Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 659




CHƯƠNG 659

“Em có muốn lên cùng anh không?” Lúc anh bước xuống xe bỗng nhiên lại hỏi vậy.

Tống Vy vốn muốn từ chối, nhưng rồi lại nghĩ tới đã lâu rồi mình không đến đây, lúc trước khi cô ở trong phòng thiết kế cũng có một vài đồng nghiệp thân thiết nên bèn nuốt lời từ chối xuống.

“Được.” Tống Vy cười gật đầu.

Đi gặp những đồng nghiệp trước kia cũng là việc không tồi.

Cả hai cùng xuống xe, đi lên tầng cao nhất bằng thang máy dùng riêng ở bãi đậu xe.

Trình Hiệp đã chờ sẵn ở cửa phòng làm việc của tổng giám đốc. Lúc thấy Đường Hạo Tuấn đi ra khỏi thang máy, đang định lên tiếng chào hỏi thì lại nhìn thấy Tống Vy đi phía sau. Anh ta không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

“Mợ chủ, cô cũng tới ạ.”

Tống Vy khẽ mỉm cười với Trình Hiệp: “Chào buổi sáng, thư ký Trình.”

“Mợ chủ, chào buổi sáng.” Trình Hiệp cúi người, sau đó cầm lấy một tập tài liệu đi theo bên cạnh Đường Hạo Tuấn: “Tổng giám đốc, cuộc họp sắp bắt đầu rồi, đây là tài liệu cần dùng đến trong cuộc họp.”

Đường Hạo Tuấn “ừ” một tiếng, nhận lấy tài liệu rồi mở ra xem một chút, sau đó lại đưa cho Trình Hiệp: “Mọi người đều đến đủ rồi chứ?”

Anh đẩy cánh cửa phòng làm việc rồi đi vào.

Tống Vy cùng Trình Hiệp cũng đi vào theo.

Trình Hiệp gật đầu: “Sắp đủ rồi ạ, còn ông Mạc vẫn chưa tới.”

“Sao ông Mạc lại tham dự cuộc họp của Đường Thị vậy?” Tống Vy nghe thấy vậy không khỏi nói ra nghi hoặc của mình.

Trình Hiệp hơi bối rối không biết nên trả lời cô hay không.

Đường Hạo Tuấn đột nhiên lên tiếng: “Cô ấy là vợ tôi.”

“Vâng.” Trình Hiệp vừa nghe thấy câu này, vẻ khó xử trên mặt lập tức biến mất tăm.

Bởi ý tứ của Đường Hạo Tuấn đã rất rõ ràng, anh muốn nói rằng cô hiển nhiên có tư cách được nghe những điều này.

Vì vậy, anh ta bắt đầu giải thích với Tống Vy: “Khoảng thời gian trước, ông Mạc đã sáng tạo ra một loại vải dệt kiểu mới. Nhưng vì có vấn đề về vốn và máy móc trên thị trường, nên loại vải kia không thể nào chế tạo trong thực tế được, họ bèn tìm tổng giám đốc kêu gọi đầu tư.

Cuộc họp hôm nay chính là để quyết định xem loại vải đó có đáng để đầu tư hay không.”

“Thì ra là vậy.” Tống Vy gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rõ, trong lòng cũng cảm thấy có hứng thú với vải dệt kiểu mới kia, cô hỏi: “Là loại vải gì vậy?”

“Nghe nói là một loại vải quang học, nếu như sản xuất ra được loại vải đó, có thể đạt được hiệu quả siêu tàng hình.” Trình Hiệp nhớ lại những gì mình đã từng nhìn thấy lúc đó, mở miệng giới thiệu.

“Tàng hình?” Tống Vy ngạc nhiên hô lên, sau đó nhíu đôi mày đẹp lại: “Nếu thật sự là như vậy thì tác dụng của loại vải đó lớn lắm đấy, không chỉ dùng để may quần áo, còn có tác dụng ở các lĩnh vực khác nữa, chẳng hạn như quân…”

Tống Vy chỉ lên trời, không nói thêm gì nữa nhưng mọi người đều hiểu ý.

Vẻ mặt Trình Hiệp trở nên nghiêm túc: “Đúng vậy, cho nên cuộc họp hôm nay rất quan trọng, còn có người bên trên cùng tham gia nữa.”

Dù sao thì loại vải có tác dụng lớn như vậy, nếu không báo cáo lên trên, bên trên chắc chắn sẽ không để doanh nghiệp tư nhân tiếp tục nghiên cứu sản xuất.

“Được rồi, em cứ chờ ở văn phòng nhé, anh đi họp trước đây.” Đường Hạo Tuấn tắt máy tính, đứng lên rồi nói với Tống Vy.