Long Huyết Chiến Thần

Chương 555: Hai Ma Thánh




Long Thần cảm thấy, mình hình như cũng có thực lực này, hoàn toàn có thể dung nhập với mọi người. Ít nhất bắt đầu từ bây giờ, hắn không có bị bỏ lui lại phía sau, hơn nữa, thật ra ở trong tập thể này, thực lực của hắn đã không phải là người yếu đuối nhất, ít nhất Lam Linh Nhi tuyệt đối đánh không lại hắn.

Về phần những người khác, Long Thần cũng không dám đoán chắc. Kiếm Trần rất mạnh, hắn quen thuộc chiêu thức Long Thần, chỉ cần Long Thần cho hắn tới gần, hẳn phải chết. Mà Lôi Chấn và Xích Ảnh, Lôi Chấn có thú hồn Vương cấp tam phẩm, hơn nữa còn là Lôi thuộc tính, mà Xích Ảnh lại am hiểu ám sát, càng là khắc tinh của Long Thần.

Mỗi một người Long tộc đều là hạng người bất phàm.

"Được rồi, nếu đã tề tựu đông đù, chúng ta liền hướng Vân Mộng trạch xuất phát thôi. Mấy ngày qua có trên vạn người tiến vào Vân Mộng trạch, thế nhưng Vân Mộng trạch lớn như thế, ai biết được Xích Đế ấn nằm ở nơi nào, chúng ta chỉ có thể vào trước, đợi Xích Đế ấn xuất thế."

Long Nguyệt sau khi nói xong, nhìn về phía Lam Linh Nhi nói: "Linh Nhi, lần này ngư long hỗn tạp. Để tránh phiền toái không cần thiết, ngươi biến chúng ta thành bộ dáng khác một chút!"

"Được."

Lam Linh Nhi dùng giọng nam nói. Lúc này nàng chính là một trang thiếu niên rất phong độ, phấn điêu ngọc thế, vô cùng mê người, có thể liều mạng cùng Tiểu Lang lúc trước.

Mà Tiểu Lang tới được Vương cấp, cũng có thể khôi phục hình người.

Đối với cái này, Long Thần vô cùng mong đợi.

Dưới tuyệt kỷ dịch dung siêu cao của Lam Linh Nhi, nửa canh giờ sau, mỗi người đều thay đổi một bộ dáng khác. Bọn họ thấy tồ hợp bảy người này rất khó có người có thế đoán ra bọn họ chính là Long tộc. Dĩ nhiên, nếu như là cao tầng Vũ Minh và cổ Ma vực, tự nhiên đều có thể nhìn thấu từng người.

Hết thảy đã chuẩn bị xong xuôi.

"Đúng rồi, quên mất chưa nói cho các ngươi một chút, Vũ Minh lần này đuổi giết chúng ta, tổng cộng phái ra hai tên vũ thánh, mười vũ vương, trong số vũ vương đã bị ta chém giết ba người, về phần những người khác, tại trên đường nghe được tin tức Xích Đế ấn, cũng đã đuổi tới Vân Mộng trạch. Lần tranh đoạt Xích Đế ấn nơi đây, bọn họ là kẻ địch lớn nhất. Hơn nữa nghe nói, một trong ba Vũ hoàng Dương Ngưng Phong cũng đã chạy đến Vân Mộng trạch dẫn dắt đội ngũ Vũ Minh."

Sau khi chuẩn bị xong, Long Nguyệt nói tin tức kia ra để cho đám người Long Thần chuẩn bị tốt một chút.

Vũ Minh có ba đại Vũ hoàng, thực lực đều ở Địa Vũ cảnh tầng ba và cũng tương đương với Long Nguyệt. Mà Dương Ngưng Phong kia đoán chừng là cao thủ cùng cấp bậc với Long Nguyệt, ngoài ra còn có hai tên vũ thánh và bảy tên vũ vương, thực lực tổng thể so với bên phía Long Thần đều cường đại hơn một chút.

"Trừ bọn hắn ra, còn có những người khác nữa không?"

Long Thần hỏi.

