Phong mới nhận ra, Tập đoàn Khang Mỹ là một công ty điều chế thuốc.
Từ diện tích có thể thấy quy mô công ty hiển nhiên không nhỏ, ít nhất cũng phải chục tỉ đổ lên.
Sau khi đỗ xe vào bãi, Lý Thế Bình xuống xe trước, sau đó hắn rất lịch thiệp đi đến cạnh cửa ghế phụ, mở cửa cho Vương Thi Viện.
Vương Thi Viện thong thả bước xuống xe, khoác tay Lý Thế Bình.
Hai người vừa nói vừa cười đi vào tòa nhà văn phòng công ty.
Trần Phong giữ khoảng cách với hai người, sắc mặt bình tĩnh đi phía sau.
Sau khi đến công ty, Lý Thế Bình và một người đàn ông trung niên trông như chủ quản nói chuyện mấy câu, sau đó chỉ Trần Phong, sau khi người đàn ông trung niên đó nhìn Trần Phong một cái thì gật đầu, nhưng sự khinh thường trong mắt không hề che giấu.
Sau mấy phút, Lý Thế Bình vênh mặt đi đến trước mặt Trần Phong, hất cằm nói: "Trần Phong, cậu tốt số đấy, hôm nay giám đốc Trương phải chuẩn bị đón tiếp tổng giám đốc mới nhậm chức nên buổi phỏng vấn đã hẹn được hủy, cậu có thể nhận chức luôn. Bàn làm việc ở kia, cậu tự qua đó đi", Lý Thế Bình chỉ bàn làm việc hơi bừa bộn ở trong góc.
Trần Phong không nói gì, đến chỗ chiếc bàn làm việc đó, bắt đầu dọn những thứ bày bừa trên bàn.
"Người anh em, anh mới đến à?", lúc này, trước mặt Trần Phong đột nhiên có một cái đầu thò ra, thanh niên hơi trẻ con này trông như sinh viên vừa ra ngoài xã hội.
Lúc này, trong ánh mắt nhìn Trần Phong của cậu ta đầy tò mò và dò xét.
"Ừ", Trần Phong nhìn thanh niên một cái rồi gật đầu.
"Vậy... người anh em, anh với giám đốc Lý có quan hệ gì?", thanh niên dè dặt nhìn xung quanh, hỏi dò.
"Chúng tôi không có quan hệ gì hết", Trần Phong hờ hững nói.
Không có quan hệ gì?
Trong mắt thanh niên ánh lên nghi ngờ, lúc nãy cậu ta rõ ràng thấy Trần Phong được giám đốc Lý dẫn đến mà?
Hay là Trần Phong sợ người khác nghĩ mình dựa vào quan hệ nên không muốn nói nhiều?
"Hì, người anh em, tôi là Lý Nhạc, sau này hai chúng ta là đồng nghiệp rồi, nếu anh có gì không hiểu thì có thể hỏi", thanh niên cười hì hì giơ tay ra, Trần Phong càng không muốn nói quan hệ với giám đốc Lý, càng chứng tỏ anh và giám đốc Lý chắc chắn có quan hệ gì đó.
"Trần Phong".
Trần Phong không mặn không nhạt giơ tay ra, bắt tay với thanh niên tên Lý Nhạc này.
Lý Nhạc này hiển nhiên là kiểu người tự nhiên, sau khi bắt tay với Trần Phong xong thì bắt đầu lải nhải giới thiệu tình hình công ty với Trần Phong.
Trần Phong lúc này mới biết, trước đó mình đã đánh giá thấp Y dược Khang Mỹ, cứ tưởng Y Dược Khang Mỹ chỉ là một công ty cấp chục tỉ, nhưng không ngờ Y dược Khang Mỹ lại là một trong mười công ty lớn hàng đầu trong giới y dược Hoa Hạ!
Giá trị thị trường của công ty lúc cao nhất từng tiệm cận 120 tỉ.
Tập đoàn Khang Mỹ ở thành phố Trung Hải là công ty con của Y dược Khang Mỹ, mặc dù chỉ là công ty con nhưng giá trị thị trường của công ty cũng gần ba mươi tỉ.
Riêng nhân viên cũng có hơn hai mươi nghìn người.
"Anh Phong, chẳng lẽ anh không phát hiện một vấn đề sao?", Lý Nhạc đột nhiên nhìn Trần Phong với ánh mắt rất thần bí.
"Vấn đề gì?", Trần Phong nói mà chẳng buồn ngẩng đầu lên.