So với trận chiến đầu tiên mà nói, trận thứ hai càng thêm kích động nhân tâm, Mạc Tiểu Lang kết thúc trận chiến rất là nhanh, mà trận thứ hai, hẳn là trận đánh mấu chốt nhất, bởi vì thắng bại ở trận đấu này trực tiếp quyết định song phương thắng bại, cũng là quyết định vô số vận mệnh.
Trong ánh mắt khẩn trương của mọi người, Cổ Ma quyền kinh Khương Vô Nhai, thuộc chiến kỹ Vương cấp trung đẳng, quả thật mạnh hơn đối phương một tí, cho nên một quyền này trực tiếp chấn đối thủ bay ra ngoài, dưới uy lực khổng lồ của Ma Thôn thiên địa, Khương Côn phun ra một ngụm máu tươi, ngã xuống mặt đất, liên tục lăn đến mấy vòng mới dừng lại.
Cứ như vậy thắng rồi sao?
Đám người Chiến tộc và Long tộc, biểu hiện lúc này có chút dại ra, rất nhanh liền chuyển biến thành kinh hỉ tuyệt đối, đây cũng có ý nghĩa, khiến kế hoạch cuộc chiến liều chết diệt tộc, không cần phải chiến đấu nữa?
Hôm nay giành được thắng lợi cuối cùng, tới quá sớm ư?
Long Thần vẫn luôn không tin, kết thúc lại dễ dàng như vậy sao, khi mà người khác bắt đầu chuẩn bị hoan hô, Khương Vô Nhai luôn nhìn chằm chằm Khương Côn đã chết chưa, đúng lúc này hắn vì tránh xảy ra ngoài dự liệu nào đó nên muốn bổ cho Khương Côn thêm một kích nữa nhưng mà Khương Côn, từ trên mặt đất, bỗng nhảy dựng lên!
Khóe miệng của hắn, lúc này máu tươi đang chảy nhưng mà thân thể Khương Côn hoàn toàn lành lặn, trong ánh mắt của hắn lộ ra quang mang thú tính hoang dã, hắn lúc này tựa như hóa thân thành một con dã thú đầy hung tàn.
Bị thương, thế nhưng hắn nhanh như vậy đã đứng dậy sao?
Mọi người vốn mang tâm tình hưng phấn, khi Khương Côn bò dậy lần nữa đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, Khương Côn lúc này thần sắc dữ tợn, thoạt nhìn có chút kỳ quái. Mọi người hai mặt nhìn nhau, cũng không biết tình huống lúc nào.
“Ta không muốn chết nhưng mà, ta cũng không có thể bại! Là các ngươi ép ta!”
Khương Côn cúi đầu, đột nhiên cười âm trầm, nói.
Bên phía Long Thần, tất cả mọi người đều không hiểu ý của hắn, thế nhưng tâm mọi người đều gắt gao bó chặt, nhất là Khương Vô Nhai, mắt thấy thắng lợi đã ở trong tầm tay, bỗng nhiên phát sinh ra chuyện này hắn một chút cũng không dám khinh thường.
Không ngừng lại, Khương Vô Nhai tiếp tục hướng Khương Côn lao tới, quyền ảnh trong tay, hóa thành ma ảnh tầng tầng lớp lớp, hướng Khương Côn bao phủ lại.
Một chiêu Ma Thôn thiên địa lúc nãy đã thành công đánh bay Khương Côn một lần, Khương Vô Nhai tin tưởng, có thể đánh bay lần hai, lần ba!
Thế nhưng ngay khi Khương Vô Nhai động thủ, Khương Côn phát ra tiếng gầm giận dữ, sau đó mọi người nhìn thấy, trên người hắn xuất hiện biến động thật lớn.
Khô héo!
Thân thể của hắn, vốn đã không có bao nhiêu thịt, lúc này lại nhanh chóng héo rút, rất nhanh, hắn chỉ còn lại da bọc xương thôi, từng đợt khói xanh, được dấy lên ở trên người hắn, trong không khí truyền đến mùi vị thịt nát.
“Hoắc!”
Khương Côn ngẩng đầu, hắn lúc này trên mặt không còn chút thịt nào, hai con ngươi đảo tới đảo lui, thoạt nhìn giống như là một cái khô lâu được bọc da người! Mặt xanh nanh vàng, tương đối kinh khủng.
“Đây là có chuyện gì?”
Người Chiến tộc, trên mặt đều tràn đầy vẻ kinh hãi, thấy Khương Côn bỗng dưng biến thành bộ dáng này trong lúc nhất thời cũng nằm trong dự liệu Long Thần, hắn chỉ biết, Dương Ngưng Phong để Khương Côn xuất thủ, Khương Côn tuyệt đối hẳn là khó đối phó mới đúng.
Quả nhiên, ngay khi Khưng Côn muốn bại, thân thể hắn xảy ra biến hóa như thế.
“Tang thi...!”
Ngay lúc này Lam Linh Nhi bỗng nhiên kinh hô lên một tiếng, nàng kiến thức so với những người khác còn muốn rộng hơn một ít, sau khi nhìn thấy bộ dáng kia của Khương Côn, trong nháy mắt nàng phát ra thanh âm kinh hô.
