Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 2253




CHƯƠNG 2253

Kiều Phàm hăng hái bừng bừng đem mấy bình trà hướng trước mặt mình mò mò, nếu không phải không có túi, đoán chừng anh đều muốn trực tiếp bỏ vào túi, sợ Đường Hạo Tuấn đổi ý.

Đường Hạo Tuấn nhìn anh với mấy thứ này, khinh bỉ hừ lạnh nói: “Tiền đồ.”

Kiều Phàm cũng không tức giận, đẩy đẩy mắt kính trả lời: “Cũng hết cách, tôi không có tiền như Sếp Đường, lại thích uống trà, cho nên cũng chỉ có thể như vậy.”

Đường Hạo Tuấn thu hồi ánh mắt, mặc kệ anh, đứng dậy muốn lên lầu.

Kiều Phàm đột nhiên bắt chéo chân nói: “Cậu vừa mới đưa An An đi, kế tiếp chính là Tống Vy đi?”

“Biết còn hỏi?” Đường Hạo Tuấn dừng bước lại, nghiêng đầu nhìn anh.

Kiều Phàm cười cười: “Chỉ là tò mò, cậu vì cái gì không đưa mẹ con bọn họ đi cùng nhau, lại muốn tách ra đây?”

“Kế tiếp vợ tôi phải tham gia lễ trao giải, chỉ có thể tách ra đi, lần trước thi đấu quốc tế, bởi vì nguyên nhân của tôi, cô ấy mất đi quán quân, lúc này đây cô ấy chiếm được quán quân, tôi như thế nào cũng nên để cho cô ấy nở mày nở mặt nhận cúp rồi mới đi, đây là vinh dự cô ấy nên đạt được.” Đường Hạo Tuấn khẽ mở môi mỏng lạnh nhạt trả lời.

Kiều Phàm gật đầu: “Thì ra là thế.”

Anh ấy không nói gì nữa.

Đường Hạo Tuấn tiếp tục lên lầu.

Buổi chiều, Tống Vy và Trần Châu Ánh ngồi lên xe, đi tới hội quán thi đấu, tham gia lễ trao giải hôm nay.

Chuyện An An bị đưa đi, cô đã biết, buổi trưa lúc thức dậy, Đường Hạo Tuấn đã nói với cô trước tiên.

Đối với việc An An bị đưa đi, khi nào thì đưa đi, trong lòng cô đều rõ ràng, cũng chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng thật sự lúc biết An An bị đưa đi, trong lòng cô vẫn có chút không vui, rầu rĩ.

Nhưng mà không khổ sở bao lâu, cô rất nhanh khôi phục tâm tình.

Dù sao cô và An An tách ra cũng không bao lâu, nhiều nhất là một ngày, sáng sớm ngày mai, cô cũng phải rời khỏi nơi này, đi đến bên cạnh ba đứa nhỏ, cho nên quả thật không cần phải quá mức khổ sở.

“Đúng rồi Vy Vy, buổi lễ trao giải hôm nay, Sếp Đường không đi sao? Cậu đạt được cúp, thời khắc vinh quang như vậy, Sếp Đường cam lòng không tham gia sao?” Trên xe, Trần Châu Ánh nhìn Tống Vy đang xem điện thoại hỏi.

Dù sao, từ khi hai người kết hôn tới nay, đây là lần đầu tiên cô giành được giải thưởng lớn nhất, nếu Sếp Đường không tham gia, không lưu lại kỷ niệm, vậy thật sự là quá đáng tiếc.

Tống Vy nghe được lời nói của Trần Châu Ánh, ngẩng đầu lên, cười cười trả lời: “Anh ấy sẽ tham gia, nhưng mà phải muộn một chút, có lẽ chờ đến lúc tôi lên sân khấu sẽ đến.”

“Vậy à.” Trần Châu Ánh gật gật đầu: “Cái này còn được, mà tớ đã nói rồi, lễ trao giải lớn như vậy của vợ mình, Sếp Đường làm sao có thể bỏ qua.”

“Vừa rồi không phải cậu còn hỏi anh ấy có tham gia hay không sao, bây giờ còn nói anh ấy làm sao có thể bỏ qua, Châu Ánh, tớ phát hiện cậu lật lẹo đúng nhanh nha.” Tống Vy buồn cười nhìn cô ấy.

Trần Châu Ánh cười hì hì: “Ây da, người mà, phải học được như vậy, chỉ cần biết một chiêu này, cho dù là cái vòng luẩn quẩn gì đều có thể lăn lộn được, lăn lộn tốt hết.”

“Đúng vậy.” Tống Vy từ chối cho ý kiến.

Trần Châu Ánh con ngươi xoay chuyển, nghĩ tới cái gì, ghé sát vào cô: “Đúng rồi Vy Vy, buổi trưa hôm nay cậu mới rời giường, có thể thấy được quà tớ tặng cho các cậu, tối hôm qua các cậu đã dùng rồi ha, thế nào, hiệu quả có phải rất tốt hay không, tình cảm của cậu và Sếp Đường có phải lập tức cất cánh hay không?”

Nghe nói như thế, trên mặt Tống Vy oanh một tiếng, nhất thời đỏ đến nhỏ máu, sau đó xấu hổ vỗ Trần Châu Ánh một cái: “Cậu còn không biết xấu hổ mà nhắc tới cái này, tớ vốn đã định quên rồi, cậu nhất định phải nhắc tới, nếu đã nhắc tới, vậy được, vậy tớ xử cậu.”

Nói xong, hai tay Tống Vy bóp chặt cổ Trần Châu Ánh, hung hăng lắc lắc.