Lòng Có Bao Nhiêu Yêu Sẽ Thành Một Đôi

Chương 72: Phiên ngoại 13




Tống Hàm Nghi chạy vòng quanh trên du thuyền,Liêu Kính Hàn đuổi theo nãy giờ cũng thấy mệt đành ôm cây đợi thỏ,lén lút ẩn núp một gốc chờ nàng chạy ngang liền bắt lấy,tranh thủ thời gian vội vã ôm nàng đặt lên giường,Tống Hàm Nghi khẽ nhếch môi mỏng lộ ra nụ cười mị hoặc,bất ngờ kéo Liêu Kính Hàn đến gần đặt xuống giường,người nào nói qua chỉ có công là được quyền nằm trên còn thụ thì muôn đời phải nằm dưới,nàng chủ động cởi ra y phục của Liêu Kính Hàn,căn bản là hai người luân phiên cởi y phục cho nhau,lõa thể ôm hôn nhau mãnh liệt không kém phần nồng nhiệt,Liêu Kính Hàn nằm phía dưới chậm rãi dùng ngón tay lướt qua ngọc thể yêu mị dụ hoặc của Tống Hàm Nghi,mỗi một lần chạm đến đều tạo thành từng trận nhiệt khí lưu chuyển khắp thân thể,Tống Hàm Nghi mê say hưởng thụ loại khoái hoạt thư thái này,hô hấp dần gấp gáp hơn,nàng khẽ cắn lên ngón tay mình,mị nhãn mê ly nhìn người đang âu yếm thân thể mình,hành động của nàng đưa tới khiêu khích cho người xem,nàng nhẹ nhàng xoay chuyển vòng eo nhỏ nhắn với những đường nét gợi cảm,đóa hoa xinh đẹp chạm càng gần đến bụng Liêu Kính Hàn hơn,Liêu Kính Hàn mỉm cười gian xảo khi cảm nhận được sự ẩm ướt này,cưng chìu xoa bóp đôi tuyết phong cao đỉnh kia,một bàn tay khác tùy ý tung hoành ngang dọc ở trong thân thể nàng,dù không có tiền diễn nhưng cũng đủ làm cho nàng kiềm nén không được,ý loạn tình mê thấp giọng khẽ rên nhẹ.
« A...thân ái lão công...aahh...nhẹ chút... »
Tống Hàm Nghi khẽ cắn môi mỏng,hơi nâng mông lên rồi hạ xuống,chủ động để cho hoa huyệt hấp vào nhả ra hai ngón tay thon dài kia,hai tay đặt lên trước ngực Liêu Kính Hàn chống đở thân thể,đôi tuyết phong xinh đẹp không ngừng rung động theo cử chỉ của nàng,loại này xúc cảm thư thái mãnh liệt đã lâu không cảm nhận đến khiến nàng càng khao khát hơn,Liêu Kính Hàn dùng tay khác vuốt ve âm đế xinh đẹp phấn hồng sắc,hoa huyệt mẫn cảm kịch liệt co rút lại,gắt gao bao quanh lấy ngoại vật,bên trong tựa hồ xuất ra một ít ái dịch,hai người phối hợp tiết tấu hài hòa đưa tới loại tư vị mất hồn,Tống Hàm Nghi mê say cuồng dã thân hôn nàng.
« Thật thứ thái...ahhh...tuyệt quá...dùng sức làm ta...ahh...yêu ta... »
« Lão bà ta yêu ngươi chết mất »
Liêu Kính Hàn nghe đến người mình yêu rên rỉ vang cầu càng khó kiềm nén,cuồng bạo hôn đến môi Tống Hàm Nghi đỏ ửng lên,kích tình dâng trào làm song phương dần muốn xâm chiếm lấy thể xác của nhau,càng tiến quân thần tốc làm cho nàng hết đường lui bước,nàng quỳ ngồi trên đùi Liêu Kính Hàn,hai tay ôm chặt lấy đầu đối phương,môi mỏng phát ra thanh âm rên rỉ động lòng người.
