Lúc này, không khí nội bộ cả nhà họ Hạ rất kì lạ.
Mặc dù Hạ Vân Thịnh đã trở thành người thực vật, nhưng nội bộ nhà họ Hạ lại không có mấy người tỏ vẻ đau buồn.
Ngược lại, những người phe Hạ Hạo, vui vẻ ra mặt.
Dù sao giờ Hạ Hạo đã là chủ tịch của nhà họ Hạ, các năm sau, cổ tức cho bọn họ chắc chắn nhiều hơn nhiều lúc Hạ Vân Thịnh còn giữ chức.
Nhưng niềm vui này chẳng được bao lâu vì người nhà họ Diệp đến rồi.
Người nhà họ Diệp đến đương nhiên không thể nào ăn nói nhỏ nhẹ với những người nhà họ Hạ, mà là vặn hỏi liên tục người nhà họ Hạ đã đưa Diệp Minh Mân đi đâu.
Người nhà họ Hạ chẳng hiểu gì, Diệp Minh Mân?
Diệp Minh Mân mất tích rồi, liên quan gì đến họ chứ?
Đến tận khi Hạ Hạo đích thân ra mặt, cười trừ hỏi thăm, người nhà họ Diệp mới nói ra đầu đuôi sự việc.
Hai hôm trước, Diệp Minh Mân đến buổi hẹn với nhà họ Hạ, bàn chuyện hợp đồng với Trần Phong, sau đó Diệp Minh Mân đã mất tích một cách bí ẩn, cùng mất tích với Diệp Minh Mân còn có Khang Hải Ba và Vương Hải Sơn, ngoài ra, gần như là cùng thời điểm, những người đã từng mua công trình của nhà họ Hạ, nhưng không đến buổi hẹn đều bị đánh gãy một chân!
Một hòn sỏi làm dậy nghìn con sóng (1)!
Sau khi nghe xong tin này, da đầu người nhà họ Hạ bắt đầu tê dại.
Rõ ràng việc này là Trần Phong làm!
Thằng vô dụng này lấy đâu ra lá gan thế chứ?
Người nhà họ Hạ kinh ngạc, hoảng sợ, cứ tưởng Trần Phong chỉ đòi những công trình kia về bằng thủ đoạn cầu xin người khác, nhưng giờ xem ra, thằng vô dụng Trần Phong này căn bản không hề cầu xin ai cả.
Trực tiếp dùng bạo lực đòi lại!
Đánh gãy nhiều người mua mỗi người một chân!
Ba người Diệp Minh Mân, Khang Hải Ba và Vương Hải Sơn thì mất tích luôn!
Đây là muốn chọc thủng trời mà!
Hạ Hạo đương nhiên vội vàng giải thích với người nhà họ Diệp, việc này là Trần Phong làm không có quan hệ gì với nhà họ Hạ hết, nhưng người nhà họ Diệp lại không tin.
Không có sự cho phép của nhà họ Hạ, một thằng ở rể sẽ làm việc thế này sao?
Hắn ăn gan hùm mật gấu chắc?
Người nhà họ Diệp không cho Hạ Hạo cơ hội giải thích thêm nữa, mà trực tiếp đưa ra thông điệp cuối cùng.
Trong vòng ba ngày, giao nộp Diệp Minh Mân và công trình, nếu không sẽ không để yên cho nhà họ Hạ!
Sau khi người nhà họ Diệp đi, Hạ Hạo vội vàng lấy điện thoại ra, gọi cho Trần Phong, định đòi Trần Phong người.
Sau khi bấm gọi, Hạ Hạo lại nhận ra Trần Phong luôn ở trạng thái máy bận.
Rõ ràng, mình bị Trần Phong cho vào danh sách đen rồi.
"Thằng vô dụng này!" Hạ Hạo tức đến nghiến răng nghiến lợi.
"Nó lấy đâu ra gan động thủ với người nhà họ Diệp chứ?"
"Bản thân muốn chết tại sao còn phải kéo cả nhà họ Hạ vào!"
"Chủ tịch, cậu phải nhanh chóng nghĩ cách, nếu trong ba ngày không giao được người ra, nhà họ Diệp chắc chắn sẽ ra tay với nhà họ Hạ chúng ta."
Họ hàng nhà họ Hạ đều là vẻ mặt như chết mẹ ruột vậy, chiêu này của Trần Phong có thể nói đã mang đến tai họa ngập đầu cho nhà họ Hạ.
Lúc này, dù họ có muốn phủi sạch quan hệ với Trần Phong thì nhà họ Diệp cũng sẽ không tin.
Hạ Hạo cũng như chết cha chết mẹ, anh ta mới lên làm chủ tịch chưa được một ngày thì đã gặp phải chuyện rắc rối thế này, biết thế thì phải ra tay với Hạ Vân Thịnh muộn chút, để Hạ Vân Thịnh chống lại lửa giận của nhà họ Diệp đã rồi mới ra tay cũng không muộn.
"Chủ tịch, gọi điện cho Hạ Mộng Dao đi, bảo cô ta đi tìm thằng vô dụng Trần Phong đòi người."
"Đúng, gọi cho Hạ Mộng Dao, cô ta dù gì cũng là người nhà họ Hạ ta."
Nhiều họ hàng nhao nhao kiến nghị.
Hạ Hạo cắn răng, nói: "Không cần, con khốn đó, nó đổi số điện thoại lâu rồi."
