Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1334




CHƯƠNG 1334

“Cái gì, nói vậy là sự nghiệp cũng bị huỷ luôn à?” Trần Châu Ánh bị sốc.

Trình Hiệp thở dài: “Ừ.”

“Mẹ kiếp, cô Anna đó đúng là tạo nghiệp.” Khuôn mặt của Trần Châu Ánh đỏ bừng vì tức giận.

Tống Vy đè tay cô ấy lại, ra hiệu cho cô ấy bình tĩnh đã, sau đó nhìn Trình Hiệp nói: “Anna đã thừa nhận những hành vi phạm tội này chưa?”

“Vẫn chưa. Khi nào phía cảnh sát điều tra ra thì tôi sẽ báo với cô. Nhưng mà có bằng chứng chắc chắn, cô ta không muốn thừa nhận cũng không được. Tóm lại, thứ đợi cô ta sẽ không phải là kết cục tốt đẹp đâu.”

Tống Vy gật đầu: “Vậy thì tốt, thế còn Lase còn làm chuyện gì khác nữa không?’

“Cái này thì không. Lần này là lần đầu tiên cô ta làm. Bởi vì cô ta kiêng dè thế lực của tổng giám đốc sau lưng mợ chủ, cảm thấy mợ chủ ngài sẽ lợi dụng thế lực của tổng giám đốc để giành vị trí quán quân, nên mới muốn loại bỏ ngài trước tiên.”

Trần Châu Ánh tức giận cười: “Ồ, sau lưng có tư bản thì chắc chắn sẽ dựa vào tư bản để giành thắng lợi ư? Vy Vy đi được đến ngày hôm nay, rõ ràng là dựa vào thực lực của chính mình. Tôi không tin là cô ta không biết rõ thực lực của Vy Vy, nhưng cô ta cứ phớt lờ nó và chỉ nhìn chằm chằm vào thế lực đằng sau Vy Vy. Đúng là hành vi của kẻ tiểu nhân. Có lẽ nào lúc trước cô ta cũng gặp phải chuyện tư bản can thiệp vào cuộc thi nên mới cho rằng tất cả những người có tư bản đều dựa vào tư bản để giành chiến thắng?”

Trình Hiệp hắng giọng một tiếng: “Cô nói đúng, theo lời kể của Lase, năm trước nước họ tổ chức cuộc thi thiết kế thời trang. Vốn dĩ cô ta có thể đoạt giải quán quân, nhưng có một nhà thiết kế mà tài năng và thực lực đều không thể so sánh với cô ta, lại bởi vì có thế lực đằng sau, nên dựa vào thế lực ấy giành lấy giải quán quân, từ lúc đó, cô ta bắt đầu ghét những người có thế lực sau lưng.”

“Nói trắng ra, chính là căm ghét người giàu.” Hạ Bảo Châu bĩu môi.

Tống Vy lắc đầu thở dài: “Đúng là lý do để hận nào cũng có, Anna thì sao? Cô ta làm như vậy để làm gì?”

“Cô ta không nhắm vào mợ chủ ngài mà là…” Trình Hiệp nhìn Trần Châu Ánh.

Trần Châu Ánh sửng sốt một chút, chỉ vào mũi của mình: “Tôi?”

“Đúng vậy, cô ta nhắm vào cô. Cô ta nói rằng trong cuộc thi thiết kế trang sức trước đây, tất cả tài nguyên cô có được lẽ ra phải thuộc về cô ta. Người phía bên đối tác tìm trước là cô ta, sau đó thấy được tác phẩm của cô, rồi hợp tác với cô, vì vậy Anna mới đem lòng hận cô.” Trình Hiệp đáp.

Trần Châu Ánh giật giật khóe miệng: “Chuyện này thì tôi không biết. Hóa ra ban đầu bên hợp tác không phải muốn tìm tôi.”

Chẳng trách mỗi lần nhìn thấy Anna đều là khuôn mặt khó ở, cứ tưởng tính Anna là như vậy, xem thường các nhà thiết kế phương Đông, nói cho cùng cũng có không ít nhà thiết kế phương Tây ghét nhà thiết kế phương Đông. Lâu dần, các nhà thiết kế phương Đông và phương Tây không mấy hòa hợp, đều ở trong tình trạng thù địch.

Nhưng cô không ngờ rằng nguyên nhân khiến Anna thực sự không thích cô lại là thế này. Thôi được, cô hiểu được Anna ghét cô như thế, bởi vì vốn dĩ bên hợp tác muốn tìm mình, nhưng đến cùng lại hối hận đi tìm người khác thay thế, nếu đổi lại là cô thì cô cũng không vui được, cho dù không phải là người khác chủ động cướp lấy.

“Vy Vy, cô nói thử xem, tôi có phải sai rồi không?” Trần Châu Ánh nhìn Tống Vy, có hơi không tự tin hỏi.

Tống Vy lắc đầu: “Đương nhiên không phải, là bên đối tác chọn cô chứ không phải cô chủ động giật lấy, đây chính là hiện thực, bên đối tác không phải kẻ ngốc, bọn họ đương nhiên sẽ chọn người thiết kế tốt hơn để hợp tác, vì vậy cô không cần phải cảm thấy tự trách.”

Hạ Bảo Châu cũng đồng ý: “Ừ, bên đối tác và Anna vẫn chưa ký hợp đồng, lúc đó tìm cô cũng không phải vi phạm pháp luật. Muốn trách thì trách bản thân Anna không ưu tú bằng cô, hơn nữa cho dù cô không cướp tài nguyên của Anna, thì Anna cũng không tha cho cô. Cô ta không đối phó cô thì cũng sẽ đối phó nhà thiết kế khác, nếu không mấy người mà lúc trước cô ta đối phó ở đâu ra.”