Có thể nói, đến bây giờ, chuyện Hoàng Phủ gia tộc rốt cuộc cũng hoàn thành viên mãn. Kế tiếp, chỉ cần Long Thần có thực lực triệt để giải quyết xong chuyện Triệu Đan Trần và Phong Tuyền, như vậy Thần Vũ thánh triều cũng không còn chuyện gì cần hắn quan tâm đến nữa.
Long Thần liền phóng về hướng Chiến tộc.
Lần trước đi ra ngoài, Long Thần hao phí thời gian khoảng chừng hơn hai mươi ngày, không biết bên phía Chiến tộc, hiện tại như thế nào rồi.
Sau khi an ổn một nhà ba người bọn họ, Long Thần liền trực tiếp lên đường. Sau khi đến một tòa thành, Long Thần trước hết trực tiếp tìm đến người phụ trách Xích Hồn, một lần nữa nhìn thấy Long Thần, trên mặt người nọ liền toát ra thần sắc kinh hỉ, Long Thần tựa như biến mất đã rất nhiều ngày rồi, bây giờ bên phía tổng bộ Xích Hồn truyền đến tin tức, khiến cho mọi người tìm kiếm tung tích Long Thần.
Không nghĩ tới Long Thần lại tự tìm tới cửa.
“Thất gia, rốt cuộc ngươi đã trở về, một đống người tìm ngươi đến cực khổ!”
Một vị trung niên mặc hắc bào nói.
Long Thần đi thẳng vào vấn đề, nói: “Bởi ta vì một ít chuyện nên hơi chậm trễ, hiện tại tình huống bên Chiến tộc sao rồi? Ta lập tức trở về.”
Sở dĩ hỏi như vậy cũng là khiến cho mình an tâm lại một chút.
Nghe được Long Thần hỏi vậy người nọ sắc mặt khổ sở nói: “Vũ đế chết rồi, tân Vũ đế Triệu Đan Trần ngang ngược càn rỡ, Vũ Minh từng bước ép sát, so với Triệu Vô Cực lúc trước còn khó đối phó hơn nhiều, chúng ta đã có không ít huynh đệ đã chết ở trong tay bọn họ. Hơn nữa, ta nghe nói, Triệu Đan Trần chẳng những tu vi tăng tiến thật nhiều, điều khiển Cổ Ma thi hài, lại càng thêm thuận buồm xuôi gió, nghe nói, hắn muốn dẫn cường giả Vũ Minh, triệt để tiêu diệt Chiến tộc, thậm chí còn nghe nói, hắn đi Hoàng Phủ gia tộc mời Phong Tuyền cùng nhau động thủ, dù sao, chúng ta nghe được, thất gia cho Phong Tuyền kia ăn một quả đắng rất bự. Phong Tuyền từng đi Chiến tộc tìm ngươi, sau khi tìm không thấy, nàng đả thương mấy người, cuối cùng Long Sơn lão gia tử liều chết mới đánh lui.”
“Phong Tuyền đã đi qua Chiến tộc, còn đả thương người ư?”
Long Thần chau mày.
“Có không ít người bị thương, thế nhưng huynh đệ thất gia đều khỏe cả, không có cứng đối cứng cùng Phong Tuyền. Chẳng qua lần này Triệu Đan Trần muốn tiêu diệt Long tộc, muốn mời Phong Tuyền xuất thủ, nói vậy Phong Tuyền chắc là đáp ứng!”
Vị mặc hắc bào này nói.
“Triệu Đan Trần chuẩn bị động thủ lúc nào?”
Long Thần hỏi.
“Hẳn là mấy ngày nữa, khoảng cách từ thành Vũ Đế đến Chiến tộc, so với nơi chúng ta đây đến Chiến tộc gần hơn nhiều, thất gia, ngươi nhanh nhanh chạy về Chiến tộc đi, nói không chừng còn có thể hỗ trợ một hai. Nếu như các ngươi thua, mấy vạn người Xích Hồn chúng ta, đoán chừng cũng không có chỗ để đi.”
Trung niên hắc bào bất đắc dĩ nói.
Long Thần tính toán một cái. Nếu như Triệu Đan Trần muốn động thủ, phải nhanh nhanh lên đường.
Long Sơn trọng thương chưa lành, liên tục gặp đòn nghiêm trọng, lại tiếp tục như vậy nữa hẳn rất phiền toái.
Gã Triệu Đan Trần kia, thật sự có khả năng mời Phong Tuyền. Đầu tiên, Long Thần phán đoán, Triệu Đan Trần so với nhận được Cổ Phần lệnh, hắn càng thêm muốn chiếm được Ngũ Đế ấn, hắn không phải người ngu, biết thực lực của mình, đi Thái cổ bãi tha ma chỉ chịu chết, còn không bằng làm chưởng khống giả Thần Vũ thánh triều mấy năm, thực lực gia tăng lên nhiều rồi hẳn nói.
Vì như thế, hắn và Phong Tuyền có xung đột cũng không lợi ích gì, hai người cấu kết với nhau cùng làm việc xấu, kết thành đồng minh nhất định là chuyện thích hợp nhất.
