- Nếu ngươi chỉ có bấy nhiêu đấy thì trận này ta thắng chắc rồi! - Hồng Quan cười mỉm nói.
Hắn hiện tại đủ tự tin để nói vậy, các chiêu thức của Hắc Vũ đã tung ra hết nhưng vẫn không làm gì được hắn.
Ngược lại bây giờ Hồng Quan còn dùng thêm dị quang thứ ba, nếu Hắc Vũ không còn lá bài nào khác thị trận chiến này kết quả đã được định trước.
Hắc Vũ gương mặt không lo lắng chút nào mà còn cười nhạt đáp lại Hồng Quan, huyết kim lập tức tụ lại trên tay phải của hắn, dung nham cũng xuất hiện làm nó nóng đỏ lên.
- Ồ! Tên này lại định làm gì?
Hồng Quan khó hiểu, chẳng lẽ Hắc Vũ lại định sử dụng chiêu lúc nãy.
Lúc trước hắn sử dụng hai loại dị quang thì còn bất phân thắng bại với chiêu này nhưng đối đầu với ba dị quang thì kẻ yếu thế chắc chắn là Hắc Vũ.
Không chờ lâu, Hắc Vũ nhìn hắn như khiêu khích:
- Tới đi!
Hồng Quan chỉ cười lạnh, mắt bắn ra chiến ý hừng hực:
- Như ý ngươi!
Ngay sau câu nói, hắn dậm một chân vào đầu thanh long mà phi lên cao, thanh long cũng lập tức lao về phía Hắc Vũ như tên bắn, cái miệng đỏ lòm cũng há to như chuẩn bị đớp mồi.
Hồng Quan nhảy lên cao, trên tay cầm Nhật Quang Kiếm đưa ngang sang một bên, ánh mắt hắn ghim chặt lấy Hắc Vũ.
- Nhật Quang Thần Trảm!
Lưỡi kiếm trên tay hắn quét ngang như rạch trời, một đường kiếm khí hình bán nguyệt sáng chói sắc kim bá đạo bay về phía Hắc Vũ.
Lưỡi kiếm này không hổ là do Thần khí kết hợp dị quang tạo ra, sức công phá so với năm đường hoả kiếm của Hồng Ngân mà Hắc Vũ đối đầu lúc trước còn mạnh hơn nhiều.
Lưỡi kiếm băng băng lướt về phía Hắc Vũ, xung quanh đường đi của nó, không khí bị xé thành từng đường rõ rệt.
- Mạnh quá!
Trên khán đài nhiều lão giả cũng phải xuýt xoa, nếu đặt là bọn hắn thời trai trẻ cũng chưa chắc có thể sánh bằng với Hồng Quan, nếu để cho tên này chút thời gian chắc chắn thành tích sẽ không tầm thường, tên tuổi sẽ vang danh bốn phương.
Cao Tiến cũng âm thầm gật gù, quả nhiên lọt vào hạng Anh ba không phải là đơn giản, bất cứ kẻ nào đều có thể là đối thủ cạnh tranh của hắn, bất quá hắn vẫn có tiền vốn để có thể tự tin là sẽ không thua bất kì ai trong hai kẻ này.
Mọi người bây giờ đều tập trung vào Hắc Vũ, tất cả muốn xem hắn làm sao có thể chống lại công kích hủy diệt của Hồng Quan.
Lúc này kim sắc kiếm khí đã bay đến sát Hắc Vũ, nhưng mục tiêu của nó không phải là Hắc Vũ mà là hư ảnh thanh long.
- Chuyện gì???
Dường như nhân ra được sự thay đổi về quỷ đạo của đường kiếm, tất cả đều đặt ra một dấu chấm hỏi.
Thay vì chém vào Hắc Vũ như bọn hắn tưởng tượng thì lưỡi kiếm lúc này lại chém vào đầu của thanh long, dị biến xảy ra khiến ai nấy đều ngỡ ngàng.