"Trong Thần Vũ thánh triều, phần lớn thế lực đều quy chúc Vũ Minh, trở thành một trong thành viên Vũ Minh. Thế nhưng trong chuyện này cũng có điểm khác nhau, một số thế lực nhỏ trực tiếp bị Vũ Minh đồng hóa, cường giả trong bọn họ trở thành vũ vương, vũ thánh Vũ Minh, thế nhưng cũng có một số khác, chẳng qua là mang danh quy thuận Vũ Minh, trở thành danh tiếng một thanh viên Vũ Minh, mà cổ Ma vực và Hoàng Phù gia tộc chính là đại biểu trong đó. Trên căn bản, cổ Ma vực và Hoàng Phù gia tộc mặc dù là thành viên Vũ Minh, nhưng cũng không phục tùng mệnh lệnh Vũ Minh, giống như loại tranh đoạt bảo vật, bọn họ sẽ đứng ở bên kia chiến tuyến Vũ Minh, cho nên bọn họ có thể đến hay không ta cũng không rõ ràng cho lắm. Thế nhưng ta nghĩ Ma Hoàng Khương Vô Tà và Hoàng Phủ Phong Trần hẳn là nhịn không được tịch mịch."

Long Nguyệt nhàn nhạt nói. Lúc này Long Thần mới hiểu.

Lúc trước hắn nghe nói cổ Ma vực là thành viên Vũ Minh, cho là thuộc hạ của tổ chức lớn nhất kia, bây giờ nhìn lại hẳn là không như vậy. Cổ Ma vực hoàn toàn có thể hệ quản lý của mình, chẳng qua là Vũ Minh thật sự quá cường đại, bọn họ mới không thể không chọn lựa thần phục trên danh nghĩa mà thôi. Bằng không, chỉ sợ cũng giống như Long tộc vậy, là nhân vật bị truy nã.

Lúc này, sắc mặt Lôi Chấn có chút lo lắng, nói: "Chiến tộc chúng ta là chiến quốc gần sát Thần Vũ thánh triều, thế lực Vũ Minh đã sớm kéo dài tới nơi này rồi. Người Chiến tộc trời sinh kiêu ngạo, thà rằng chết trận cũng không muốn thần phục, cho nên Chiến tộc là đại thế lực duy nhất không có thần phục Vũ Minh!"

"Vũ Minh gián tiếp thống lĩnh những tiểu quốc trong vạn quốc cương vực ở phía tây nam, trong đó chỉ có Chiến quốc là không phục quản hạt từ Vũ Minh, Chiến tộc, lại càng là cái đinh trong mắt Vũ Minh, là cái gai trong thịt. Lão tứ, ngươi nên để ý người trong tộc hơn một chút nữa, nói không chừng có một ngày, cường giả Vũ Minh liền trực tiếp cho các ngươi tận diệt."

Khương Vô Nhai dùng khẩu khí có chút trêu chọc nói.

"Đối với chuyện này, ta và người trong tộc cũng rất lo lắng, thế nhưng, người Chiến tộc ta, cái gì cũng không sợ, cho dù chết trận, Vũ Minh cũng đừng nghĩ tới khuất phục chúng ta!"

Ánh mắt Lôi Chấn âm trầm, thấp giọng quát. "Chiến tộc"

Ánh mắt Long Nguyệt lóe sáng, suy nghĩ một hồi, nói: "Nhà chúng ta ở u Linh giản đã không còn an toàn, Vũ Minh nếu muốn diệt Chiến tộc, mấy người chúng ta đều là huynh đệ tỷ muội, hơn nữa thiếu hụt một nơi ở an toàn. Đợi chuyện Xích Đế ấn kết thúc, chúng ta liền đến phương bắc, nếu như Vũ Minh động thủ với Chiến tộc, chúng ta cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau một chút!"

Nghe được lời nói Long Nguyệt, Lôi Chấn vội vàng quỳ rạp xuống đất, dùng ánh mắt cảm kích nhìn Long Nguyệt, nói: "Đại tỷ, Lôi Chấn cảm kích ngươi, đời này kiếp này, cho dù làm trâu làm ngựa, ta cũng đi theo ngươi!"

