Nhà họ Dương của Kim Lăng, có Dương Thái được xưng là thái tử, giờ chẳng qua cũng mới giai đoạn cuối Minh Kình.
Thiên phú của Dương Thái đương nhiên không phải nói nhiều.
Phía sau anh ta còn có nhà họ Dương hùng hậu, cung cấp tài nguyên tu luyện cho anh ta, lại còn có võ sĩ giai đoạn cuối Ám Kình chỉ bảo cho anh ta.
Nhưng dù là vậy, Dương Thái cũng chỉ cùng một cảnh giới với Diệp Hải Đường.
Nghĩ thôi cũng biết, thiên phú của Diệp Hải Đường đáng sợ thế nào.
Các tay đua lần lượt vào vị trí, đội kĩ thuật của ban tổ chức bắt đầu kiểm tra xe.
Trần Phong ngồi lên xe, khóe môi cong lên tạo thành nụ cười thích thú.
Đặng Thế Kỳ đúng là không làm anh thất vọng, đã "cải tạo" hẳn hoi xe đua do ban tổ chức chuẩn bị cho anh, phanh xe, bộ ly hợp, phun nhiên liệu, bánh xe... hầu như chỗ nào cũng đã bị động tay chân.
Nếu là người bình thường, lái xe thế này đi đua thì cùng lắm là chạy mấy phút sẽ mất cả xe lần người.
Đội kĩ thuật của ban tổ chức ra sân, kiểm tra "cẩn thận" cho Trần Phong một lần, sau đó giơ tay tạo thế ok, ra hiệu xe Trần Phong không có vấn đề gì.
Với việc này, Trần Phong không hề bất ngờ, Đặng Thế Kỳ có thể động tay động chân vào xe của anh, đương nhiên cũng có thể mua chuộc đội kĩ thuật, việc này với hắn mà nói, không có gì khó cả.
Lúc này, nhiều người trong sân đều đang âm thầm quan sát Trần Phong.
Thấy sau khi đội ngũ kĩ thuật của ban tổ chức rời đi, Trần Phong không tự kiểm tra lại, Đặng Thế Kỳ mới thở phào.
Trần Phong không phát hiện!
Nếu đã không phát hiện, vậy thằng vô dụng này cứ chờ xe nát người mất đi! Đặng Thế Kỳ lạnh lùng nhìn Trần Phong một cái, nghĩ bụng.
"Cô chủ, Trần tiên sinh hình như không nhận ra có gì không bình thường." Người của Diệp Hải Đường cũng cảm thấy Trần Phong quá bình tĩnh, cứ như không có chuyện gì, chẳng lẽ anh không định đích thân kiểm tra xe đua của mình sao? Mặc dù người của Đặng Thế Kỳ làm rất kín đáo, nhưng kiểm tra kĩ chút vẫn có thể thấy được điều không bình thường.
Đôi mày lá liễu xinh đẹp của Diệp Hải Đường cau lại, Trần Phong sao lại sơ suất như vậy? Việc liên quan đến tính mạng thế mà không đích thân làm.
"Thôi, đừng quan tâm nữa, lát nữa bảo đội y tế để ý kĩ anh ta, nếu thực sự có chuyện gì thì ngay lập tức cứu người." Diệp Hải Đường nói, trận đua còn một phút nữa bắt đầu, lúc này, cô ta đương nhiên không thể đi nhắc Trần Phong được, như vậy sẽ sẽ không được lòng cả hai bên, bảo đội y tế để ý Trần Phong không phải vì cô ta quan tâm Trần Phong, mà là thân phận của Trần Phong quá đặc biệt, dù sao cũng là người thừa kế nhà họ Trần, Đặng Thế Kỳ không biết thân phận của Trần Phong nhưng cô ta thì biết.
Nếu trơ mắt để Trần Phong chết ở đây, vậy cô ta cũng khó tránh bị nhà họ Trần truy cứu trách nhiệm.
Theo sau tiếng súng lệnh, trận đua chính thức bắt đầu.
Tiếng hoan hô vang dội khắp sân.
Flycam của các nền tảng video lớn như Đậu Ngư, Hồ Nha đều nhắm góc quay vào đường đua, bắt đầu phát trực tiếp trận đua Cúp Thánh Xe lần này.
Tiếng xe đua chói tai vang vọng khắp sân.
Vút một cái lao đi nhanh như chớp.
Đường đua của trận đua chuyên nghiệp hôm nay, dùng Mười Tám Khúc Cua Bột Hải được gọi là đường đua tử thần.
Khúc khuỷu quanh co, giống như một con rồng.
Cả đường đua được xây tựa vào núi, địa thế cao vút, hơi không cẩn thận là xe sẽ chạy khỏi đường đua, rơi xuống khe núi.
Hàng năm đều có hai, ba tay đua chuyên nghiệp xui xẻo chôn thân ở đường đua vịnh Bột Hải, dùng sinh mạng của mình tạo dựng danh tiếng đường đua tử thần.
Trần Phong hôm nay không như hôm qua, dùng kình khí khống chết vô lăng.
Mà là dùng tay.
Hiệu quả rõ rệt, lúc mới bắt đầu Trần Phong đã chạy đến đội xe dẫn đầu.
