"Long Thần!" Phong Chi Lâm quả thực giận đến nỗi hôn mê bất tĩnh, lửa giận và thẹn thùng ở trong lòng nàng điên cuồng thiêu đốt lên, khiến cho sắc mặt của nàng vô cùng khó coi nhưng mà nghĩ tới mình sau khi ra ngoài, nơi đó có rất nhiều người nhìn, nghĩ tới đây, nàng đem sắc mặt của mình chỉnh trang đến trạng thái bình thường.
"Nếu để cho ta tìm được cơ hội, ta nhất định sẽ đem ngươi ăn tươi nuốt sống, Long Thần..." Phong Chi Lâm mạnh mẽ đè xuống phẫn nộ trong lòng, lúc này nàng đã phát hiện mình đã được đưa ngoài thành rồi.
Nàng vội vàng lấy tay, che chắn ở vị trí ngực trái của mình, nơi đó truyền tới một trận cảm giác đau rát, nói cho nàng biết, y phục của nàng đã rách một lỗ, nếu không có che chắn mà nói, nói không chừng cảnh xuân phát tiết ra ngoài.
Bạch quang hiện lên, tất cả mọi người khẩn trương nhìn lại, rốt cuộc là ai đi ra nhỉ. Bạch quang tàn đi, xuất hiện chính là Phong Chi Lâm, trọng nhất thời, phản ứng của mọi người không đồng nhất. Ngũ Hành minh thấy được không phải là người của mình, thở phào nhẹ nhõm, trên mặt xuất hiện nụ cười có chút hả hê, Bạch Lan và Lôi Cực cười nhau một tiếng, Lôi Cực cười nói: "Bạch huynh, nếu như người xuất hiện tiếp theo, không phải là người của chúng ta mà nói, chẳng phải tám người còn lại, Lôi Ma nhất mạch chúng ta, sẽ chiếm cứ đến ba cái danh ngạch
trong đó rồi?"
"Đây không phải là nói nhảm sao hả?" Bạch Lan cười nói.
"Không, ta đây chỉ muốn khoe khoan một phen mà thôi." Lôi Cực ha ha cười một tiếng, thanh âm vang dội. Ngay cả lời này cũng trực tiếp nói ra, liền thấy được bọn họ rốt cuộc là vô si đến cỡ nào rồi, bởi vì Phong Thần nhất mạch lúc này, sắc mặt càng thêm khó coi.
Bốn người, lúc này đã đi ra ba người. Phong Chi Lâm sau khi đến Địa Vũ cảnh cửu trọng, Vũ Liên suy đoán thực lực của nàng, ít nhất đạt được bốn người đứng đầu, không nghĩ tới lần này, thế nhưng nàng cũng đi ra. Ai đã đánh Phong Chi Lâm ra ngoài? Là Kim Linh, hay là Tố Tuyết công chúa Ma tộc?
Sắc mặt của Phong Kình càng thêm khó coi, đám người Phong Thần nhất mạch vội vàng đi tới - bên cạnh Phong Chi Lâm, thấy Phong Chi Lâm không có bị thương, bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm, tộc trưởng Thần tộc tỉnh táo hỏi: "Chi Lâm, là ai đem người đánh ra ngoài."
Đối với nữ nhân này, Phong Chi Lâm có chút kính sợ.
"Long Thần..."
"Long Thần? Lại là hắn!" Sắc mặt Phong Kình rất thối, trong mắt đã xuất hiện sát khí.
"Lại là hắn sao?"
Vũ Liên trầm mặc một hồi, nói: "Xem ra chúng ta đã xem thường tên tiểu tử này rồi, đoán chừng hắn có thực lực top ba. Kế tiếp phải coi trọng tên tiểu tử này nhiều vào, rất rất nặng. Thất Diệu tinh quân truyền thừa còn ở trong tay của hắn, Chi Lâm, tình huống bên trong thế nào rồi?
Phong Chi Lâm khẽ cắn răn, tiếp tục che chắn chỗ ngực tiết cảnh xuân ra ngoài, nói: "Vốn là ta và Vũ Quang Vũ, cùng nhau đối phó với Tố Tuyết nhưng mà Long Thần bỗng dưng xuất hiện, ta phân ra đến đối phó với Long Thần, lại không nghĩ rằng thua ở trong tay của hắn"
Vũ Liên bỗng nhiên cười một tiếng, nói: "Ngươi sau khi đi ra, đã là chín người rồi, còn có một người thôi mà Long Thần và Vũ Quang Vũ không có Thần Không phù, đoán chừng bọn họ lúc này đã choảng nhau rồi."
Thấy Vũ Liên cười, Phong Kình nghĩ nghĩ, cũng nở nụ cười, nói: "Những người khác chắc là đang ẩn náu, vậy thì hãy để cho Vũ Quang Vũ và Long Thần đối chiến ở trong đó, lấy thực lực Vũ Quang Vũ, chúng ta tuyệt đối an tâm, Thất Diệu kia..."
"Đừng có nói nhiều, chúng ta nhìn là được rồi." Vũ Liên nói.
"Ừm." Phong Kình gật đầu.