Dĩ nhiên, Phong Tuyền nhất định nhìn Cổ Ma thi hài Triệu Đan Trần mà thèm, thế nhưng Cổ Ma thi hài cũng không nhỏ yếu, trước khi nhận được Cổ Phần lệnh, đoán chừng Phong Tuyền cũng không muốn tự nhiên đâm ngang.
Cứ như vậy, bản thân Long Sơn chính là Địa Vũ cảnh ngũ trọng nhưng cũng chỉ có lực chiến đấu tam trọng, liền trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, Triệu Đan Trần chiếm được chiếc nhẫn Vũ đế và Vũ Đế ấn, thực lực của hắn được gia tăng, tự nhiên uy hiếp trước đây của Long Sơn đã mất sạch không còn.
Sau khi nghĩ tới đây, Long Thần trực tiếp hướng Chiến tộc chạy đi.
Mạc Tiểu Lang vẫn còn đang quá trình luyện hóa yêu đan, Long Thần đoán hắn không có nhanh sẽ tỉnh lại.
Rất có thể, một trận chiến cuối cùng sắp xảy ra.
…
Chiến tộc, Tổ lăng!
Lần trước, Triệu Đan Trần mang theo mấy tên Vũ thánh, còn có mấy chục Vũ vương đứng ở chỗ này hắn là một trong ba vị Vũ hoàng. Mà lúc này đây, Vũ Minh cơ hồ dốc hết toàn bộ lực lượng, vây quanh Triệu Đan Trần ở trung ương, mà thân phận lúc này của Triệu Đan Trần đường đường chính là Vũ đế đệ nhất Thần Vũ thánh triều!
Vũ Minh trải qua một trận càn quét, số cao thủ còn lại cũng không có mấy người, trong mười vị Vũ thánh, còn le que mấy người theo ở bên cạnh Triệu Đan Trần, mà Vũ hoàng duy nhất Tiêu Lâm, triệt để khuất phục dâm uy Triệu Đan Trần, bây giờ đang ở trong thành Vũ Đế, chủ trì đại cục giúp Triệu Đan Trần.
Hơn hai mươi Vũ vương còn lại, thì đứng ở phía sau Triệu Đan Trần.
Thật ra Vũ thánh Vũ vương này mặc dù đối với Triệu Đan Trần, thực lực bọn họ rất yếu nhưng mà cũng không phải là vô dụng, khi Triệu Đan Trần giải quyết xong người mạnh nhất trong Long tộc, hắn muốn tiêu diệt Long tộc và Chiến tộc nhất định phải cần tới một số tiểu nhân vậy này để động thủ, với thân phận Triệu Đan Trần, dĩ nhiên không thích hợp làm như vậy, nhiều người như vậy một mình hắn giết cũng không hết, cho nên tác dụng của những Vũ thánh Vũ vương kia chính là dùng để giết tiểu lâu la.
Hai lần đứng ở Tổ lăng, Triệu Đan Trần thế nhưng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Sau khi trở thành Vũ đế, khí chất của Triệu Đan Trần xảy ra biến hóa cực lớn, hắn một thân trường bào màu vàng, so với Triệu Vô Cực phải là chỉn chu hơn nhiều, ánh mắt, khóe miệng vẫn luôn treo nụ cười, một bộ dáng nắm chắc phần thắng.
Quả thật, từ trong miệng Phong Tuyền, hắn đại khái biết được thực lực Long Sơn. Long Sơn bây giờ đã không phải là đối thủ Triệu Đan Trần.
Phong Tuyền, đứng cách Triệu Đan Trần một đoạn không xa.
Nàng vẫn như vậy, vóc người thướt tha mềm mại, trên mặt vẫn là cái khăn như ẩn như hiện, quần áo bay phần phật, thỉnh thoảng lộ ra cái mông cao cao, khiến cho đám người Vũ thánh Vũ vương nuốt từng ngụm nước miếng.
“Triệu Đan Trần, ngươi muốn mời ta đi phá tràng chính là những phế vật nhỏ yếu này sao?”
Ngón tay Phong Tuyền, chỉ về đám người Chiến tộc, khinh thường nói.
“Tuyền cô nương, lần này không cần ngươi xuất thủ, một mình Triệu Đan Trần ta có thể đem những phế vật này giải quyết xong, chân thành mời ngươi tới nơi đây cũng là vì phòng ngừa vạn nhất thôi, khó được Tuyền cô nương hãnh diện, hôm nay ta nhất định phải biểu hiện. Nếu không làm sao đoạt được trái tim mỹ nhân?”
Triệu Đan Trần cười đạm nhạt nói.
Hắn nói lời ngọt ngào, chọc cho Phong Tuyền cười khanh khách không ngừng.
“Tốt lắm, ngươi biểu hiện đi thôi. Nếu như biểu hiện tốt, nói không chừng tối nay ta là nữ nhân của ngươi.”
Tuyền cô nương ngọt như mía lau nói.
Thanh âm kiều mị đó khiến cho đám người Vũ Minh ở phía sau Triệu Đan Trần, hối hả nuốt nước bọt.