Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 2249




CHƯƠNG 2249

Đàn ông mà, đối với màu đen và màu đỏ từ trước đến nay đều có tình cảm đặc biệt.

Và cả rơ và tơ nữa, căn bản là không thể kháng cự.

Nhưng Tống Vy lại bị lời nói của người đàn ông này làm cho tức giận: “Đường Hạo Tuấn, anh quả thực…. Đúng là…”

Cô nói không ra lời, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, bị anh làm cho tức giận, cũng bị những bộ quần áo này làm cho xấu hổ.

Trần Châu Ánh nói, cô ấy tặng quà chẳng những sẽ tăng tiến tình cảm vợ chồng bọn họ, còn có thể làm cho Sếp Đường vô cùng thích.

Có thể không thích sao, loại vật này, có thể thỏa mãn tất cả dục vọ.ng trong lòng đàn ông, Đường Hạo Tuấn không thích mới là lạ.

Không, thích đến mức muốn cô mặc vào, kiên quyết không vứt đi.

“Được rồi bà xã, em đừng giận nữa, thử bộ quần áo này đi.” Đường Hạo Tuấn nói xong, ngón tay đem nội y trong hộp lấy ra.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tống Vy đều đỏ đến nhỏ máu, hướng về phía người đàn ông nói to một tiếng:”Đường Hạo Tuấn, anh nghĩ cũng đừng nghĩ, để em mặc, anh nằm mơ đi, đêm nay anh ngủ một mình!”

Nói xong, cô xoay người muốn chạy.

Muốn cô mặc thứ này cho anh xem, không có cửa.

Hôm nay cô mặc cái này vào, tương lai thật sự không còn giới hạn nữa.

Cho nên, cô tuyệt đối không muốn thỏa mãn dục vọ.ng của người đàn ông này, càng sẽ không để cho gian kế của Trần Châu Ánh thành công.

Nghĩ vậy, bước chân Tống Vy càng nhanh hơn, một lòng muốn thoát khỏi nơi này.

Nhưng mà Đường Hạo Tuấn quyết tâm muốn nhìn thấy dáng vẻ cô mặc bộ quần áo này.

Khi cô vừa mới chạy chưa được hai bước, chân dài đã kéo cô lại.

“Muốn chạy?” Đường Hạo Tuấn môi mỏng khẽ nhếch: “Không có cửa đâu, chúng ta đã chia phòng nhiều ngày, hiện tại thật vất vả quay về với nhau, anh mới chuyển về, cho nên anh làm sao có thể để cho em lại tách anh ra, đi ngủ phòng khác?”

Tống Vy dừng bước, quay đầu nhìn về phía nam nhân: “Không muốn em ra phòng khác ngủ cũng được, anh mau bỏ đi ý định muốn em mặc cái loại quần áo này đi, nếu không đừng nói nữa.”

“Không được.” Đường Hạo Tuấn một lời cự tuyệt, thái độ hết sức kiên định: “Đây cũng là người ta có lòng tốt, không mặc chính là phụ lòng tốt của cô ấy, bà xã, em cũng không muốn làm cho bạn em mất vui chứ?”

“Loại quần áo này, em thèm mà để ý cậu ấy có vui hay không, dù sao em tuyệt đối sẽ không mặc, Đường Hạo Tuấn anh nhanh buông tay em, em không muốn ngủ với anh, em muốn đi phòng khác, buông ra.” Tống Vy biết người đàn ông này sẽ không bỏ đi ý nghĩ này, liền tỏ vẻ bản thân tuyệt đối sẽ không ở lại.

Nhưng mà Đường Hạo Tuấn một tay kéo cô vào trong ngực, ôm chặt lấy: “Không sao, em không mặc, anh có thể giúp em mặc, chỉ cần em không tự mình động thủ, thì cũng không có nghĩa là em mặc.”

Khóe miệng Tống Vy co giật dữ dội.

Không tự mình mặc, có nghĩa là mình không mặc.

Cái này… Đây là kiểu ngụy biện gì?

“Đường Hạo Tuấn, anh ưm….” Tống Vy đang muốn phản bác lời nói vô sỉ của Đường Hạo Tuấn, không nghĩ tới Đường Hạo Tuấn đột nhiên cúi đầu, hôn cô. Anh hôn lên môi cô, chặn lại lời muốn phản bác của cô.

Đường Hạo Tuấn hôn vô cùng mạnh mẽ ,mấy hiệp sau, Tống Vy liền cảm giác cả người mình mềm nhũn.