Long Ngạo Chiến Thần

Chương 135: Tử Thần Đường Lang




“Long Ngạo, ngươi không cần phải kiêu ngạo, nếu ngươi có thể giết được ta thì hãy nói.”

Miệng Long Thắng nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, đột nhiên hắn quay người nhanh chóng rời đi.

Chuyện đã đến bước này, Long Ngạo làm sao có thể bỏ qua cho hắn, liền trực tiếp đuổi theo.

Cho tới giờ phút này, Long Ngạo nghĩ lại vẫn có chút sợ hãi, một khi gia tộc Long thị lựa chọn tin tưởng Long Thắng hậu quả khó mà lường được. Không chỉ có hắn, kể cả gia tộc phía sau mình cũng sẽ bị tai bay vạ gió.

Vì vậy Long Ngạo nổi lên sát khí, thề giết chết Long Thắng.

Tốc độ của hai người đều rất nhanh, một trước một sau, trong nháy mắt hai người đã tiến vào ngọn núi phía sau Long gia.

Vừa mới bước vào phía sau núi, còn không đợi Long Ngạo kịp phản ứng, đột nhiên dưới chân trống rỗng, cả người nhanh chóng rơi xuống, trước mắt tối sầm lại, hắn không dám có chút chủ quan, hai tay hung bạo đánh về xung quanh.

“Bịch.”

Long Ngạo nhe răng nhếch miệng, toàn thân đau đớn run rẩy, mặc dù tu vi đã đột phá cảnh giới Quy Nhất, nhưng dù sao Long Ngạo vẫn là thân huyết nhục, nếu là người bình thường rơi từ độ cao như vậy đã sớm chết rồi.

Ước chừng sau vài phút, Long Ngạo mới khó khăn từ dưới đất bò dậy.

Bị lừa rồi! Biết mình bị Long Thắng lừa, Long Ngạo cười khổ một tiếng, lần này là do bản thân chủ quan. Không tiếp tục lo lắng vấn đề này nữa, Long Ngạo bắt đầu đánh giá tình huống chung quanh.

Dưới ánh sáng mờ ảo.

Long Ngạo phát hiện bản thân đang ở trong một hầm ngầm, xung quanh rất ẩm ướt giá rét, một luồng âm hàn chi khí từ bốn phương tám hướng phả vào mặt, cho dù là Long Ngạo cũng không nhịn được ớn lạnh run rẩy một chút.

“Ha ha, Long Ngạo, không phải lúc nãy ngươi rất kiêu ngạo hay sao? Không phải muốn giết ta sao? Không phải muốn tàn sát gia tộc của ta sao?”

Nghe âm thanh từ bốn phía truyền tới, Long Ngạo cũng không có chút tức giận, bình tĩnh đứng tại chỗ.

“Vô sỉ.”

“Vô sỉ?”

“Ha ha...”

Đột nhiên Long Thắng cười phá lên, nói:

“Long Ngạo, cái lồng giam này được chế tạo từ Tinh Cương, đừng nói là ngươi, cho dù là võ giả Thoái Biến cũng không có khả năng từ nơi này rời đi, ta khuyên ngươi một câu, tốt nhất tự vẫn ở nơi này, nếu không ta sẽ để ngươi nếm thử mùi vị sống không bằng chết.”

“Ngu ngốc.”

Mặc kệ Long Thắng, Long Ngạo bắt đầu dưỡng thương.

“Xèo xèo...”

Lúc này, vô số âm thanh từ bốn phía truyền đến rất chói tai, đồng thời khí tức băng hàn xung quanh cũng phả vào mặt, càng thêm mấy phần âm u lạnh lẽo.

Long Ngạo tò mò nhìn thoáng qua bốn phía, vừa nhìn qua liền giật nảy mình.

Bởi vì ngay lúc này, không biết từ chỗ nào đột nhiên xuất hiện vô số huyết sắc Đường Lang(*). Mỗi một con huyết sắc Đường Lang đều to cỡ nắm tay, một con lại tiếp đến một con, liên tục không ngừng chen chúc mà tới.

“Tử Thần Đường Lang!”

Long Ngạo rất khiếp sợ hô một tiếng, bởi vì hắn cũng không cảm thấy xa lạ với Tử Thần Đường Lang.

Thực lực của Tử Thần Đường Lang không phải là rất mạnh mẽ, mà là Linh thú quần cư(*). Được ca tụng là Tử Thần Đường Lang là bởi vì một khi chạm phải sương độc của chúng thì mặc kệ thực lực của ngươi mạnh mẽ như thế nào đều bị giết chết trong nháy mắt.

Long Ngạo cũng tuyệt đối không ngờ rằng Long Thắng biết dùng một chiêu này để đối phó mình.

Không dám có chút chủ quan, Long Ngạo lập tức lấy ra Huyết ẩm Cuồng đao đánh ra ba thức đầu trong Huyết Ẩm bát thức, thức thứ nhất Hoàng Tuyền Cửu Liên Kích, thức thứ hai Băng Phong Phệ Tâm, thức thứ ba Liệt Diễm Hỏa Hải.

Long Ngạo nhanh chóng phát hiện, trong ba thức của Huyết Ẩm bát thức, Liệt Diễm Hỏa Hải thích hợp nhất để đối phó loại Linh thú quần cư này.

Vì vậy Long Ngạo không tiếp tục đánh ra hai thức đầu trong Huyết Ẩm bát thức, liên tục không ngừng đánh ra Liệt Diễm Hỏa Hải, dùng đao mang ở xung quanh để bố trí ra đao mang khí tráo.

