Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1689




CHƯƠNG 1689

Tống Vy khép vali lại, sau đó bước tới hỏi: “Ai vậy?”

“Vy Vy, là tớ.” Giọng của Giang Hạ từ bên ngoài phòng truyền vào.

Tống Vy khẽ cười, vươn tay mở cửa, Giang Hạ đứng ở cửa cầm túi đồ cười nhìn cô: “Vy Vy, tớ biết hôm nay cậu sẽ về, cho nên tớ đến đây để đưa cho cậu một thứ.”

“Cái gì đó?” Ánh mắt Tống Vy dừng ở cái túi mà Giang Hạ đang cầm: “Đây là thứ cậu nói sao?”

“Đúng vậy.” Giang Hạ đưa túi cho cô: “Đây là nước sốt thịt bò và tương đen mà suốt đêm qua ba tớ làm cho cậu đấy, không phải cậu thích ăn thứ này sao? Vậy nên ba tớ bảo tớ mang qua để cậu cầm về, với lại cho Đường tổng nếm thử.”

Tống Vy mỉm cười khi nghe những lời đó: “Tuyệt quá, Giang Hạ, cảm ơn chú giúp tớ nha.”

“Cảm ơn cái gì chứ.” Giang Hạ xua tay: “Cậu tặng nhà tớ biết bao nhiêu thứ, vả lại còn đắt nữa chứ, một chút nước sốt này đáng gì đâu mà cảm ơn?”

“Khác chứ, đồ tớ tặng đều không phải do tự tay tớ chuẩn bị, còn những thứ này do chính tay chú làm cho tớ, ý nghĩa hơn rất nhiều.” Tống Vy cầm lấy túi trong tay đáp lại.

Túi rất nặng, có thể tưởng tượng được trong này đựng bao nhiêu chai nước sốt.

Làm nhiều như vậy, đoán chừng ba Giang đã thức trắng một đêm qua rồi.

“Đều như nhau thôi, không có gì khác cả.” Giang Hạ co rụt vai lại.

Tống Vy xoay người mở cửa: “Được rồi Giang Hạ, vào trong đi.”

Giang Hạ ừ một tiếng, đi theo cô vào trong phòng, khi cô nhìn thấy vali của Tống Vy liền hỏi: “Cậu đã thu dọn đồ đạc xong rồi chứ?”

“Xong rồi, 1 giờ chiều nay sẽ bay, thu xếp sớm để đi sớm, phòng trường hợp bị tắc đường.” Tống Vy nói.

Giang Hạ gật đầu: “Vậy cũng phải, năm mới sắp đến rồi, khắp nơi đều là lúc cao điểm.”

“Ừ, vậy nên tớ thà đến đó sớm một chút.” Tống Vy bỏ nước sốt vào một cái vali khác.

Sau khi hai người trò chuyện được một lúc thì Giang Hạ lên tiếng muốn rời đi: “Được rồi Vy Vy à, bây giờ tớ phải đi qua bên cạnh gặp anh Cẩm Thành một chút, hôm nay anh ấy cũng rời khỏi thành phố Hải.”

“Anh ấy cũng đi sao?” Tống Vy vô cùng kinh ngạc.

Giang Hạ gật đầu: “Ừ, công ty của anh ấy mới niêm yết chưa được nửa năm, ít nhất cũng phải bận rộn một năm rưỡi để củng cố công ty, có thể dành ra được vài ngày đến thành phố Hải thăm gia đình tớ đã là quá nhiều, hôm nay cũng tới lúc phải quay về rồi, suy cho cùng thì công ty vẫn cần phải có ông chủ ở đó quản lý mọi thứ.”

“Nói cũng đúng.” Tống Vy gật đầu.

Giang Hạ đứng dậy: “Vậy tớ đi trước nhé.”

“Đợi đã.” Tống Vy đột nhiên ngăn cô lại.

Giang Hạ nghe thế liền dừng bước chân: “Sao thế?”

“Giang Hạ, tớ muốn biết cách nhìn của cậu đối với Tô Cẩm Thành.” Tống Vy cũng đứng dậy.

Trên mặt Giang Hạ đột nhiên tràn đầy vẻ nghi hoặc: “Cách nhìn? Vy Vy à, cậu hỏi vấn đề này làm gì?”

“Đương nhiên là rất quan trọng, tớ muốn biết có phải cậu định ở bên Tô Cẩm Thành hay không.” Tống Vy nhìn cô.

Có thể thấy rõ Giang Hạ bị lời nói của cô làm cho giật mình, cô trợn to hai mắt: “Hả? Ở bên anh Cẩm Thành? Vy Vy, cậu đang nói cái gì vậy? Sao tớ lại có thể cùng với anh Cẩm Thành ở bên nhau chứ?”

Giang Hạ xua tay cười, cô cảm thấy Tống Vy đã hiểu lầm gì đó.