Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 2063




CHƯƠNG 2063

“Em cũng cảm thấy thế.” Tống Vy gật đầu, sau đó thúc giục: “Vậy anh mau nhận điện thoại đi, xem xem rốt cuộc bà ta có chuyện gì.”

Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng, sau đó ngón tay cái lướt qua màn hình, nhận điện thoại.

Tống Vy cứ nhìn anh như vậy.

Có lẽ sau mấy phút, đôi môi mỏng của Đường Hạo Tuấn mím lại, đặt điện thoại xuống.

Tống Vy ngồi thẳng người, vội vàng hỏi: “Sao rồi? Bà ta nói gì?”

“Bà ta nói, mong anh giữ lại mạng Đường Hạo Minh.” Giọng nói của Đường Hạo Tuấn lạnh lùng, trả lời.

Khuôn mặt Tống Vy tràn đầy sự nghi hoặc: “Hả? Giữ lại mạng cho Đường Hạo Minh? Bà ta có ý gì? Chúng ta không bắt được Đường Hạo Minh, cũng không giết Đường Hạo Minh, sao bà ta lại nói như vậy?”

“Bà ấy nói với anh, mấy ngày trước Đường Hạo Minh đã liên lạc với bà ta.” Đường Hạo Tuấn nói.

Tống Vy chớp chớp mắt: “Không phải Đường Hạo Minh đã không còn liên lạc gì với bà ta sao, hơn nữa không phải bản thân Đường Hạo Minh cũng đã nói, anh ta không xem mấy người Đường Mãnh là ba mẹ, mà ba mẹ của anh ta cũng không có tình cảm gì với anh ta sao, bây giờ sao lại….”

“Không biết bọn họ nghĩ như thế nào, bà ta chỉ nói, mấy ngày trước Đường Hạo Minh đột nhiên tìm được phương thức liên lạc của bà ta, nói lời vĩnh biệt cuối cùng với bà ta.” Đường Hạo Tuấn lắc đầu nói.

Tống Vy vô cùng kinh ngạc: “Lời vĩnh biệt cuối cùng?”

Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng: “Anh vẫn chưa nói với em, khoảng thời gian trước, Đường Hạo Minh đã bảo người đưa cho anh một lá thứ, một lá thư khiêu chiến, đương nhiên nói là thư khiêu chiến chi bằng nói là một lá thư quyết chiến thì đúng hơn.”

“Cái…cái gì?” Tống Vy sững sờ, trong lòng đột nhiên dâng lên một linh cảm không tốt.

Thư quyết chiến?

Không phải Đường Hạo Minh muốn quyết chiến với Đường Hạo Tuấn đấy chứ, hơn nữa còn là trận quyết chiến lấy sinh mạng để làm tiền cược?

Đang nghĩ, giây tiếp theo, Đường Hạo Tuấn đã chứng thực phán đoán của cô: “Tính cách của Đường Hạo Minh này là một người không có tính kiến nhẫn, lúc đầu, anh ta còn muốn chơi trò mèo vờn chuột với người khác, nhưng cùng với sự trôi qua của thời gian, anh ta sẽ ngày càng mất kiên nhẫn, trò mèo vờn chuột, không thể chơi được nữa, nên anh ta mới gửi cho anh một lá thư khiêu chiến, muốn quyết đấu một trận cuối cùng với anh, mà trận quyết chiến này, không phải anh ta chết thì chính là anh sống.”

Đồng tử của Tống Vy đột nhiên co rút lại: “Không được, Hạo Tuấn, anh tuyệt đối không được đối đầu trực diện với anh ta, ngộ nhỡ anh xảy ra chuyện thì phải làm sao?”

Cô vô cùng lo lắng.

Đường Hạo Tuấn khẽ vỗ tay cô: “Yên tâm đi, anh có chừng mực, hơn nữa bây giờ vẫn chưa đến lúc đó, nhưng dường như Đường Hạo Minh rất chắc chắn anh sẽ quyết một trận tử chiến với anh ta, nên anh đoán, chính vì như vậy, anh ta mới gọi điện thoại cho mẹ anh ta, để vĩnh biệt, sau khi mẹ anh ta xoắn xuýt mấy ngày, thì đã liên lạc với anh, muốn xin anh tha cho Đường Hạo Minh một con đường sống, bởi vì mẹ anh ta biết, nếu như anh với Đường Hạo Minh đối đầu với nhau, người thắng chỉ có một, đó chính là anh, về thế lực, Đường Hạo Minh không phải là đối thủ của anh.”

Mặc dù Đường Hạo Minh cũng có thể lực không nhỏ, nhưng thế lực kia, nhiều nhất chỉ có thể giúp Đường Hạo Minh lẩn trốn để người khác không tìm thấy mà thôi.

Nhưng nếu như muốn đối đầu với anh một cách thật sự, vậy có chút không thực tế.

Đường Hạo Minh cũng biết điều này, nếu không tại sao phải trốn đông trốn tây, mà không phải trực tiếp đánh đến?

Tống Vy nghe những lời Đường Hạo Tuấn nói, cắn môi dưới: “Cho dù thế nào thì bọn họ cũng là mẹ con, trong giây phút cuối cùng của sinh mệnh, tình cảm ít nhiều cũng sẽ được bộc lộ, có lẽ chính vì như vậy, Đương Hạo Minh mới liên lạc với bác cả trước, mà bác cả trước của anh có lẽ cũng vì như vậy mới tìm lại được một chút tình mẫu tử với Đường Hạo Minh, cầu xin anh hạ thủ lưu tình với Đường Hạo Minh, tình cảm có lúc rất khó có thể lý giải, giống như Giang Hạ và Kiều Phàm.”