Phải thừa nhận, Huyết ẩm Cuồng đao của Long Ngạo và Huyết Ẩm bát thức thực sự rất mạnh mẽ, vô số Tử Thần Đường Lang ở bốn phía căn bản không có cách lại gần.

Nhưng Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên biết nếu cứ như vậy, cho dù mình không bị Tử Thần Đường Lang giết chết thì cũng bị kiệt sức mà chết.

Một bên Long Ngạo vung vẩy Huyết ẩm Cuồng đao, không ngừng đánh ra Liệt Diễm Hỏa Hải, một bên trong đầu nghĩ đến các loại biện pháp làm sao để có thể giải quyết triệt để Tử Thần Đường Lang ở xung quanh.

Tiếng rồng gầm vang lên, ngay sau đó thân thể khổng lồ của Long Cường đột nhiên xuất hiện ở bên trong hầm.

Linh thú cũng có phân chia đẳng cấp, bên trong Linh thú, Cự Long tuyệt đối thuộc về tồn tại đẳng cấp đỉnh cao, đây cũng là nguyên nhân vì sao gia tộc Long thị có thể trở thành một trong những thế lực siêu cấp ở Thiên Vũ Đại Lục.

Long Cường thuộc về Cự Long biến dị, chỉ mới tỏa ra khí thế đã chèn ép gắt gao Tử Thần Đường Lang ở xung quanh, vô số Tử Thần Đường Lang không dám có chút cử động, không tiếp tục tấn công, cứ ngoan ngoãn nằm im như vậy.

Long Thắng đang tránh ở bên ngoài nhìn thấy loại tình huống này, sắc mặt hắn liền trở nên âm trầm tới cực điểm.

Long võ giả, vốn là gia tộc cũng có Long võ giả như vậy, nhưng cũng bởi vì người này mà toàn bộ hi vọng đều tan vỡ.

“Long Ngạo, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết.”

Long Ngạo vẫn không thèm nhìn Long Thắng, dưới sự trợ giúp của Long Cường, hắn không chút chần chừ lập tức bắt đầu tàn sát Tử Thần Đường Lang ở xung quanh, chỉ sau vài phút, Tử Thần Đường Lang ở xung quanh đã bị tàn sát hầu như không còn.

Đương nhiên Long Ngạo sẽ không từ bỏ cơ hội này, đem tất cả linh hồn của Tử Thần Đường Lang đưa vào trong không gian, chuẩn bị để Long Phúc luyện hóa.

Tử Thần Đường Lang bị tàn sát hầu như không còn, căn bản Long Thắng không kịp đau lòng, bởi vì trong lòng Long Thắng bây giờ chỉ có thù hận, chỉ cần có thể giết người này thì mặc kệ trả giá cái gì đều đáng.

Vô số mũi tên từ bốn phương tám hướng bay đến, nhưng những mũi tên thông thường căn bản không thể tổn thương Long Ngạo.

“Long Ngạo, ta muốn xem xem làm sao ngươi có thể ngăn cản được Tử Thần Đường Lang.”

Long Thắng vừa dứt lời, một đầu Tử Thần Đường Lang khổng lồ xuất hiện, toàn thân màu đỏ, hai mắt lạnh như băng nhìn chòng chọc vào thiếu niên trước mặt, hai bàn chân sắc nhọn phát ra âm thanh“lạch cạch lạch cạch”, ở dưới ánh sáng lờ mờ, phản chiếu ánh sáng lạnh như băng.

Long Ngạo nhìn lên Tử Thần Đường Lang to lớn bỗng nhiên xuất hiện trước mặt, có thể cảm nhận được thực lực của Tử Thần Đường Lang, không hề nghi ngờ, đầu Tử Thần Đường Lang trước mắt này có cùng cấp bậc với mình, cảnh giới Tiên Thiên Quy Nhất.

Từ khi tu vi đột phá cảnh giới Quy Nhất đến nay, Long Ngạo có mười phần lòng tin, lấy thực lực của hắn bây giờ cho dù gặp phải võ giả Quy Nhất cũng không thể bị giết trong nháy mắt, ít nhất hắn cũng có thể xưng bá Tiên Thiên cảnh giới. Không chút nói quá, được vinh dự là người yếu nhất trong cảnh giới Thoái Biến cũng không chút quá phận,

Người yếu nhất trong cảnh giới Thoái Biến cũng chính là Tiên Thiên cảnh giới đệ nhất nhân.

Nhưng cho dù như vậy, Long Ngạo vẫn có cảm giác đối mặt với Tử Thần Đường Lang dường như có một mối nguy hiểm.

Long Ngạo có thể xác định, đầu Tử Thần Đường Lang xuất hiện trước mắt này chính là cảnh giới Quy Nhất đỉnh phong. Vì vậy hắn không dám có chút lơ là, thậm chí đem Thi nô Diệp Nhất Đao vừa mới luyện chế cũng kêu gọi ra.

Kể từ đặt ra ước định ba năm với Hỏa Kỳ Lân, Long Ngạo liền lần nữa mang theo Thi nô, cho dù nói thế nào Thi nô cũng là cảnh giới Lôi Kiếp, hai người liên thủ, lòng tin trong nháy mắt tăng vọt.

***

(*) Huyết sắc Đường Lang: Bọ ngựa màu máu.

(*) Linh thú quần cư: Linh thú sống theo bầy đàn.