Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1410




CHƯƠNG 1410

“Được, vậy tớ đi trước đây.” Giang Hạ cất hết bản thiết kế đi, đứng dậy rời đi.

Tống Vy duỗi eo, cũng chuẩn bị đi lên tầng.

Ngày hôm sau, cô đến công ty, gặp được tiểu sư muội kia.

Giống như Giang Hạ nói, là một fan của cô, ánh mắt nhìn cô hoàn toàn giống như đang nhìn thần tượng, là ánh mắt sáng lên, khiến Tống Vy dở khóc dở cười.

Nhưng lúc ở Yahill, Tống Vy chưa từng gặp tiểu sư muội này.

Nhưng Tống Vy không cảm thấy có vấn đề gì, mặc dù tổng số sinh viên của Yahill chỉ có 300 người, nhưng giáo viên hướng dẫn của mỗi sinh viên không giống nhau, chưa từng gặp cũng là bình thường.

Tập đoàn Đường thị, Giang Vân Khê chính thức đến báo cáo.

Bộ phận nhân sự đã được Trình Hiệp thông báo trước, rất nhanh Giang Vân Khễ đã lấy được thẻ nhân viên của mình, sau đó được nhân viên của bộ phận nhân sự đưa đến bộ phận vệ sinh.

Nói thật, trong lòng nhân viên kia rất tò mò, không hiểu một cô gái còn trẻ tuổi như vậy, tại sao phải đến làm nhân viên vệ sinh ở đây, tùy tiện tìm một công việc văn phòng, lẽ nào không thoải mái hơn nhân viên vệ sinh sao?

Đương nhiên, những suy nghĩ này nhân viên kia cũng chỉ nghĩ ở trong lòng, không nói ra ở trước mặt Giang Vân Khê.

Nhân viên vừa dẫn đường, vừa nói với cô ta về những việc cần phải chú ý của tập đoàn Đường thị.

Lúc Giang Vân Khê nghe thấy nhân viên vệ sinh không được đi lên tầng cao nhất, đột nhiên không nhịn được hỏi: “Nhân viên vệ sinh không được đi lên tầng cao nhất, vậy phòng làm việc của tổng giám đốc ai quét dọn?”

Nhân viên nghe thấy cô ta nói đến phòng làm việc của tổng giám đốc, đột nhiên hiểu ra tất cả mọi chuyện.

Hóa ra, người phụ nữ này làm nhân viên quét dọn là giả, đến vì tổng giám đốc mới là thật.

Nhân viên kia không khỏi xem thường, thái độ cũng qua loa, thờ ơ nói: “Cái này không cần cô lo lắng, phòng làm việc của tổng giám đốc là nơi quan trọng, có nhân viên quét dọn đặc biệt, cô chỉ là nhân viên quét dọn bình thường của bộ phận vệ sinh, đây không phải là việc cô nên phiền lòng, cô đã đến đây làm việc, hi vọng cô có thể chăm chỉ làm việc, đừng có suy nghĩ không nên làm cái gì không nên làm, hiểu chưa?”

Nhìn thấy ánh mắt thâm thúy của nhân viên kia, Giang Vân Khê cảm thấy hình như tâm tư của mình đã bị anh ta nhìn thấu, theo bản năng cúi đầu xuống, nhỏ tiếng trả lời: “Hiểu rồi.”

Lúc này nhân viên kia mới thu lại ánh mắt, tiếp tục dẫn đường.

Cùng lúc này, phòng làm việc của tổng giám đốc trên tầng cao nhất.

Đường Hạo Tuấn đã biết chuyện Giang Vân Khê đến báo cáo, không có phản ứng quá lớn, chỉ bảo người nhìn chằm chằm vào cô ta, đừng cho cô ta đi đến những nơi không nên đi.

Còn những chuyện khác, không cần quan tâm quá nhiều.

Nhưng mà, đến trưa, Đường Hạo Tuấn chuẩn bị lái xe về biệt phủ nhà họ Đường, ăn cơm cùng với Tống Vy, nhưng vừa ra khỏi phòng làm việc, đã bị người khác chặn lại.

“Hạo…tổng giám đốc!” Giang Vân Khê đứng trước mặt Đường Hạo Tuấn, khuôn mặt tràn đầy sự kinh ngạc và vui mừng, gọi.

Cuối cùng cô ta cũng đợi được anh.

Sau khi anh tỉnh lại, còn đẹp trai, cao lớn hơn lúc hôn mê, khí thế ngút trời khiến người khác phải run sợ.