"Cái gì?!" Người nhà họ Hạ kinh ngạc.
"Đồ ăn cây táo rào cây sung này, đúng là đáng hận!"
"Nhanh chóng cử người đi tìm bọn nó!"
"Tìm bọn nó? Tìm bọn nó làm gì? Không cần tìm!" Trong mắt Hạ Hạo ánh lên vẻ lạnh lùng, nói: "Cho người đến bệnh viện, kéo lão già Hạ Vệ Quốc ra, nộp cho nhà họ Diệp, để Hạ Vệ Quốc dẹp yên cơn giận của nhà họ Diệp trước đã, tôi không tin, bọn nó còn có thể không xuất hiện!"
Suy nghĩ của Hạ Hạo rất đơn giản, dùng Hạ Vệ Quốc để uy hiếp Hạ Mộng Dao và Trần Phong.
Trần Phong có thể không coi nhà họ Hạ ra gì, nhưng anh ta không tin, Trần Phong có thể không coi Hạ Vệ Quốc ra gì!
Trần Phong không biết, Hạ Hạo đã nhắm vào bố vợ mình.
Lúc này, toàn bộ sự chú ý của anh đều bị một tin tức của Cố Đông Thâm hấp dẫn.
Cúp Thánh Xe!
Diệp Hải Đường sắp tổ chức Cúp Thánh Xe ở vịnh Bột Hải!
Nhìn tên là biết, đây là một cuộc đua xe, địa điểm là chỗ giáp ranh giữa Thương Châu và Nam Ninh, vịnh Bột Hải.
Đây là một trận đấu lớn do Diệp Hải Đường phát động, Câu lạc bộ siêu xe, Câu lạc bộ đua xe của Thương Châu và Nam Ninh cùng nhau tổ chức!
Cuộc thi này chỉ riêng tiền thưởng cũng đã một trăm triệu!
Chỉ nói về tiền thưởng thôi thì e rằng đã là sự kiện đua xe có quy mô lớn nhất cả nước.
Hơn nữa theo Cố Đông Thâm nói, Diệp Hải Đường thích nhất là đua xe.
Cúp Thánh Xe lần này, nhà họ Diệp có tin tức nội bộ truyền ra, đây là cuộc đua Diệp Hải Đường tổ chức để kén rể.
Tin tức này ngay lập tức khiến cả Thương Châu chìm trong điên cuồng.
Diệp Hải Đường!
Bỏ qua thân phận gia chủ nhà họ Diệp của cô ta, chỉ nói riêng ngoại hình của cô ta thôi đã đủ để khiến hơn nửa đàn ông Thương Châu phải ái mộ.
Lúc mười mấy tuổi đã được gọi là người đẹp nhất Thương Châu, Diệp Hải Đường bây giờ, bình thường mặc dù ru rú trong nhà, người gặp được cô ta cực ít nhưng không ai dám nghi ngờ cô ta không phải người đẹp!
Nghĩ thôi cũng biết, Diệp Hải Đường kén rể sẽ gây xôn xao đến mức nào.
Lần này, không chỉ người bản địa Thương Châu, thậm chí đến cả phía Nam Ninh cũng có không ít con nhà giàu đến góp vui.
Trần Phong đương nhiên là thấy hứng thú rồi.
Đương nhiên, không phải vì phần thưởng một trăm triệu kia mà là vì Diệp Hải Đường nhiều hơn.
Cúp Thánh Xe lần này là một cơ hội tốt để tìm hiểu Diệp Hải Đường.
Nếu có thể, anh muốn mượn cơ hội này thu phục Diệp Hải Đường.
Một khi thu phục được Diệp Hải Đường thì những người như Thẩm Hồng Xương, Lý Tuấn Thành cũng không đáng lo ngại.
Tình hình Thương Châu cũng sẽ trở nên sáng sủa hẳn.
"Lão Cố, giúp tôi lấy một giấy mời, tôi muốn đến đó." Trần Phong dặn dò, vì quy mô trận đấu lần này quá lớn, mà không gian đường đua của vịnh Bột Hải lại có hạn, cho nên ban tổ chức áp dụng hình thức giấy mời để quyết định số lượng tay đua tham gia và khách mời xem đua xe.
Nhưng với khả năng của Cố Đông Thâm, muốn lấy được một cái giấy mời đương nhiên không phải việc gì khó.
"Cậu Trần, cậu lái xe gì đến?" Cố Đông Thâm hỏi, Cúp Thánh Xe lần này, có đường đua chuyên nghiệp và đường đua siêu xe.
Đường đua chuyên nghiệp đương nhiên là chuẩn bị cho tay đua chuyên nghiệp, xe lên sân đều là xe đua công thức chuyên nghiệp.
Còn đường đua siêu xe là chuẩn bị cho con nhà giàu, xe lên sân đều là siêu xe như Lamborghini, Maserati hay Bugatti.
"Lái cái Audi của tôi đến đi." Trần Phong nói, lần này anh đi không định tham gia cuộc đua, với thân phận võ sĩ Hóa Kình của anh, tham gia cuộc đua, hơi có vẻ bắt nạt người khác.
Nên lái chiếc Audi kia, đến khiêm tốn chút là phù hợp nhất.
Chú thích:
(1) Một hòn sỏi làm dậy nghìn con sóng: Một câu nói hay hành động nhỏ lại gây ra ảnh hưởng lớn.