Long Nguyệt vội vàng giúp đỡ Lôi Chấn đứng dậy, nói: "Trên thực tế, trong lòng ta sớm đã có ý định này. Chúng là đều là huynh đệ tỷ muội, cùng sống cùng chết, ngươi còn như vậy nữa, chính là không nghe lời, cẩn thận ta không nhận ngươi nữa."

Lôi Chấn vừa nghe, vội vàng run run đứng thẳng.

Mọi người đều cười ha ha.

Nhìn sáu người bọn họ, trong lòng Long Thần cũng có nhiều cảm khái. Có thể tình nghĩa giữa bọn họ cũng không kém bao nhiêu giữa hắn và Tiểu Lang, cũng là cùng sống chết, chung hoạn nạn, có phúc cùng hưởng. Thời gian Long Thần tiếp xúc với bọn họ còn rất ngắn, thế nhưng đã từ từ hướng bọn họ áp sát.

Hắn nhìn ra được bọn họ là người sinh động, trọng tình trọng nghĩa.

Sau khi nói xong, mọi người cũng bắt đầu hướng hướng Vân Mộng trạch chạy đi tránh khiến cho mọi người chú ý tới bọn họ. Khi bọn họ xuất hiện, có nhiều người, rất ít nói chuyện, mặc dù không sợ, nhưng mà gây ra phong ba, từ chỗ tối hiện ra chỗ sáng, chung quy đối với mình không có lợi.

Sau khi vòng qua Vân Thiên thành, Long Thần mới nhìn thấy Vân Mộng trạch ở nơi xa xa. Trong khoảng thời gian ngắn, hắn thậm chí có chút bị chấn sợ. Phương xa là khoảng bầu trời bao la, màu đen nồng đậm, những chướng khí màu đen kia, tràn ngập bầu trời bao la, cổ động, bay lên, trầm xuống, giống như là từng cái mặt quỷ dữ tợn hiện lộ.

Mà bên dưới bầu trời màu đen lại là sương mù màu xám đen. Trong sương mù kia bao hàm rất nhiều chướng khí, chướng khí có độc, trên căn bàn tu vi không đến cảnh giới nhất định thì rất khó đi vào trong Vân Mộng trạch.

Dưới sương mù còn là vũng bùn màu đen mênh mông vô bờ. Bởi vì liên quan đến sương mù, Long Thần chỉ có thể nhìn thấy một góc băng sơn vũng bùn tựa như hạt gạo so với mặt trăng mà thôi. Những bùn nhão hỗn hợp màu đen kia, nổi bọt khí to lớn, vô cùng kinh khủng.

Thấy ánh mắt Long Thần kinh dị, Lam Linh Nhi ở bên cạnh hắn giảo hoạt nhìn hắn, noí: “Hảo đệ đệ, ngươi không có đến Vân Mộng trạch sao?”

“Ta đối với nơi này không biết gì cả.”

Long Thần nói.

“Đã như vậy, tỷ tỷ ta xem ngươi tội nghiệp, liền mang lòng từ bi, cố gắn giảng giải cho ngươi một phen. Trong Thần Vũ thánh triều, tổng cộng có hai đại cấm địa.”

“Hai đại cấm địa.”

Long Thần là lần đầu tiên nghe được.

“Sở dĩ xưng là cấm địa bởi vì hai đại cấm địa này là thiên đường của yêu thú, nơi này là nơi cường giả yêu thú sinh sống cho nên đối với người thường mà nói, ngơi này là hai đại cấm địa, cơ hồ kết cục hẳn phải chết. Một trong hai đại cấm địa, chín là Vân Mộng trạch, một cái khác chính là Vĩnh Sinh thần hải. Yêu thú trong Vĩnh Sinh thần hải mạnh hơn, kinh khủng hơn, thế nhưng người bình thường không đến được Vĩnh Sinh thần hải, cho nên ngươi thường không biết Vĩnh Sinh thần hải tồn tại. Mà Vân Mộng trạch được xưng là tử vong chi địa, rốt cuộc có bao nhiêu kinh khủng cũng có thể nghĩ ra.”

“Vĩnh Sinh thần hải.”

