Long Huyết Chiến Thần

Chương 855: Theo Đuôi (1)




Ở trước mọi người Tố Tuyết công chúa đoan trang cao quý, ở bên cạnh Long Thần, lại giống như tiểu nữ sinh ủy khuất, quả thực so với Tố Nghiên công chúa cũng không khác bao nhiêu, điều này làm cho chúng nhân mở rộng tầm mắt.

"Hết thảy cẩn thận."

Khi Long Thần muốn rời đi, Tố Tuyết mới quan tâm nói một câu.

"Yên tâm, không có chuyện gì đâu, các người chú ý an toàn."

Long Thần đi một nửa, quay đầu lại phất phất tay với bọn họ, sau đó nhanh chóng biến mất trong rừng rậm dày đặc của Thanh Mộc Thiên Thành.

"Thật là một người kỳ quái nha, cho đến bây giờ ta cũng không hiểu nổi, hắn rốt cuộc làm sao còn sống sót từ một kiếm kia của Vũ Quang Vũ?"

"Ta cũng không biết, từ khi Long Thần xuất hiện, giống như là quái thai vậy, hình như không có chuyện gì hắn không thể hoàn thành, chiếc chìa khóa Huyền Đế kia, hắn có khả năng nhận được."

"Đó là dĩ nhiên." Tố Tuyết kiêu ngạo nói.

"Tố Tuyết công chúa thật là hảo phúc khí à, có phu quân tốt như vậy, đại trở về vạn quốc cương vực, các ngươi liền tổ chức hôn lễ long trọng, đến lúc đó để cho hàng trăm triệu tỷ nhân vạn quốc cương vực biết, biết phu quân công chúa, so với thiên tài khác, còn muốn cường hãn hơn..."

Mọi người vội vàng trêu chọc.

Hai huynh đệ Lôi Văn, cũng hùa theo mọi người trêu chọc.

"Nếu là giống như các ngươi nói thì thật sự quá tốt, nhưng mà tâm của tên kia, căn bản không để ở trên người của ta, hơn nữa Nghiện nhi thích hắn như vậy, cũng không tới phiên ta..."

Tố Tuyết trên mặt mặc dù có chút ửng đỏ, nhưng nội tâm lại vô cùng khổ sở.

Tại trong tiếng cười lên đường, bọn họ hướng Thanh Mộc Thiên Thành mà đi, không biết ở phía sau bọn họ, là một trận phong bạo đang hình thành, mà khởi nguyên trận phong bạo đó, chính là Long Thần.

Đội ngũ Lôi Ma nhị tộc, rời khỏi Vĩnh Hằng chiến trường cũng không có bao xa, lúc này Long Thần đã quay trở lại, sau khi dựa vào Phệ Linh Yêu Đồng, rất dễ dàng liền tìm tới đội ngũ Phong Thần nhất mạch, từ trong tầm nhìn của Phế Linh Yêu Đồng, đội ngũ này ngoại trừ Phong Chi Lâm, Vũ Quang Vũ và Tiểu Lang ra, còn có một vài trưởng lão Phong Thần nhất mạch...

Luận tu vi, mọi người đều là Địa Vũ cảnh cửu trọng.

Mỗi người đều không phải là quả hồng mềm, chân chính liều mạng, Long Thần muốn tiêu diệt đám người này, nhất định sẽ giao ra giá cao, nếu để cho một trong số người đó chạy trốn để báo cho Vũ Liên biết Long Thần đã giết sạch những người đó, đến lúc đó đoán chừng Bạch Lan cũng không thể giữ hắn được.

"Vũ Quang Vũ dưới sự bảo vệ của bọn hắn, ta không thể cứ như vậy đi đánh chặn hắn, xem ra đợi đến khi thương thế của Vũ Quang Vũ tốt lên, sau đó để cho Tiểu Lạng dụ dỗ nó chạy ra ngoài."

Một phương diện, Long Thần muốn Tiểu Long trở về, một phương khác, Vũ Quang Vũ ắt phải chết.

Long Thần không phải là người nhân từ, người từng muốn đoạt đi tính mạng của hắn, thậm chí Thanh Liên kiếm quyết lúc trước, thiếu chút nữa đã lấy đi tính mạng Long Thần, hắn sẽ không để cho tên kia sống khá giả.

Vũ Quang Vũ bây chừ đang còn thụ thương, tự nhiên không thể lập tức dụ dỗ hắn đi ra ngoài, Long Thần muốn là thần không biết quỷ không hay đánh chết hắn, chỉ có thể du hắn đến một nơi không có người, âm thầm đánh chết.

"Nghe Bạch Lan nói, nữ nhân Vũ Liên kia so với hắn còn muốn lợi hại hơn, ta không thể để dàng trêu chọc, cho nên vẫn nên bảo hiểm tốt hơn mới được."

Hết thảy đều đó, chính là kế hoạch của Long Thần.

Tại trong quyết chiến, hắn không kích giết chết Vũ Quang Vũ, cho nên khi đó hắn nhớ tới chìa khóa Huyền Đế, Vũ Quang Vũ lúc này đã bị trọng thương, dĩ nhiên không thể đi cùng Vũ Liên tới Thiên Nhất Thủy Thành.

