Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1757




CHƯƠNG 1757

Tống Vy lắc đầu: “Không biết nữa, Hạ chưa từng liên lạc em lúc ăn cơm, sợ là làm phiền chúng ta dùng cơm, lần này cậu ấy đột nhiên lại gọi tới đúng lúc như thế, chắc có lẽ là có chuyện gì đó quan trọng, để em hỏi thử.”

Nói dứt lời, cô để đũa xuống rồi nhấn nghe: “Hạ.”

“Vy Vy.” Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói ảo não của Giang Hạ.

Tống Vy cau mày, bắt đầu lo lắng: “Hạ sao vậy, có phải là xảy ra chuyện gì không?”

“Không phải đâu, tớ chỉ muốn thông báo với cậu, Vy Vy, tớ… tớ và anh Cẩm Thành đã quyết định ở bên nhau rồi.” Ở đầu dây bên kia điện thoại, Giang Hạ cắn môi nói.

Tống Vy kinh ngạc mở to mắt: “Cái gì, thật sự ở bên nhau rồi?”

“Cái gì mà ở bên nhau?” Đường Hạo Tuấn thấy biểu cảm hào hứng của cô, anh nhíu mày hỏi lại một câu.

Tống Vy hơi dịch điện thoại di động ra một chút rồi trả lời: “Hạ và Tô Cẩm Thành.”

Đường Hạo Tuấn kinh ngạc ngước mặt lên, sau đó không hỏi thêm gì nữa.

Hai ngày trước anh biết là hai người bọn họ sẽ ở bên nhau.

Hiện tại đã chứng minh suy đoán của anh là đúng.

Nếu đã như vậy, thế thì không cần phải chú ý nữa.

Nghĩ đến đây, Đường Hạo Tuấn cầm lấy đũa rồi tiếp tục ăn cơm, lúc ăn cơm, anh vẫn không quên nhắc nhở hai đứa nhỏ nghiêm túc ăn cơm, đừng có nhiều chuyện.

Đầu dây bên kia điện thoại, Giang Hạ đang ngồi trên ghế salon trong phòng trọ của mình, không mở đèn, trong phòng tối đen như mực, cả người cô ấy đều chìm trong bóng tối, hoàn toàn không nhìn thấy rõ người đâu: “Đúng vậy, ở bên nhau rồi.”

“Chuyện lúc nào thế, chiều hôm nay hả?” Tống Vy lại hỏi.

Sáng nay lúc ở công ty, Hạ vẫn rất vui vẻ, không giống như bộ dạng hiện tại.

Cho nên, cô đoán chắc là sau khi tan làm Hạ mới quyết định ở bên cạnh Tô Cẩm Thành.

Quả nhiên, Giang Hạ gật đầu: “Đúng vậy, hồi chiều này anh Cẩm Thành liên lạc với tớ, hỏi tớ đã suy nghĩ như thế nào rồi, bởi vì lúc trước anh ấy đã nói sẽ cho tớ suy nghĩ hai ngày.”

“Tớ biết.” Tống Vy ừm một tiếng.

Hai ngày trước, Hạ có nói với cô.

“Cho nên là hồi chiều này anh Cẩm Thành lại hỏi tớ một lần nữa, đồng thời còn nói chuyện với tớ một hồi, tớ đã đồng ý, nhưng mà…”

Cô hít sâu một hơi: “Vy Vy, tớ đồng ý quá bộp chộp, bây giờ bắt đầu có chút hối hận rồi, tớ không biết là mình đồng ý ở bên cạnh anh Cẩm Thành là đúng hay là sai. Vy Vy, cậu nói xem tớ nên làm gì đây?”

Tống Vy thở dài: “Hạ, nói thật thì tớ cảm thấy cậu đã đồng ý rồi thì đừng có hối hận, hãy ở bên cạnh Tô Cẩm Thành đi, thử chấp nhận anh ta, yêu anh ta, có lẽ đến cuối cùng cậu sẽ phát hiện ra thật sự là anh ta vô cùng thích hợp với cậu, sau đó cậu cũng có thể thật lòng yêu anh ta nữa mà.”

“Tớ biết, nhưng mà…”

“Không có nhưng nhị gì hết.” Tống Vy nghiêm túc đánh gãy lời cô ấy: “Hạ, tình yêu không phải là trò đùa, vừa mới đồng ý Tô Cẩm Thành mà cậu lại cảm thấy hối hận, cho dù có hối hận thì cậu cũng chỉ có thể tiếp tục, phải thử với Tô Cẩm Thành một lần. Nếu như cuối cùng xác định cả hai không thích hợp thì cậu chia tay cũng được mà, nhưng mà cậu tuyệt đối không thể lập tức chia tay, có hiểu chưa?”