Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1493




CHƯƠNG 1493

Tống Vy không nói gì, chỉ là càng tăng thêm tính cảnh giác.

Đường Hạo Minh cũng không tức giận, trực tiếp đi đến gần cô.

Tống Vy thấy anh ta đi đến gần, càng ngày càng tới gần mình, cả người liền căng cứng, cô dịch sang bên cạnh mấy bước: “Dừng lại, anh không được đến đây!”

Đường Hạo Minh ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục bước về phía trước.

Tống Vy không còn cách nào khác, chỉ có thể lùi về phía sau.

Nhưng chưa lùi được mấy bước, ở phía sau chính là tường, Đường Hạo Minh liền ép Tống Vy dựa sát vào tường, anh ta cúi đầu nhìn cô: “Tôi mang em đến đây chính là muốn để em ở cùng với tôi, em biết là tôi yêu em chứ, vẫn luôn yêu em, muốn cướp lấy em từ tay Đường Hạo Tuấn. Rốt cuộc bây giờ tôi cũng đã đạt được mục đích, đối với tôi mà nói hiện tại em không phải là vợ của Đường Hạo Tuấn, mà là của tôi, cho nên sao em có thể nói tôi vô liêm sỉ được chứ.”

Nghe những lời nói không có đạo đức của anh ta, Tống Vy tức giận đến bật cười: “Đường Hạo Minh, cái gì mà bắt tôi đến đây thì tôi chính là vợ của anh? Tôi nói cho anh biết, không phải đâu, tôi là vợ của Đường Hạo Tuấn, mãi mãi là vợ của anh ấy.”

Đường Hạo Minh bị lời nói này của cô chọc giận, đưa tay bóp lấy cằm cô: “Em muốn nói là em với Đường Hạo Tuấn không ly hôn, cho nên cả đời này đều là vợ của cậu ta có đúng không? A, chỉ cần tôi muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể khiến cuộc hôn nhân của em và Đường Hạo Tuấn phải kết thúc, tôi có thể tạo ra một thi thể rồi cải trang đó là em, để Đường Hạo Tuấn nghĩ rằng em đã chết rồi, chỉ cần em chết đi, vậy thì cuộc hôn nhân của em và cậu ta sẽ tự động giải trừ, có hiểu chưa?”

“Anh… anh đúng là cái đồ mặt dày!” Tống Vy tức giận đến nỗi toàn thân phát run.

Con người này lại muốn dùng cách đó để khiến cuộc hôn nhân của cô và Hạo Tuấn kết thúc.

Đường Hạo Minh kề mặt vào sát cổ Tống Vy, hít một hơi thật sâu: “Thật là thơm, bị một người phụ nữ thơm như thế mắng một câu mặt dày, tôi cũng cam tâm tình nguyện.”

“Anh…”

Tống Vy ghê tởm muốn nôn, cô đưa tay dùng sức đẩy anh ta ra rồi chạy qua một bên: “Đường Hạo Minh, tôi nói cho anh biết, cho dù anh khiến cuộc hôn nhân của tôi và Hạo Tuấn kết thúc thì tôi cũng sẽ không phải là của anh, mãi mãi cũng sẽ không.”

Đường Hạo Minh đẩy cặp kính mắt: “Không sao hết, vậy thì tôi sẽ trói em ở bên cạnh tôi cả đời.”

“Anh không thể như vậy!” Tống Vy hét to: “Rõ ràng là người mà anh yêu không phải là tôi, mà là mẹ của Hạo Tuấn, anh chỉ coi tôi là vật thể thân, cho nên dù anh có nhốt tôi ở đây cả đời thì tôi cũng không phải là mẹ của Hạo Tuấn.”

Chuyện mà cô muốn làm nhất đó chính là để Đường Hạo Minh biết được cô không phải là mẹ của Đường Hạo Tuấn.

Chỉ cần Đường Hạo Minh ý thức được điểm này thì có lẽ anh ta không còn hứng thú với cô.

Nói tóm lại, từ đầu đến cuối cô không nghĩ rằng tình cảm của Đường Hạo Minh đối với cô là chân thật, mà anh ta chỉ xem cô là người thay thế mẹ của Hạo Tuấn.

Dù sao thì mắt cô và mẹ của Hạo Tuấn rất giống nhau, cho nên Đường Hạo Minh mới có thể điên cuồng với cô như thế.

Đường Hạo Minh nghe thấy lời nói của Tống Vy, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi: “Sao em biết tôi với thím hai…”

Tống Vy quay đầu sang chỗ khác: “Là tôi tận mắt nhìn thấy anh bày rất nhiều tượng sáp và ảnh của mẹ chồng trong thư phòng ở nhà.”

Đường Hạo Minh híp mắt: “Thì la là vậy, Đường Hạo Tuấn cũng biết?”

Tống Vy không nói lời nào.