Tuy nhiên đó chưa phải là tất cả, theo lẽ thường khi kiếm khí chém vào thanh long thì sẽ triệt tiêu lực lượng lẫn nhau làm cả hai yếu đi, nhưng thứ bọn hắn chứng kiến lại không giống như vậy.
Lưỡi kiếm chém vào đầu thanh long thì lập tức chui vào trong cơ thể nó, giống như là được thanh long hấp thụ, cảnh tượng tiếp theo khiến mọi người há mồm trợn mắt.
Thân thể của con rồng vốn đang có màu xanh lam đột nhiên lại xuất hiện sắc vàng, rồi lại xuất hiện thêm sắc vàng kim sau đó cả người nó đều trở thành vàng kim chói loá, chỉ còn một phần màu xanh ở cuối đuôi.
Ngaooooo
Thanh long trở thành kim long không nhịn nổi mà gầm lên một tiếng vang vọng khắp đấu trường.
Hư ảnh kim long giống như được gia tăng thêm sức mạnh, hiện tại đã trở nên to lớn hơn hư ảnh thanh long lúc trước nhiều, phong thái uy nghi cũng toát ra giống như bậc thiên tử.
Nó vẫn không chậm lại chút nào lao đến nơi Hắc Vũ đang đợi sẵn, mọi ánh mắt lại lần nữa dồn về phía hắn đợi chờ hành động tiếp theo.
Chỉ là lúc này không ai để ý, ở bên trên không trung, miệng Hồng Quan lại hộc một ngụm máu, có thể thấy để thi triển được chiêu này hắn cũng nhận lại không ít phản phệ.
Thời gian sở hữu Nhật Quang chưa lâu và tu vi vẫn còn hơi thấp nên hắn vẫn chưa hoàn toàn làm chủ được nó.
Dị Quang đấu với dị thuộc tính, đây là điều có thể nói là cả đời những kẻ ngồi ở đây chưa chắc đã được chứng kiến, một số kẻ còn nhanh chóng lấy Lưu Ảnh Ngọc ra thu lại thời khắc này.
Thúy An ngồi bên cạnh phụ thân cũng mím môi hồng, xiết chặt nắm tay, nàng lúc này đã rất lo lắng cho hắn.
Hắc Vũ rốt cuộc cũng có động tác, cánh tay bọc huyết kim của hắn co về phía sau lấy đà chuẩn bị tung ra một cú đấm.
Nếu để ý kĩ sẽ liền nhận ra, trên tay của hắn, dung nham như bị hút hết về đại thủ đang nắm chặt kia, đúng như cái cách mà Hắc Vũ vận dụng Linh Hoả Nhất Quyền trước đó.
Hắc Vũ tung một đấm, không gian trước mặt hắn như bị bẻ cong, lõm về phía trước một hố lớn, hư ảnh kim long cũng vừa lúc va chạm.
Toàn bộ lực lượng lấy nắm tay Hắc Vũ làm mũi nhọn với xu hướng như có thể xuyên sơn mà đấm mạnh vào đầu nó.
Ầm
Dung nham trên tay hắn như quả bom được kích nổ, sóng xung kích lan ra thành một vòng tròn lớn xung quanh vị trí hai lực lượng đối đầu.
- Linh Nham Nhất Quyền! - Hắc Vũ thét to.
Thứ hắn sử dụng chính là chiêu thức hắn vận dụng từ Linh Hoả Nhất Quyền.
Trở lại thời gian trước, trong khi luyện tập để chuẩn bị cho đại hội, Hắc Vũ đã cảm thấy có gì đó không đúng khi luyện tập với vũ kĩ Linh Hoả Nhất Quyền.
Cuối cùng sau một thời gian mày mò, hắn cũng vô tình phát hiện ra vũ kĩ này không ngờ lại có thể ứng dụng khi sử dụng dị thuộc tính dung nham.