Long Thần hình như đã nghe qua cái tên này nhiều lần rồi, thế nhưng đều là liên quan đế Thiên Hoàng thần điểu, Thiên Hoàng điểu. Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, hẳn là yêu thú cường đại nhất Thần Vũ thánh triều.

“Ngươi cũng đừng quản đến Vĩnh Sinh thần hải. Ta hiện tại nói cho ngươi biết Vân Mộng trạch đây. Vân Mộng trạch vô cùng bát ngát, phạm vi tương đương với lãnh thổ của hai tiểu quốc trở lên, trong đó hiện diện vũng bùn không cùng. Trong những vũng bùn kia là nơi sống của vô số ddộc trùng. Nơi này là thiên đường của yêu thú, bởi vì có ưu thế địa hình và kichj độc. Yêu thú nơi này vô cùng khó đối phó. Hơn nữa trong tin đồn, ở chỗ sâu Vân Mộng trạch còn sinh tồn đông đảo yêu thú cấp Vương, đây chính là yêu thú siêu cấp hóa thành hình người.”

Lam Linh Nhi dùng giọng nói có chút kinh hãi nói với Long Thần.

Nàng muốn thấy bộ dáng kinh sợ của Long Thần. Nhưng làm cho nàng thất vọng chính là Long Thần cái gì chả lộ biểu cảm gì, chỉ quỳ xuống cầu chia sẻ.

Nếu như là lúc trước, Long Thần nghe được nhiều yêu thú như thế, hắn sẽ cảm khái nơi này quả thực chính là thiên đường của hắn, bất quá khi hắn biết cảnh giới tu luyện, không chỉ là gia tăng chân nguyên, về sau đó là một loại lĩnh ngộ, yêu thú tinh huyết mặc dù có thể làm cho hắn nhanh chóng đạt tới cấp bậc đỉnh phong nhưng cũng là nhân tố quan trọng nhất giúp cho hắn trở nên mạnh mẽ.

Lúc này nghe bọn họ nói chuyện với nhau, Long Nguyệt quay đầu lại, nói: “Những yêu thú Vương cấp kia, đối với tất cả nhân tộc đều là ghét ác như cừu. Ở chỗ sâu nhất Vân Mộng trạch là lãnh địa của bọn nó. Nếu chúng ta mạnh mẽ xông vào, bọn họ nhất định sẽ xuất thủ. Nếu như Xích Đế ấn xuất hiện ở chỗ sâu nhất Vân Mộng trạch, vậy thì nhiều phiền toái rồi.”

“Cũng không hẳn vậy, lần này chẳng những có chúng ta, người Vũ Minh cũng đến. Hơn nữa Cổ Ma vực và Hoàng phủ gia tộc, ta khẳng định bọn họ sẽ đến. Đội hình cường đại như thế, những yêu thú kia không dám làm gì đâu.”

Khương Vô Nhai nói.

“Mọi việc vẫn là cẩn thận mới thỏa đáng. Đến lúc đó, chúng ra tận lực đừng làm quân tiên phong là được.”

Long Nguyệt nói.

Sau khi nói xong, mọi người tiếp tục đi tới. Lúc này có không ít người từ các phương hướng khác nhau bắt đầu tiến vào Vân Mộng trạch. Long Nguyệt lựa chọn một con đường ít người đi, dần dần nhích tơi gần Vân Mộng trạch. Đợi đến gần, Long Thần càng thêm cảm giác Vân Mộng trạch kinh khủng. Một cỗ mùi vị tanh hội đập vào mặt, trong đó còn mang theo mùi vị mục nát, còn có mùi vị bùn nhão, muốn ác tâm bao nhiêu liền có bấy nhiêu ác tâm.

Lam Linh Nhi là nữ tử. Sau khi tới đây, nàng vội vàng bay lên, khi không đến khoảng cách một thước. Nàng không muốn dẫm lên những bùn nhão kia.

“Hoàn cảnh bùn nhão đối với lực chiến đấu của chúng ta sẽ có ảnh hưởng. Long Thần ngươi mới đạt tới Thông Thiên cảnh thứ chín, thử phi hành qua xem sao.”

Long Nguyệt chăm chú hỏi.

