Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1784




CHƯƠNG 1784

Tống Vy lườm cô ấy: “Cơ hội đó của cậu cho khó hiểu như vậy, ai nghe ra chứ? Vậy nên thay vì nói cậu đang cho cô ta cơ hội, không bằng nói cậu là cố ý trồng một hạt giống nghi ngờ ở trong lòng cô ta, khiến cô ta trong các vòng thi về sau, thường xuyên lộ ra dấu vết.”

Trần Châu Ánh cười lộ răng: “Ha ha, vẫn là Vy Vy cậu hiểu tớ.”

“Được rồi, đừng nói nữa, tiếp tục quan sát những nhà thiết kế này đi, xem thử ngoài Giang Vân Khê ra, những người khác có vấn đề không.” Tống Vy nghiêm túc nói.

Hôm kia, khi cô và Trần Châu Ánh ở trong phòng sách kiểm tra tư liệu của những tuyển thủ này, trong đó tư liệu của rất nhiều tuyển thủ đều quá đơn giản, cũng không nổi tiếng, cho nên bọn họ cũng không biết thực lực của nhóm tuyển thủ này, càng không biết bọn họ có phải giống như Giang Vân Khê mà lọt vào không.

Nghe thấy lời của Tống Vy, Trần Châu Ánh cũng nghiêm túc trở lại, không tiếp tục vui đùa nữa, bắt đầu lặng lẽ quan sát những tuyển thủ này.

Khoảng hai tiếng sau, vòng thi đấu chia nhóm đầu tiên đã kết thúc.

Các nhân viên công tác thu lại toàn bộ thiết kế của các tuyển thủ, đưa cho tất cả các giám khảo ở trên bàn giám khảo.

Dưới sân khấu, hai tay Giang Vân Khê siết chặt lại, mười ngón tay bóp qua bóp lại, lộ ra sự căng thẳng và mất bình tĩnh trong lòng cô ta.

Tuyển thủ ở bên cạnh muốn kết thân với cô ta ghé qua: “Vân Khê, cô cảm thấy thiết kế của cô như thế nào?”

Giang Vân Khê cụp mí mắt, cười miễn cưỡng: “Tôi… tôi cảm thấy cũng tạm.”

Nói thật, cô ta hoàn toàn không có tự tin, trái tim đều trống rỗng.

Cô ta không biết thiết kế như nào mới gọi là phù hợp với chủ đề ‘đêm’, cho nên hết cách, chỉ có thể tổng hợp những thiết kế mà cô ta ghi nhớ lại với nhau, vẽ một chiếc váy, sau đó tô thành màu đen rồi nộp.

May mà đây là vòng thi chia tổ đầu tiên, sẽ không bị loại, cho nên cô ta cũng chỉ có thể liều chết mà cược như vậy.

Nếu sẽ loại, cô ta nói không chừng thật sự có khả năng bị loại.

Có điều cuộc thi ngày hôm nay cũng khiến cô ta hiểu được, vẽ thiết kế, không phải là cô ta muốn vẽ như nào thì vẽ thế đó, mà là cần người khác quy định chủ đề.

Cho nên xem ra tối nay, sau khi cô ta trở về thì phải tìm hiểu tử tế một vài cuộc thi, đã dùng chủ đề gì, có lẽ về sau sẽ dùng tới.

Ở bên cạnh, tuyển thủ nghe thấy Giang Vân Khê nói cảm thấy cũng tạm thì cười: “Xem ra cô có lòng tin rất lớn về mình, cũng đúng, thiết kế của cô rất có linh khí, chắc chắn có thể chia tới nhóm của người hướng dẫn tốt, hơn nữa nghe nói 10 tuyển thủ có thành tích tốt nhất, có thể lựa chọn hai chiều với người hướng dẫn, nếu một người hướng dẫn chọn cô, mà cô lại không muốn về nhóm của người hướng dẫn này, cô có thể đề xuất, đi tới nhóm của người hướng dẫn mà cô muốn tới, nhưng tôi…”

Tuyển thủ thở dài: “Tôi không có lòng tin về mình, cho nên tôi chắc chắn sẽ không lọt vào top 10, tôi bây giờ hy vọng vận may của tôi tốt, cuối cùng được phân tới nhóm của hướng dẫn Tống và hướng dẫn Trần, bọn họ là một nhóm, đợi đến khi thi đấu về sau, tuyển thủ thiết kế trang sức gia nhập vào, hướng dẫn Trần còn có thể giúp tôi chọn cộng sự thiết kế trang sức phù hợp nhất với tôi.”

Nghe thấy tuyển thủ hướng về Tống Vy và Trần Châu Ánh như vậy, lòng bàn tay của Giang Vân Khê siết chặt, biểu cảm trên mặt rất khó coi.

Có điều về sau, cô ta nghĩ tới điều gì đó, nhìn tuyển thủ: “Khoan đã, cô vừa nói, Tống Vy… không, nhà thiết kế Tống và hướng dẫn Trần đó là một nhóm sao?”