Lập tức mọi người đưa mắt nhìn sang Lam Linh Nhi, hỏi: “Tang thi ư...? Có tác dụng gì?”
Trong mắt Lam Linh Nhi toát ra vẻ hoảng sợ cùng lo lắng, nói: “Tang thi, tại Thần Vũ thánh triều thật lâu trước đây, có một loại thần thông chiến kỹ thất truyền, đó là một loại thủ đoạn tà môn, sử dụng Tang thi, có thể thiêu đốt tinh hoa nội tạng máu thịt ở bên trong thân thể, biến thành lực lượng, dùng như một kích liều chết, sau khi sử dụng Tang thi, có thể trong thời gian ngắn đem công kích của mình tăng lên ít nhất gấp năm lần nhưng kết cục là chết!”
Lực công kích tăng lên gấp năm lần sao?
Lực công kích Khương Côn, vốn so với Khương Vô Nhai chỉ kém hơn chút ít mà thôi, mà bây giờ, lực công kích của hắn tăng lên gấp năm lần, Khương Vô Nhai làm sao đề kháng cho được.
Lúc này Khương Vô Nhai đối mặt với Khương Côn như một cái thây ma, cũng không có lùi bước, hắn mặc dù đã nghe Lam Linh Nhi phân tích qua nhưng tương lai Chiến tộc đều nằm ở trên tay của hắn, hắn làm sao có thể lui về phía sau?
“Gấp năm lần...”
Khương Vô Nhai khẽ cắn răng, thầm nghĩ: “Lực lượng gấp năm lần, Khương Côn kia đã đủ giết chết ta, ta chỉ có thể liều mạng thôi! Cho dù chết, ta cũng không thua!”
Hắn biết hậu quả thua, một khi hắn thua thì hơn vạn sinh mệnh Chiến tộc sẽ bởi vì hắn mà mất mạng không công, trong lòng Khương Vô Nhai, có áp lực cực lớn.
“Không thể thua, tuyệt đối không thể thua!”
Hắn nắm thật chặt nắm tay, an ủi mình, hắn lúc trước, cách thắng lợi chỉ có một bước ngắn, đến bây giờ, hắn càng thêm không thể lui bước.
“Nhị ca, nhận thua đi!”
Nghe Lam Linh Nhi nói thế, trong lòng Lôi Chân đại khái có tính toán, trên người Khương Côn bộc phát ra khí thế cường đại, hắn có thể cảm nhận được, đó là tồn tại kinh khủng có thể so sánh với Địa Vũ cảnh tam trọng, Khương Vô Nhai làm sao có thể chống đỡ được nó?
Lôi Chấn đã làm tốt chuẩn bị liều chết đánh cược một lần.
Mười ngày trước, hắn đã làm tốt chuẩn bị liều chết đánh cược một lần rồi.
“Ta thử lại lần nữa.”
Khương Vô Nhai thanh âm bình thản, truyền đến.
“Hô!”
Thân thể của hắn, đầu tiên là biến mất, sau đó ở nơi xuất hiện, một chiêu Ma Thôn thiên đại, mang theo xu thế thiên địa, lần nữa hướng Khương Côn oanh tới, vòng xoáy màu đen, biến thành quyền ấn, đánh về phía Khương Côn.
““Rống!”.”
Khương Côn thân gầy, thế nhưng lúc này phát ra tiếng rống giận giống như dã thú vậy, cái miệng mở ra, cái lưỡi bên trong, vân vân... đều rửa nát mất một nửa, chỉ nhìn thấy dịch thể nồng nặc màu xanh biếc.
Khi lực lượng của hắn tiêu hao hết, tuyệt đối bỏ mình.
Thế nhưng phải nhìn Khương Vô Nhai có chống đỡ đến lúc đó hay không cái đã.
Một tiếng gầm rống, thấy công kích Khương Vô Nhai, Khương Côn trực tiếp đưa quả đấm ra, trực tiếp va đụng với quyền đầu Khương Vô Nhai.
“Ken két!”
Khương Vô Nhai kêu lên một tiếng đau đớn, trực tiếp bay ngược trở lại.
Khương Côn lúc này tốc độ chẳng những nhanh, mà lực lượng cũng lớn đến trình độ Khương Vô Nhai khó chống đỡ, lực đạo khổng lồ của hắn, trực tiếp đem cánh tay Khương Vô Nhai đánh gãy, phần lớn là nát bấy, chỉ có thể dựa vào dược liệu chữa trị, lúc đó mới khôi phục lại như cũ.
Một cái công kích, lực chiến đấu Khương Vô Nhai đã mất đi một cánh tay.
“Nhị ca, nhận thua!”
Lần này chẳng những Lôi Chấn lo lắng, những người khác sắc mặt lập tức thảm biến, muốn Khương Vô Nhai mau chóng nhận thua.
Khương Côn lúc này vốn là người không phải Khương Vô Nhai đối phó được.
“Không! Trạng thái của hắn, tuyệt đối chống không được bao lâu thời gian, chỉ cần ta chống đỡ trong thời gian ngắn, chúng ta liền thắng lợi!”