Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 793




CHƯƠNG 793

Tống Vy cụp mắt nghĩ một hồi, từ đầu tới cuối cô đều không nhớ ra rốt cuộc mình đã gặp Tô Huyền ở đâu, cuối cùng cô đành coi cảm giác quen thuộc này là do lúc trước tình cờ gặp gỡ  ở nước ngoài nhưng cô không đặt trong lòng mà thôi.

Nhưng mà, nhất định phải đề phòng Tô Huyền này thật cẩn thận mới được.

Cô có thể nhận ra Tô Huyền có ác ý quái lạ đối với cô, cho dù là có thù hay chỉ đơn giản là ganh tỵ với cô, cô đều phải cẩn thận.

Bởi vì loại người thế này giống như một con rắn độc đang mai phục, không biết chắc lúc nào sẽ xông ra cắn cô một phát.

Nghĩ thế, hô hấp Tống Vy trở nên dồn dập, cô đè sự cảnh giác xuống tận đáy lòng, sau đó cũng đi vào khách sạn.

Phỏng vấn chính thức bắt đầu.

Tống Vy và Tô Huyền ngồi trên ghế sofa dài, người phỏng vấn ngồi ở đối diện.

Cuộc phỏng vấn lần này thật ra rất đơn giản, chủ yếu là hỏi lý giải của Tống Vy và Tô Huyền đối với thiết kế, và cả định hướng phát triển trong tương lai của hai người.

Câu trả lời của Tô Huyền và Tống Vy không khác nhau là mấy, đều là thành lập chuỗi thời trang riêng của mình, và dòng thời trang cao cấp.

Người phỏng vấn cười nói: “Xem ra hai người thật sự là đối thủ cạnh tranh của nhau. Trước đây tôi từng nghe nói hai người đều tham gia cuộc thi quốc tế, cô Tống đại diện cho nước ta, mà cô lại đại diện cho nước H.”

Đại diện nước H?

Nghe thấy lời này, Tống Vy hơi nhướng mày.

Trước đó cô còn cảm thấy khó hiểu, cô đã sớm có được danh sách tham gia trận đấu quốc tế, nhưng sao Tô Huyền lại có thể có tư cách tham gia được.

Không ngờ rằng, Tô Huyền lại là đại diện cho nước H để tham gia.

“Không còn cách nào, nếu tôi không chấp nhận lời mời của nước H thì có thể tôi đã không thể so tài với cô Tống rồi. T lúc ở nước ngoài tôi đã nghe nói tới danh tiếng của cô Tống, cũng biết cô ấy là học trò của đại sư Mercedes, cho nên vẫn luôn muốn so tài với cô Tống một lần, nhưng vẫn chưa có cơ hội.”

Tô Huyền nhìn về phía Tống Vy, nở nụ cười sâu xa: “Vậy nên lời mời của nước H lần này cũng coi như đã tác thành cho tôi.”

“Thì ra là thế.” Người phỏng vấn gật đầu, ngay sau đó liền nhìn về phía Tống Vy: “Cô Tống, đối với ý muốn so tài với cô của cô Tô, cô có lời gì muốn nói không?”

“Tôi không muốn nói gì cả, nếu có thì chỉ là chúng tôi đều sẽ cố gắng thật tốt.” Tống Vy khách khí trả lời.

Người phỏng vấn đã sớm nhìn ra bầu không khí giữa hai người hơi bất thường, vốn nghĩ rằng bọn họ sẽ bộc lộ một chút, không ngờ rằng không có gì cả.

“Được rồi, vậy buổi phỏng vấn hôm nay tới đây vậy, chúc hai người thi đấu thuận lợi.” Người phỏng vấn cười đứng dậy.

Tống Vy và Tô Huyền cũng cùng đứng dậy nói cảm ơn.

Sau đó người phỏng vấn liền rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người Tống Vy và Tô Huyền.

Tô Huyền đột nhiên nhớ tới gì đó, cô ta lấy một tấm danh thiếp từ trong túi xách ra đưa cho Tống Vy: “Cô Tống, đây là danh thiếp studio của tôi, có cơ hội cô có thể tới tìm tôi chơi.”

Tống Vy nhận danh thiếp, cô nhìn tên studio trước, sau đó ánh mắt dừng lại tại địa chỉ bên dưới tên, cô hơi nheo mắt.

Quả nhiên là địa chỉ studio của Tống Huyền.