Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1949




CHƯƠNG 1949

Ba Giang là đàn ông, rất nhanh đã từ trong hoảng loạn bình tĩnh lại, ông híp mắt, hỏi Giang Hạ: “Hạ, con chắc chắn là Kiều Phàm sao?”

Thực ra ông vẫn có chút hoài nghi tính chân thật trong lời nói của con gái, dù sao con gái hiện tại đã quên Kiều Phàm, đương nhiên, cũng không nghe ra giọng Kiều Phàm mới đúng.

Cho nên, làm sao cô chứng minh người bên đầu kia điện thoại là Kiều Phàm?

Dù người bên đầu kia nói mình là Kiều Phàm, cũng có khả năng là đang lừa cô.

Mẹ Giang nghe thấy câu hỏi của ba Giang, cũng vội gật đầu nhìn Giang Hạ: “Đúng vậy Hạ, thật sự là cậu ta sao? Có phải con nghe nhầm rồi không?”

Bây giờ bà vô cùng hi vọng thật sự là con gái nghe nhầm, người gọi không phải Kiều Phàm.

Như vậy, chuyện này chỉ là một hồi sợ bóng sợ gió, họ cũng không cần lo lắng sợ hãi.

Tuy nhiên, Giang Hạ lại đỏ mắt lắc đầu: “Sẽ không, con sẽ không nghe nhầm, anh ta nhất định là Kiều Phàm, mặc dù con đã quên anh ta, cũng không nhớ giọng nói anh ta, nhưng trong lòng con lại cảm thấy vô cùng sợ hãi giọng nói anh ta, vừa nghe thấy giọng anh ta con đã sợ hãi, hơn nữa anh ta cũng xem như biểu thị rõ ràng mình chính là Kiều Phàm.”

“Này…”

Ba Giang mẹ Giang nghe xong câu trả lời của con gái, không còn gì để nói nữa, chút hi vọng nhen nhóm cũng thoáng chốc bị dập tắt.

Mẹ Giang vội nhìn sang ba Giang: “Ông nó, ông nói bây giờ rốt cuộc nên làm thế nào?”

Bà chỉ là một người phụ nữ, gặp phải chuyện thế này liền hoảng, căn bản không biết nên làm gì, chỉ có thể ký thác tất hả hi vọng lên người chồng mình.

Ba Giang nhìn bà, lại nhìn con gái, cuối cùng siết chặt nắm tay thở dài: “Đã bị Kiều Phàm tìm thấy rồi, vậy cậu ta nhất định sẽ tới tìm chúng ta, chúng ta bây giờ muốn biết cậu ta làm sao biết phương thức liên lạc của Hạ, cũng không còn ý nghĩa gì nữa, điều chúng ta phải làm chính là nhanh chóng liên lạc với Vy Vy, nói chuyện này cho nó biết, xem Sếp Đường có phương pháp và sắp xếp gì.”

“Đúng đúng đúng, nên nói cho Vy Vy và Sếp Đường biết.” Mẹ Giang vội gật đầu.

Ba Giang lại nói: “Tôi đi liên lạc, bà ở với Hạ, ổn định cảm xúc con bé trước, nó bị dọa sợ hãi.”

Ông nhìn con gái, mắt đầy đau lòng.

Có thể không đau lòng sao?

Dù con gái đã quên Kiều Phàm, nhưng nghe thấy giọng cậu ta cũng vẫn bất giác cảm thấy sợ hãi.

Nghĩ là biết, lúc nhận được điện thoại của Kiều Phàm, con gái đã đối mặt với sợ hãi và áp lực thế nào.

“Được, tôi ở với Hạ, ông mau đi gọi điện thoại, chúng ta nhất định phải rời khỏi nơi này trước khi Kiều Phàm tìm tới.” Mẹ Giang vội nói.

Ba Giang ừ một tiếng, xoay người đi tới phòng khách, lấy điện thoại bàn, bấm gọi cho Tống Vy.

Tống Vy lúc này vừa cùng Trần Châu Ánh ăn sáng xong, chuẩn bị đến hội quán thi đấu, bắt đầu công việc hôm nay.

Nhưng vừa ra khỏi biệt thự, còn chưa kịp lên xe, điện thoại trong túi cô đã vang lên.

Tống Vy dừng bước, lấy điện thoại ra xem, thấy là số máy bàn của nhà họ Giang, mắt lóe lên kinh ngạc.

Trần Châu Ánh nhìn thấy, tò mò hỏi: “Sao vậy?”

Tống Vy nghi hoặc lắc đầu: “Không có gì, là Hạ gọi điện thoại tới.”