« Aahhh...dùng lực điểm...aahhh...ta muốn...ahhh...mau nói yêu ta... »
« Ta yêu ngươi bảo bối,vô cùng yêu ngươi,vào lúc này càng yêu ngươi hơn bao giờ hết »
Liêu Kính Hàn không ngừng khiêu kích hoa huyệt phi thường ẩm ướt,căn bản là nàng không có làm gì,chỉ có Tống Hàm Nghi là đang tự tung tự tác di chuyển vòng eo,Liêu Kính Hàn dùng chiếc lưỡi tinh ranh đùa bỡn đến tuyết nhũ ửng hồng càng săn chắc và đỏ ửng lên,Tống Hàm Nghi hơi nghiên người ra phía sau,xúc cảm triền miên vô tận làm nàng mê say rên rỉ trong thư thích.
« Ân...thật thích...ahhh...lão công yêu ta...aaa...nói yêu ta...ahhhh...ta muốn nghe... »
« I love you my wife,my love,my life... »
« Ahhhh...ta cũng yêu ngươi...ahh...đã đến...ahh...thoải mái chết mất... »
Tống Hàm Nghi lấy được thỏa mãn liền phóng thích dục vọng,nữ nhân thời điểm cao trào là xinh đẹp nhất,vạn phần yêu diễm mị hoặc,nàng thích loại cảm giác trước khi cao trào có thể nghe được Liêu Kính Hàn nói yêu mình,như thế khi đạt tới áng mây tối cao sẽ càng tuyệt vời hơn bao giờ hết,nàng mềm nhũn như cọng bún nằm trong lòng Liêu Kính Hàn,ngọc thể tuyết trắng thấm vào kích tình liền ửng hồng lên,Liêu Kính Hàn nhẹ nhàng đặt nàng nằm xuống giường,lúc nãy là màn trình diễn của nàng,bây giờ mới thật sự tới phiên Liêu Kính Hàn,lấy ra cái hộp kem lúc nãy đã chuẩn bị sẳn mang đến,bỏ một ít bông kem lên trước ngực nàng,vươn lưỡi trêu đùa khiêu kích tuyết nhũ phấn hồng sắc,vừa đánh thức dục vọng vừa thưởng thức vị kem ngọt ngào,chậm rãi chạm đến nơi tối tư mật của nữ tử,ngón giữa nhẹ nhàng tán tỉnh bên ngoài đóa hoa mềm mại ôn nhuyễn,âm đế nhỏ nhắn tinh xảo bị khiêu khích càng đỏ ửng lên,Tống Hàm Nghi cả người run rẫy,thân thể như bị thiêu đốt không ngừng vặn vẹo,hạ thể nóng bức khó chịu làm nàng khó kiềm nén.
« Cho ta...ahh...ta muốn... »
Liêu Kính Hàn cắn một hớp lên lớp kem trên tuyết nhũ,ở đây ung dung thưởng thức mỹ vị còn Tống Hàm Nghi thì nhẫn nhịn đến nét mặt đỏ bừng,cái loại khoái hoạt này muốn ngừng mà không được làm nàng mặt đỏ không thôi,càng muốn Liêu Kính Hàn nhanh tiến vào xoa dịu cơn hỏa khí này,nàng khổ sở phát ra thanh âm nỉ non.
« Ta mau không được...nha...lão công...vang ngươi...đừng tra tấn ta nữa...ahh...cho ta ngay đi... »
« Không cần gấp,liền cho ngươi »
Liêu Kính Hàn mỉm cười hôn lên môi anh đào ngọt ngào kiều diễm,chậm rãi cho ngón giữa xuyên thẳng vào hoa huyệt bừa bãi luật động,thành vách tường mềm mại gắt gao bao quanh vật hư hỏng này,bên trong ẩm ướt trơn trượt càng làm cho tiết tấu hoạt động dễ dàng hơn,Tống Hàm Nghi khẽ cắn môi,hai mắt mê ly đang thưởng thức khoái cảm thư thích thì bất giác cảm nhận được vật hư hỏng thứ hai lại tiến vào,tiết tấu lúc nhanh lúc chậm,khi sâu khi cạn,thỉnh thoảng lại xoay vòng làm nàng bị bức muốn điên rồi.
