Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 2240




CHƯƠNG 2240

Không phải những cặp đôi trẻ tuổi thích mặc đồ đôi đi mua sắm sao?

Mặc đồ đôi quả thực sẽ cho thấy rằng hai người đang có một mối quan hệ rất tốt, khiến mọi người vừa nhìn là sẽ biết rằng họ đang yêu đương.

Có lẽ Trần Châu Ánh nghĩ như thế này.

Chỉ là cô ấy không hiểu, tại sao phải tặng đồ ngủ mà không tặng quần áo đôi mặc hàng ngày?

Tống Vy suy nghĩ một hồi, nhưng không nghĩ ra được nghĩa là gì nên không thèm nghĩ nữa, chỉ nghĩ rằng Trần Châu Ánh có mạch não khác với mình nên mới mua đồ ngủ.

Nghĩ đến đây lòng cô nhẹ nhõm ngay lập tức, không còn bị ám ảnh bởi món quà bí ẩn đó là gì nữa.

Đường Hạo Tuấn nhìn đôi lông mày vốn nhăn lại của Tống Vy, từ từ giãn ra, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.

Liền biết rằng cô đã thông suốt rồi, không còn thấy rối bời nữa.

Mặc dù không biết cô nghĩ thông cái gì, nhưng cô tự dỗ dành mình xong rồi, điều này cũng khiến anh an tâm.

Anh sợ tính cô vốn rất tò mò nên phải tra hỏi cho rõ ràng.

Khi đó, anh nên nói ra hay là không?

Hơn nữa, anh thật sự nhẫn tâm cứ giấu cô như thế sao?

Anh cảm thấy rằng anh không thể làm được.

Anh ấy, nhược điểm lớn nhất chính là cô, ngay cả ba đứa nhỏ cũng không so sánh được.

Trong lòng anh, cô là người quan trọng nhất.

Vì vậy, làm sao anh có thể nhẫn tâm nhìn cô cứ tò mò, tò mò đến mức phát điên?

Cuối cùng, anh không thể không nói cho cô.

Chỉ là chưa tới giới hạn chịu đựng của anh, thì cô đã tự dỗ dành mình, khiến anh thở phào nhẹ nhõm, có thể không cần nói cho cô biết.

Dù sao thì, anh muốn cho cô xem món quà vào buổi tối hơn là nhịn không được nữa nói cho cô biết, sự bất ngờ đó là điều anh muốn thấy nhất.

Ánh mắt Đường Hạo Tuấn lóe lên suy nghĩ.

Tống Vy bắt gặp ánh mắt của anh, luôn cảm thấy dường như anh sắp xếp gì đó, tính toán gì đó.

Khiến cô có một dự cảm không tốt trong lòng.

Nhưng ngay sau đó, cô lắc đầu và ngừng nghĩ về nó.

Không cần biết anh đang tính toán hay sắp xếp điều gì, cô là vợ của anh và anh sẽ không làm tổn thương cô.

Chỉ cần không làm tổn thương cô, không làm gì xấu với cô, thì cô tôn trọng mọi suy nghĩ của anh.

Cứ thế, mặc dù trong lòng Tống Vy có chút tò mò không biết anh đang nghĩ gì, nhưng cũng nhịn lại không hỏi, sau đó ngoan ngoãn ngả vào trong vòng tay anh, tận hưởng hơi ấm từ vòng tay anh.

Đường Hạo Tuấn cũng dịu dàng ôm cô không lên tiếng.

Hai vợ chồng im lặng như thế cho đến khi màn đêm buông xuống, cửa phòng ngủ có tiếng gõ, Đường Hạo Tuấn nhẹ nhàng lay người phụ nữ trong vòng tay anh.

Tống Vy đã ngủ say trong vòng tay của anh, vòng tay của anh quá thoải mái, nên cô không biết mình ngủ từ khi nào, ngủ bao lâu.