Điều này là trái với lẽ thường tình, bởi vì dị thuộc tính khi sinh ra là do sự kết hợp giữa nhiều thuộc tính với nhau hoặc là do sự biến đổi của một thuộc tính mà trở thành một thuộc tính khác.
Chính vì vậy nên dị thuộc tính không thể sử dụng những vũ kĩ của thuộc tính thông thường được mà phải sử dụng vũ kĩ đặc trưng riêng của dị thuộc tính đó.
Mà loại vũ kĩ của các dị thuộc tính lại vô cùng khan hiếm và giá thành cũng rất đắt, cả Hoàng Vũ thế giới này cũng chỉ có Hoàng Sa Động và Hắc Vụ Sơn là sở hữu nhiều vũ kĩ của dị thuộc tính mà thôi.
Hoả Nham Dịch của Hắc Vũ cũng không được coi là vũ kĩ vì đơn giản nó chỉ là dùng nguyên khí tụ ra một lượng dung nham rồi ném đi, nhưng bởi vì sức mạnh vượt trội nên có thể sánh bằng các loại vũ kĩ khác.
Ấy thế mà Linh Hoả Nhất Quyền lại có thể sử dụng với dung nham của hắn chứng tỏ vũ kĩ này vô cùng đặc biệt, hắn suy đoán có thể người sở hữu nó cũng không biết đến điều này nên vô tư mà đem nó đi làm phần thưởng cho nhiệm vụ ở Tàng Thư Các.
Lẫn trong đám đông trên khán đài, lúc này có một thân ảnh mặc áo choàng rộng trùm kín hết cả đầu, nếu không nhìn thấy dung mạo thì cũng chẳng ai nhận ra đây là một lão phụ nhân.
Khuôn mặt bà ta có chút giật giật sau khi nhìn thấy vũ kĩ của Hắc Vũ nhưng rồi cũng bắt đầu giãn ra mà nhẹ nhàng nở một nụ cười mỉm.
Trở lại phía dưới sân đấu, hiện tại nơi này đang rung lắc dữ dội, gió bay thành từng luồng xoáy tít nó vào giữa.
Ở ngay chính giữa, hoả diễm đang bùng phát nóng rực, ánh sáng của hoả diễm cộng với ánh sáng của kim long toả sáng chói cả sân đấu.
Hai lực lượng giằng co không lâu rồi ầm ầm mà nổ tung khiến cả hai người văng ra sau, vụ nổ khiến mặt đất cũng phải lún xuống, vết nứt đen kịt xuất hiện như mạng nhện, khói bụi bay mịt mù.
Mãi một lúc lâu sau, bên trong mới xuất hiện một thân ảnh đang nằm bệt trên sân, máu huyết tuôn chảy như suối thẫm đẫm cả mặt đất, một cánh tay của hắn đã nát bấy.
Gương mặt hắn lúc này đã tái nhợt, bộ y phục màu xám cũng đã rách nát, thậm chí còn phơi bày cả cái mông trắng hếu nhưng cũng trầy trụa không ít, may mà hắn đang nằm sấp nếu không thì hàng họ cũng bị cả thiên hạ nhìn thấy.
Kẻ này không ai khác chính là Hắc Vũ, hiện tại hắn chỉ nằm im bất động không rõ sống chết ra sao.
- Tên kia đâu??
Tất cả đưa mắt tìm kiếm Hồng Quan, cuối cùng cũng nhìn thấy một thân ảnh màu trắng đang nằm, y phục của hắn cũng tan nát không kém gì Hắc Vũ, máu cũng chảy ra khiến y phục chuyển sang màu đỏ.
Hắn hiện tại không còn nằm trên sân đấu nữa mà đã bị hất văng ra nằm dưới mặt đất.
Điều này khiến những người tổ chức rất khó xử, theo quy định thì chỉ cần ngươi bị văng khỏi khán đài hoặc bị đánh đến không còn khả năng tái chiến nữa thì sẽ bị xử thua.