Thứ hạng chỉ xếp sau Diệp Hải Đường và Đặng Thế Kỳ, và một tay đua chuyên nghiệp khác.
Một phút sau, Trần Phong đã vượt qua tay đua chuyên nghiệp, đến phía sau Đặng Thế Kỳ, gần như là chạy song song với Đặng Thế Kỳ.
Sau khi thấy Trần Phong theo lên, Đặng Thế Kỳ đương nhiên là cười khẩy trong bụng, hoàn toàn không sợ, nếu không có gì bất ngờ thì xe của Trần Phong chắc cùng lắm là chạy được hai, ba phút, hai, ba phút sau, sẽ mất kiểm soát hoàn toàn, sau đó lao khỏi đường đua, trở thành vong hồn vịnh Bột Hải!
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, xe của ba người Diệp Hải Đường, Đặng Thế Kỳ, Trần Phong đã kéo giãn khoảng cách rất xa với những xe khác.
Với biểu hiện của Diệp Hải Đường và Đặng Thế Kỳ, mọi người không lấy làm lạ.
Nhưng Trần Phong lại vượt ngoài dự đoán của không ít người.
Sau trận đua siêu xe hôm qua, mọi người cũng biết sơ về thân phận của Trần Phong.
Là con rể ở rể nhà họ Hạ.
Nên mọi người không để ý Trần Phong, một thằng ở rể có thể có năng lực gì chứ, mặc dù trong trận đua siêu xe anh đã khiến mọi người kinh ngạc.
Nhưng trận đua chuyên nghiệp, mọi người lại không cảm thấy Trần Phong có thể biểu hiện xuất sắc.
Dù sao đây cũng là hai hệ thống khác hẳn nhau.
Nhưng Trần Phong lại khiến cho mặt họ bị tát bôm bốp.
Thằng ở rể cũng có thể rất trâu bò!
Như lúc này, xe đua của Trần Phong đã có xu thế vượt qua Đặng Thế Kỳ.
Đặng Thế Kỳ sốt ruột, hắn vẫn luôn tính nhẩm thời gian, theo lí mà nói đến lúc này thì xe của Trần Phong cũng phải có vấn đề rồi.
Nhưng không hề có!
Xe đua của Trần Phong vẫn ổn định, thậm chí còn ổn định hơn xe của hắn.
Chẳng lẽ người của mình không động tay chân với xe của Trần Phong? Đặng Thế Kỳ không nhịn được nghĩ.
Lại qua thêm một phút, Trần Phong hoàn toàn vượt qua Đặng Thế Kỳ, theo sát phía sau Diệp Hải Đường.
Việc này cũng gợi lên lòng hiếu thắng của Diệp Hải Đường.
Từ lúc bắt đầu, cô ta không hề để Trần Phong và Đặng Thế Kỳ vào mắt, cô ta không cảm thấy, Trần Phong và Đặng Thế Kỳ có thể thắng được cô ta trong lĩnh vực cô ta giỏi nhất.
Nhưng bây giờ, Trần Phong lại khiến cô ta có cảm giác nguy cơ cực cao.
Ba người gần như là đồng thời bắt đầu giẫm chân ga.
Diệp Hải Đường là lòng hiếu thắng quá mạnh, còn Đặng Thế Kỳ thì là không cam lòng.
Chỉ có Trần Phong, cả quá trình là bình tĩnh nhất, anh thực ra chẳng để ý lắm thắng thua của trận đấu, tham gia thi đấu cũng chỉ là vì nể mặt Chu Quảng Quyền thôi.
Với suy nghĩ như vậy, Trần Phong lại là người phát huy vững vàng nhất.
Hai người Diệp Hải Đường và Đặng Thế Kỳ vì vội vàng nên đều mắc không ít lỗi, mấy khúc cua liền, cả hai drift đều có vấn đề.
Dần dần, xe của Trần Phong bắt đầu dẫn đầu, bỏ Diệp Hải Đường lại phía sau.
Cuối cùng, chẳng có gì hồi hộp khi Trần Phong lao về điểm đích.
Cả sân lặng ngắt như tờ.
Chín phút hai mươi mốt giây!
Sau khi thấy thời gian hoàn thành đường đua của Trần Phong, cả sân rơi vào sự im lặng chết chóc.
Rõ ràng Trần Phong đã phá kỉ lục!
Phá kỉ lục nhanh nhất của đường đua vịnh Bột Hải!
Nhanh hơn hẳn ba mươi hai giây!
Kỉ lục nhanh nhất của đường đua vịnh Bột Hải ban đầu là chín phút năm mươi ba giây, do một tay đua hạng S giữ.
Nhưng hôm nay, kỉ lục này bị phá rồi!
Bị phá bởi một người không có chứng nhận cấp bậc tay đua!
Thế là sao?
Diệp Hải Đường là người thứ hai về đích, Đặng Thế Kỳ là thứ ba.
Diệp Hải Đường cắn chặt răng, hiển nhiên là hơi không phục.
Mặt Đặng Thế Kỳ thì xám ngắt, tức đến mức mắt sắp phun lửa.
Thua Trần Phong không đáng sợ!
Đáng sợ là hắn đã động tay chân với xe Trần Phong, nhưng hắn vẫn thua.
Không khác gì hắn chơi game bật hack, mà vẫn không thắng được người chơi bình thường!