Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 954




CHƯƠNG 954

Đường Hạo Tuấn đứng lên.

Tống Vy lén bóp cánh tay anh một cái: “Sao anh lại nói với trẻ con những chuyện này?”

“Chuyện này chẳng có gì không thể nói, nói ra, sau này nó mới không tiếp tục hỏi nữa, càng không quấy rầy chúng ta, vừa hay để nó biết, không phải chúng ta đang ăn đồ, nếu không nó thật sự cho rằng chúng ta đang ăn đồ, mà chạy tới làm chuyện này với người khác.” Đường Hạo Tuấn sắc mặt nghiêm túc trả lời.

Nghe vậy, Tống Vy không phản đối nữa.

Bởi vì, anh nói rất có lý.

Nếu như không nói rõ với trẻ con, trẻ con có thể vì tò mò, đi tìm người khác mà hôn thử, hoặc là bị người khác lừa hôn.

“Ba, vậy có phải sau này khi con trưởng thành rồi cũng có thể hôn người khác như mẹ và ba không?” Lúc này, Tống Dĩnh Nhi chợt thốt ra một câu.

Tống Vy ho sặc lên.

Sắc mặt Đường Hạo Tuấn đen kịt: “Không thể.”

“Tại sao?” Tống Dĩnh Nhi nhếch miệng.

Đường Hạo Tuấn trầm giọng trả lời: “Con còn nhỏ, đừng nghĩ đến những chuyện này nữa, dù trưởng thành, cũng không thể hôn người khác, đám con trai đó đều không phải là người tốt.”

“Thật sao?” Tống Dĩnh Nhi mờ mịt nghiêng đầu.

Đường Hạo Tuấn rất nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy, trên thế giới này, chỉ có ba mẹ và anh trai là tốt nhất, bọn con trai khác đều không có lòng tốt, hiểu chưa?”

“Vâng, con hiểu rồi!” Tống Dĩnh Nhi nắm bàn tay nhỏ lại, đồng thời nghiêm túc ghi tạc trong lòng.

Tống Hải Dương vẫn không nói gì, mà đang cười trộm.

Tống Vy dở khóc dở cười đỡ trán.

Sao trước đó kia cô không nhìn ra, Đường Hạo Tuấn còn là một người cuồng con gái, bây giờ đã đề phòng sau này Dĩnh Nhi kết giao bạn trai.

Nếu sau này Dĩnh Nhi thật mang về một người bạn trai, thì chẳng phải trái tim pha lê của người cha già này sẽ vỡ thành từng mảnh vụn sao?

Lối rẽ cách đó không xa.

Tô Huyền đỏ mắt nhìn xem một nhà bốn người thắm thiết, gương mặt cũng trở nên vặn vẹo.

Dựa vào cái gì mà số Tống Vy lại tốt như vậy, được ông trời ưu ái có thiên phú thiết kế không nói, còn có hai đứa con đáng yêu, cùng một người chồng đẹp trai ưu tú và giàu có.

Giữa người và người, lại có thể khác biệt lớn như thế thật sao?

Cô ta không cam tâm.

Năm đó cô ta chưa ở bên Hạo Tuấn, sau này, cô ta nhất định phải.

Cuối cùng, sau khi nhìn một nhà bốn người một chút, Tô Huyền vẻ mặt đầy nham hiểm xoay người rời đi.

Tống Hải Dương nghiêng đầu, liền nhìn thấy bóng dáng cô ta rời đi, nghi ngờ chớp chớp mắt.

“Hải Dương, chuyện gì thế?” Thấy con trai nhìn về phía trước, Tống Vy không khỏi cũng nhìn sang, nhưng không có cái gì.

Tống Hải Dương lắc đầu: “Không có gì ạ.”

Có lẽ chỉ là một người qua đường.

Nhưng mà bóng lưng người đó trông rất quen, hình như cậu đã gặp ở đâu rồi.