Long Thần phỏng chừng những người còn lại sẽ đi tới Thần tộc hoặc là Phong tộc để dưỡng thương, Long Thần mới quyết định, đi theo Vũ Quang Vũ.

Năm đại thành trong năm đại vực, khoảng cách giữa Lưu Kim đại thành và Vĩnh Hằng chiến trường, lại là gần nhất.

Ở trên đường đi, Long Thần vẫn luôn theo sát đội ngũ Phong Thần nhất mạch, cũng cùng với Tiểu Lang bắt liên lạc, Tiểu Lang đã biết được kế hoạch Long Thần.

"Yên tâm đi, đại ca, đến lúc đó, nhất định sẽ để cho tên kia đến hài cốt cũng còn." Mạc Tiều.

Mạc Tiểu Lang mặc dù nhìn như bình thản, nhưng thật ra trong nội tâm cũng có sói tính, nhất là sau khi biến thành Phệ Nhật Yêu Lang, Vũ Quang Vũ khiến bọn họ trải qua nhiều khổ đau như vậy, tự nhiên Mạc Tiểu Long cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.

Có Tiểu Lang, Long Thần rất yên lòng.

Vũ Quang Vũ thương thế, dưới đại lượng linh dược Thần tộc dụng dưỡng từ từ tốt lên, đại khái qua mấy ngày, hắn coi như khôi phục, có được năng lực chiến đấu bình thường.

Thế nhưng, mặc dù là như thế, Long Thần cũng không tìm được cơ hội dụ Vũ Quang Vũ ra ngoài, người Phong Thần nhất mạch, bất luận là ban ngày hay là đêm tối đều trong giám sát, Vũ Quang Vũ bỗng nhiên đi ra ngoài, những người khác nhất định sẽ hoài nghi.

"Xem ra, cũng chỉ đợi đến được Lưu Kim đại thành thôi."

Long Thần trong lòng cũng không nóng vội.

Hắn giống như một đầu mãnh hổ, đang đợi con mồi tự chui đầu vào lưới, tại quá trình này, hắn càng không gấp gáp, gấp gáp sẽ làm mất đi cơ vi săn giết con mồi.

Cho nên, hắn theo đuổi mọi người hướng Lưu Kim đại thành mà đi.

Bởi vì tại thời điểm cuối cùng, Long Thần đánh bại Vũ Quang Vũ tự nhận là thiên hạ đệ nhất, cho nên cho dù thương thế hắn đã khôi phục, trên mặt vẫn vô cùng tối tăm, cùng nhau đi tới, hắn một câu cũng không nói, sắc mặt âm trầm đến dọa người, Vũ Quang Vũ thực lực, vốn so với những trưởng lão kia còn muốn mạnh hơn, cho nên những trưởng lão này cũng không dám lên tiếng, chỉ hy vọng Phong Chi Lâm khuyên giải mà thôi.

Lời nói của Phong Chi Lâm đối với Vũ Quang Vũ vẫn có hiệu dụng, dù sao Phong Chi Lâm là vị hôn thể của hắn.

Tại các trưởng lão kia giật dây, Phong Chi Lâm bất đắc dĩ, đi tới gần Vũ Quang Vũ, tại thời điểm Vũ Quang Vũ bộc phát Thanh Liên kiếm quyết, kỳ thật nàng đối với nam nhân này đã khuynh tâm rồi, không quan tâm tới kết quả thế nào, tại trong mắt của nàng, Vũ Quang Vũ đã là một siêu cấp cường giả.

"Ta cũng không biết, Long Thần rốt cuộc là dùng thủ đoạn gì, thế nhưng không hề bị thương, ta rõ ràng nhìn thấy rõ kiếm của ngươi xẹt qua cổ họng của hắn..."

Tại bên cạnh Vũ Quang Vũ, Phong Chi Lâm khẽ nhẹ cắn môi, có chút đau lòng nói. Bởi vì người trước mắt nàng không lúc nào là không có ánh mắt tràn đầy tự tin, nhưng lúc này lại là một thân đầy lo lắng, tựa như đã trải qua đau thương thật lớn.

"Hắn, là một tên quái vật bất tử..."

Vũ Quang Vũ rốt cuộc cũng lên tiếng, chẳng qua biểu tình trên mặt lại vô cùng mất tự nhiên, có chút thống khổ, cũng có chút không thể tin, còn có phẫn nộ mãnh liệt không cam lòng.

"Loại thủ đoạn này, ta đoán chừng hắn cũng không có thể sử dụng nhiều lần, nếu như hắn thật sự là quái vật bất tử, chẳng phải là vô địch rồi sao? Trước kia vì cái gì lại cướp đi sủng thú của hắn vậy."

Phong Chi Lâm vì hắn giải thích.

"Phệ Nhật Yêu Lang..."

Nghe được hai chữ sủng thú, Vũ Quang Vũ đưa mắt nhìn sang Tiểu Lang, bỗng nhiên lấp lánh, thấp giọng quát lên:

"Không được, ta không thể cứ như vậy thua được, ta chính là thiên tài đệ nhất vạn quốc cương vực, có thể nào không địch lại một tên tiểu tử vô danh không lai lịch! Phệ Nhật Yêu Lang! Phệ Nhật Yêu Lang đây vốn là của hắn, hôm nay ta muốn dẫn Phệ Nhật Yêu Lang, đi giết chết Long Thần!"