« Nóng quá...rất khó chịu...ahhh...nhanh điểm...ta yêu ngươi...ahh... »
Tống Hàm Nghi còn muốn,vẫn còn muốn cái gì nha...chỉ biết nơi tư mật hảo khó chịu,càng muốn cảm nhận nhiều hơn nữa,hoa huyệt mãnh liệt co thắt gắt gao hấp lấy ngoại vật tinh ranh,mỗi lần xuất nhập đều mang theo ái dịch dâng trào ra ngoài,Liêu Kính Hàn cưng chìu hôn lên mặt nàng.
« Bảo bối,vật nhỏ này quá nhỏ bé lại còn lưu nhiều thủy như thế,ta làm ngươi thích sao ? »
Tống Hàm Nghi nhắm nghiền hai mắt không phản ứng,trong lòng xấu hổ không thôi,nơi đó tối tư mật lại mẫn cảm bị công kích làm sao không lưu nhiều thủy cho được,Liêu Kính Hàn mỉm cười tách rộng hai chân nàng ra,chậm rãi di chuyển xuống phía dưới,hôn nhẹ lên đóa hoa tinh mỹ ửng hồng xinh đẹp,đầu lưỡi không ngừng tán tĩnh âm đế sung huyết mà sưng đỏ lên,hung hăng ngậm vào miệng cuồng bạo trêu đùa,hai ngón tay tinh ranh vẫn không ngừng chinh phạt hoa huyệt phi thường ẩm ướt,Tống Hàm Nghi chịu không nổi bắt đầu vặn vẹo eo nhỏ,phát ra ngữ khí êm ái gợi cảm.

« Đừng thêm nữa...aahhh...không cần...chịu không nỗi...aa...nha... »
Càng nghe lời lẽ vang xin thì Liêu Kính Hàn càng say mê âu yếm lấy đóa hoa,tựa hồ tiết tấu càng lúc càng điên cuồng hơn,phiên giang đảo hải đại hiển thần uy trong cơ thể Tống Hàm Nghi,ái dịch màu trắng sữa mãnh liệt xuất ra khỏi hoa huyệt,nàng hai mắt đỏ ửng liên tục giãy dụa.
« Ahh...ân...đã đến...nóng quá...ahhh...quá sâu...ta không được... »
Tống Hàm Nghi cảm nhận được nơi tư mật tê dại hơn sau vài lần cao trào,khoái cảm mãnh liệt lần nữa lại đánh tới,thật sâu va chạm,hung hăng xâm chiếm vào nơi tận cùng của khoái hoạt,ái dịch ấm áp xuất ra ngoài rơi vươn vãi trên đóa hoa và ga giường,nàng thư thích muốn ngất đi,ngọc thể yêu diễm không ngừng run rẫy vì loại khoái cảm tê dại này,nàng ôm chặt lấy Liêu Kính Hàn.
« Thật thoải mái...ân...ahh...tuyệt quá...lão công...ta thật sự không được... »
« Cao trào vẫn chưa phải là tuyệt vời nhất,cố chịu đựng,ta sẽ làm ngươi càng thoải mái hơn nữa »
Tống Hàm Nghi sợ hãi lại hưng phấn,nàng không ngừng lắc đầu,như thế đã quá đủ còn thêm nữa nàng chết mất,Liêu Kính Hàn vuốt ve tuyết phong đầy đặn,nhu tình âu yếm môi anh đào,đầu lưỡi cuồng loạn khiêu khích chiếc lưỡi ngọt ngào của nàng,tiết tấu càng lúc càng kịch liệt khiến hoa huyệt mãnh liệt co thắt lại,xuất ra đại lượng ái dịch hòa cùng dòng nước thánh khiết tạo thành cảnh tượng dâm mỹ mê người,đây mới thật sự là đỉnh điểm của khoái hoạt,nàng nhịn không được cào một đường trên lưng Liêu Kính Hàn,hai chân thon dài triền ở bên hông đối phương,môi anh đào phát ra thanh âm rên rỉ mê người và thở dốc.