Lúc này, Phong Kình bỗng chú ý tới điệu bộ của Phong Chi Lâm, che chở bộ ngực, hắn quan tâm hỏi: "Chị Lâm, người bị thương sao?"
"Không có." Phong Chi Lâm trong hoảng hốt, vội vàng nói, nếu để cho người khác biết tại bộ ngực mẫn cảm của nàng lúc này, đã bị trường thương Long Thần đâm trúng thương thì mặt mũi của nàng sẽ mất sạch, thậm chí còn làm cho Phong Thần nhất mạch mất mặt. Nhìn sắc mặt Phong Chi Lâm, cũng không giống như bị thương, Phong Kình lúc này mới yên tâm.
Bọn họ nói chuyện với nhau, đám người Bạch Lan cũng nghe được.
"Long Thần và Vũ Quang Vũ, lúc này hẳn là đang quyết chiến ở trong đó?" Bạch Lan khẽ nhíu mày, bọn họ cũng không nhìn thấy tình huống, cho nên có chút ít lo lắng.
"Bạch Lan, nên làm cái gì bây giờ?"
"Hãy chờ xem." Bạch Lan suy nghĩ một chút, chỉ có thể nói như vậy thôi
Nếu bọn họ thật sự đánh nhau, cho dù phân và thắng bại, cũng không người nào biết được, đoán chừng phải đợi người có Thần Không phù đi, ra ngoài, mọi người mới có thể biết thắng bại.
Lúc này, Long Thần đã đánh chết Phong Chi Lâm, hắn rút về Tam Thiên Tinh Vực, thấy nơi mũi thương, mơ hồ có một giọt máu tươi, Long Thần biết máu này xuất từ bộ vị kia của Phong Chi Lâm.
"Huyết vị..." Dưới Long Thần khống chế, huyết dịch kia được hắn hít vào trong thân thể, hóa thành một tí xíu chân nguyên. Thần thông Luyện huyết hóa khí này đã thật lâu rồi không có sử dụng qua. Đợi đến khi thần thông này khai mở một lần nữa, vậy thì càng thêm kinh thiên động địa.
Khi Long Thần nhanh chóng đánh chết Phong Chi Lâm thì chiến đấu giữa Vũ Quang Vũ và Tố Tuyết cũng dừng lại, Vũ Quang Vũ chủ động thối lui, hắn rút lui chừng mười bước, trực tiếp không để ý tới Tố Tuyết nữa, ngược lại quay sang nhìn Long Thần, từ trong mắt Vũ Quang Vũ, lần đầu tiên Long Thần thấy được thần sắc ngưng trọng.
"Nửa năm trước, người ngay khi tới Thái cổ bãi tha ma, còn lâu mới là đối thủ của ta, thời gian mới đi qua nửa năm, người đã vượt qua ta... Long Thần?"
Gặp được một đối thủ chân chính, Vũ Quang Vũ ngược lại bình tĩnh hơn. Long Thần hơi ý bảo, Tố Tuyết lúc này mới đi vòng qua Vũ Quang Vũ, đi tới bên Long Thần, lúc này Lôi Văn mới tới nơi, lúc nãy khi còn ở nơi xa, thấy được một màn Long Thần làm mà dại ra, đó chính là Long Thần lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai, trực tiếp đánh chết Phong Chi Lâm.
"Tuyết nhi công chúa, không có chuyện gì chứ?" Lôi Văn đánh giá một hồi, Tố Tuyết mặc dù bị đánh cho mệt chết đi được, nhưng mà không có bị thương, điều này nói rõ Long Thần tới kịp lúc.
"Không có chuyện gì. Long Thần..." Lúc này, Long Thần và Vũ Quang Vũ đang giằng co nhau.
"Nhìn tình huống này, bọn họ sẽ ở chỗ này đánh nhau rồi, bọn họ đều không có Thần Không phù, có thể nói là sinh tử thù nhân." Lôi Văn kinh ngạc nói.
"Nếu là cuộc chiến sinh tử mà nói không có cha ta ở chỗ này, sẽ rất phiền toái đó."
Tố Tuyết sâu sâu nhíu đôi lông mày lại, bỗng nhiên nàng kích động hỏi: "Lôi Văn, ngươi có biết, rốt cuộc là có mấy người bị đánh chết đưa ra ngoài? Ta biết Lôi Vũ đã được đưa ra ngoài rồi, mà Vũ Quang Vũ, hình như cũng đã giết chết hai người Ngũ Hành minh, cộng thêmPhong Chi Lâm, tổng cộng có bốn người!"
"Bốn người?" Mắt Lôi Văn sáng lên, nhè nhẹ nói: "Long Thần giết chết bốn người, còn có hai người Thần tộc giết chết một tên Kim tộc, nói cách khác, đã có chín người..."
"Chín người?" Trong lòng Tố Tuyết đã lập kế sách, nàng hướng Lôi Văn thấp giọng nói: "Thực lực Vũ Quang Vũ siêu quần, tuyệt đối không để cho bọn họ đánh nhau ở chỗ này, Lôi Văn, người lập tức công kích ta, để ta khởi động Thần Không phù, đem ta truyền tống ra ngoài thì chiến đấu vòng thứ nhất này nhất định đình chỉ!"