Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 538




CHƯƠNG 538

Khi Trình Hiệp mang tài liệu vào, thấy cảnh tượng như vậy còn tưởng có chuyện gì, đặt tài liệu xuống hỏi: “Tổng giám đốc, anh sao vậy?”

“Không sao.” Đường Hạo Tuấn có chút mệt mỏi xua tay.

Thấy anh không muốn nói nhiều, Trình Hiệp cũng thức thời không hỏi nữa. Anh ta đặt chồng tài liệu trong tay lên bàn anh: “Tổng giám đốc, đây là báo cáo hàng năm của các công ty con gửi tới, cần anh ký tên.”

Đường Hạo Tuấn “ừ” một tiếng, cầm lấy tờ trên cùng lật ra, vừa xem vừa hỏi: “Sắp cuối năm rồi, bên dưới kiểm kê thế nào?”

“Cũng tàm tạm, sắp xong rồi ạ.” Trình Hiệp nhớ lại ghi chép ngày hôm qua.

Đường Hạo Tuấn nâng cằm: “Sau khi kiểm kê xong thì bảo người phụ trách các công ty con tới tổng bộ họp.”

“Rõ ạ.” Trình Hiệp gật đầu: “Tổng giám đốc, còn có dặn dò gì không?”

“Tạm thời không có.” Đường Hạo Tuấn khẽ mấp máy đôi môi mỏng, đáp lại một câu.

Trình Hiệp đẩy gọng kính: “Vậy tôi ra ngoài trước.”

Dứt lời, anh ta xoay người, nhấc chân rời đi.

Vừa đi được vài bước đã bị Đường Hạo Tuấn gọi lại: “Đợi chút.”

“Tổng giám đốc còn có chuyện gì khác sao ạ?” Trình Hiệp dừng bước chân, xoay người lại.

Đường Hạo Tuấn vuốt ve bút máy trong tay, im lặng mấy giây mới hỏi một vấn đề khiến kính mắt của Trình Hiệp trượt xuống: “Tới gặp phụ huynh của bạn gái thì tôi phải chuẩn bị gì, nói gì?”

Tuy trước đây từng gặp Lưu Mộng, nhưng lúc đó quan hệ của anh và Lưu Mộng chỉ là người lạ có quen biết, mà đối mặt với người lạ, thái độ của anh đều rất lạnh nhạt.

Nhưng lần này không giống vậy, Lưu Mộng sắp trở thành mẹ vợ tương lai của anh rồi, chắc chắn không thể dùng thái độ như trước đây với bà được. Nhưng anh rất mù mịt, vì trước đây anh chưa từng gặp phải chuyện này.

Nghe câu hỏi của Đường Hạo Tuấn, Trình Hiệp ngây người ra một lát.

Anh ta không thể ngờ một tổng giám đốc không gì không làm được, vậy mà lại cảm thấy khó khăn với chuyện gặp phụ huynh.

Giờ phút này, anh ta không khỏi cảm thán, từ khi yêu nhà thiết kế Tống, tổng giám đốc lạnh lùng cao quý, dường như không vướng bụi trần trước đây ngày càng trở nên dịu dàng, bình dị, cũng ngày càng giống một người đàn ông bình thường hơn rồi.

Có điều tổng giám đốc như vậy, anh ta ngược lại cảm thấy rất tốt, vì như vậy mới giống một người bình thường chứ.

“Tổng giám đốc, mẹ của nhà thiết kế Tống về rồi sao?” Trình Hiệp không trả lời, hỏi ngược lại một câu.

Đường Hạo Tuấn xoay bút máy trên tay, dùng đầu kia nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, “ừ” một tiếng.

Trình Hiệp suy nghĩ mấy giây, sau đó lên tiếng đáp: “Rất đơn giản thôi, lịch sự một chút, nói sau này anh sẽ đối xử tốt với nhà thiết kế Tống, tặng thêm chút quà, như vậy là được.”

Tuy anh ta không có bạn gái, cũng chưa từng gặp phụ huynh.

Nhưng trên tivi họ đều diễn như vậy cả, chắc hẳn không sai đâu.