« Lão công...a...ahhhh...hảo thư thái...ahh...thật tuyệt...ahh...nhưng...ahhh...không cần...thêm nữa...cầu ngươi »
Tống Hàm Nghi càng vang xin thì Liêu Kính Hàn càng dã man hơn,mãnh liệt va chạm vào nơi tận cùng của khoái cảm mê người,tham lam chiếm giữ thân thể nàng,Liêu Kính Hàn nằm trong lòng nàng,mỉm cười hôn lên tuyết phong một cái,đồng thời giảm đi tiết tấu nhẹ nhàng luật động yêu thương vuốt ve từng tất da thịt mềm mại trong thân thể nàng,đánh chiếm sâu tựa hồ đến tận hoa tâm,Tống Hàm Nghi mị nhãn mơ hồ chìm đắm trong thư thích.
« Ah...làm ta...ahhh...dùng sức làm ta...thật thích...ngô...không được...đau...ahh...đừng... »
« Làm còn là không làm đây ? »
Tống Hàm Nghi ủy khuất cắn vào cổ Liêu Kính Hàn một cái,nàng bị tên khốn này cắn đến tuyết nhũ sưng đỏ lên dĩ nhiên phải kêu đau,hơi tách rộng hai chân ra nghênh đón khoái cảm tùy ý đánh chiếm cơ thể mình,đóa hoa xinh đẹp hiển lộ trước mắt mình,Liêu Kính Hàn hiểu nàng muốn gì liền mỉm cười gian xảo,tiếp tục ôn nhu khiêu khích nơi tư mật,từng dòng khoái cảm đánh tới làm nàng muốn xong rồi,cả người không còn chút khí lực,nằm phía dưới vong tình rên rỉ mê loạn.
« Ngốc tử...ahh...nhẹ chút...ta muốn chết...không được...chịu không nỗi...ahhh...đã đến...ahh... »
Tống Hàm Nghi thét chói tai,không ngừng vùng vẫy,hoa huyệt ẩm ướt trào ra đại lượng ái dịch biểu thị nó đã đạt đến cực hạn rồi không thể thêm nữa,Liêu Kính Hàn ôn nhu hôn lên môi nàng,muốn rút tay về lại bị nàng ngăn cản.
« Đừng động... »
Tống Hàm Nghi cảm giác vẫn còn tê dại nơi tư mật,nàng ôm chặt lấy Liêu Kính Hàn,âu yếm vuốt ve đối phương,Liêu Kính Hàn nằm trong lòng nàng hưởng thụ cảm giác được cưng chìu...tất cả T đều là một nhạc trưởng tài ba,chỉ đạo tiết tấu cho thanh âm mê người của một thiên thần,dĩ nhiên để đạt đến sự tài ba thì cần không ít khổ luyện,nghiên cứu cho thấy thanh âm của nữ tử cũng rất quan trọng,nếu như P có được thanh âm gợi cảm thì sẽ càng làm cho T thú tính đại phát,vấn đề này cũng rất ảnh hưởng đến quá trình ân ái,càng lắng nghe thanh âm gợi cảm đầy mê hoặc thì người ta có muốn ngừng cũng ngừng không được,và tất nhiên không phải người nào trời sinh cũng đều sở hữu thanh âm mê người,nhưng vẫn có thể luyện tập ra được,Tống Hàm Nghi toàn thân mềm yếu nằm trong lòng lão công,sự cuồng nhiệt mãnh liệt làm nàng say mê,sự ôn nhu âu yếm càng làm nàng cảm giác ngập tràn hạnh phúc,mê luyến mọi cử chỉ mà lão công dành cho mình.
« Lão công »
« Huh ? »
« Ta ghét ngươi »
« Ta biết nga,nhưng là ta yêu ngươi »

Liêu Kính Hàn dĩ nhiên biết được vì sao Tống Hàm Nghi nói ghét mình,có lẽ vì lúc nãy mình không kiềm nén được quá dã man với nàng,Tống Hàm Nghi mỉm cười ngọt ngào,ghét ở đây chính là ghét yêu,nàng hôn nhẹ lên môi Liêu Kính Hàn,cả hai triền miên vô tận tựa hồ không còn quan tâm đến sự việc bên ngoài,âu yếm lấy nhau trong căn phòng tràn ngập hơi thở của ái tình không kém kích tình rực lửa,nồng nhiệt hòa cùng dâm mỹ,nếu có thể thì cả hai nguyện ý hóa thành nước hòa làm một thể,chẳng còn một khoảng trống nào ngăn cách giữa hai người nữa.