Long Thần quả thật muốn thử. Hắn đã mở ra Thiên Khiếu. Trong quá trình chạy tới Vân Mộng trạch cũng đã được Lam Linh Nhi chỉ đạo phi hành một hồi. Dĩ nhiên hiện tại hắn vẫn còn ở giai đoạn khởi bước. Hắn lúc này đang khống chế thân thể của mình cách mặt đến một khoảng nửa thước.

“Tại trong không trung cũng có thể ổn định mình. Thế như đánh nhau trên không trung, hắn vẫn còn kém xa lắm.”

Long Thần cười khổ nói.

Long Nguyệt gật đầu, nói: “Thông Thiên cảnh thứ chín cũng chỉ có thể làm được như vậy thôi, đánh nhau mà nói trên thực tế cho dù đến Địa Vũ cảnh, đối với phi hành thuần thục thì bình thường cũng sẽ không lựa chọn đánh nhau ở trên không trung. Dù sao trụ cột Địa Vũ cảnh chính là cảm ngộ nhịp đập đại địa. Cho dù có thể bay lên trời cũng không thoát khỏi đại địa.”

“Đây chẳng phải nói là bay trên trời vô dụng sao?”

Long Thần hỏi.

Long Nguyệt lắc đầu nói: “Bằng không ta nghe nói, chờ sau khi đến Thiên Vũ cảnh, những trận chiến đấu kia căn bản được tiến hành trên bầu trời. Thiên Vũ cảnh cụ thể như thế nào ta cũng không rõ ràng lắm. Thế nhưng lực lượng trụ cột Địa Vũ cảnh là đại địa. Trụ cột của Thiên Vũ cảnh nhất định là trên không trung! Chẳng qua cường giả Thiên Vũ cảnh tại vạn quốc cương vực có được mấy người chứ?”

Khương Vô Nhai cũng cảm khái nói: “Thần Vũ thánh triều được xưng là một trong mười đại thánh triều, nhưng mà thánh triều kia lại không để mắt qua bởi vì võ giả mạnh nhất nơi này của chúng ta – Vũ Đế cũng chỉ là Địa Vũ cảnh tầng thứ tư, so với cường giả người ta mà nói xách giày cũng không xứng nữa là.”

Long Nguyệt gật đầu tiếp tục nói: “Tin tức Ngũ Đế ấn hoàn hảo được Vũ Minh phong tỏa, truyền không tơi những thánh triều kia. Nếu không lần này Thần Vũ thánh triều tất nhiên là một trận tinh phong huyết vũ, hy vọng Hoàng cấp chiến kỹ Ngũ Đế ấn kia sẽ làm cho Thần Vũ thánh triều ra đời một gã cường giả tuyệt đỉnh.”

Long Thần yên lặng nghe bọn hắn nói chuyện.

Bố cục của Thập đại thánh triều cho đến hiện tại hắn mới hiểu được đại khái.

“Thần Vũ thánh triều, dĩ nhiên là một thánh triều yếu nhất trong thập đại thánh triều?”

Yếu nhát mà đã mạnh như vậy. May mà Long Thần không có đi những thánh triều khác, nếu không nhất định là bi kịch rồi.

Long Nguyệt tiếp tục nhìn Long Thần nói: “Bất kể như thế nào ngươi phải luyện tập phi hành nhiều hơn, đối với ngươi sau này vẫn có chỗ tốt. Ta nhớ được tại trong Hoàng Phủ gia tộc có một môn thân pháp vô cùng nổi tiếng tên là Liễu Nhứ Tuỳ Phong Bộ. Đây là thân pháp chiến kỹ Vương cấp trung đẳng, có thể làm cho ngươi đang ở trong không trung thoáng như tơ liễu, khó có thể đánh trúng.”

Chiến kỹ Vương cấp trung phẩm?

Đây là chiến kỹ cấp bậc cao nhất Thần Vũ thánh triều.

Tại Thần Vũ thánh triều, hẳn là không thể tồn tại chiến kỹ Vương cấp cao đẳng.

Bởi vậy có thể thấy được, Hoàng cấp chiến kỹ Ngũ Đế ấn rốt cuộc là tồn tại hiếm lạ cỡ nào.