Nhưng hiện tại cả Hắc Vũ và Hồng Quan đều đã bất tỉnh, tuy là Hồng Quan nằm ở ngoài sân nhưng cũng không thể phán hắn thua được.
Ngay khi mọi người còn đang đắn đo có nên cho bọn hắn hoà không thì một vị trưởng lão trong Hoả Ảnh Cung lên tiếng:
- Hắc Vũ thắng!
Mọi người vốn đang khó hiểu về quyết định của lão thì bỗng chú ý về phía sân đấu, nơi Hắc Vũ đang nằm.
Lúc này hắn tuy vẫn chưa thể đứng dậy tuy nhiên một cánh tay của hắn lại chỉ thẳng lên trời như để báo hiệu cho mọi người biết hắn vẫn chưa bất tỉnh.
Mọi người cũng đồng tình với kết quả này, mặc dù hai tên đều thiên phú kinh người, ngang tài ngang sức nhưng vẫn cần phải chọn ra một người để bước vào vòng trong.
Cả hai nhanh chóng được đưa ra khỏi sân để chữa trị, Vu lão và Hồng gia chủ cũng lập tức đưa bọn hắn rời đi.
...
Tại đình viện của Minh Long Bang, lúc này mọi người cũng đã trở về, Vu lão cũng đưa Hắc Vũ về lại phòng, sau khi được người của Hoả Ảnh Cung chữa trị thì hiện tại cơ thể của hắn đã được quấn đầy băng.
- Mau cho hắn dùng đan dược, chúng ta không có nhiều thời gian đâu - Long Thiên Dương nói rồi đưa một lọ đan được cho Vu lão.
Đây là đan dược tốt nhất mà hắn có, lão muốn Hắc Vũ hồi phục nhanh nhất có thể bởi vì bảy ngày sau là đến trận chung kết, nếu hắn không nhanh chóng khôi phục sẽ khó lòng mà thi đấu tốt được.
- Hai tên tiểu tử này sao lại cố chấp như vậy chứ, chỉ là thi đấu thôi cần gì phải người sống ta chết như thế.
Vu lão cầm lấy lọ đan dược rồi ngao ngán lắc đầu, thời còn trẻ lão cũng như bọn hắn, cũng bừng bừng chiến ý nhưng cũng biết điểm dừng, còn hai tên này lại cuồng chiến như vậy đúng là không nói nổi.
- Tên này không biết từ đâu lại có được một dị thuộc tính vũ kĩ, thật là số tốt mà - Long Thiên Dương nói.
Chưa xét về độ hiếm, dị thuộc tính vũ kĩ hơn hẳn những vũ kĩ khác về sức mạnh, lúc nãy đòn công kích của Hắc Vũ thậm chí đã vượt qua giới hạn Địa cấp cao giai của nó.
Nhờ vào vũ kĩ, dị thuộc tính và sức mạnh, sức cường hãn của cơ thể và huyết kim phụ trợ mà một quyền của Hắc Vũ khi đó thậm chí có thể so sánh với một vũ kĩ Thiên cấp.
Vu lão nghe thấy lời Long Thiên Dương nói thì ánh mắt cũng nhảy lên như nhớ lại điều gì nhưng rồi cũng thu lại mà quan sát Hắc Vũ.
...
Đình viện của Ám Quỷ Giáo, hai lão quái áo đen suốt từ nãy tới giờ miệng không thể khép lại được.
- Khà khà, đúng là hai tên đần mà.
- Bây giờ tên kia đã trọng thương, không còn là vấn đề nữa rồi.
Cao Tiến vẫn bình tĩnh đứng nhìn ra bên ngoài, nét mặt hắn vẫn lạnh băng, dường như chuyện gì xảy ra cũng không thể ảnh hưởng tới hắn.
Vốn dĩ hắn muốn một trận chung kết thật ra trò với hai kẻ này nhưng hiện tại Hắc Vũ lại trọng thương khiến hắn thất vọng không ít.
Chỉ hắn mới hiểu hiện tại trong lòng đang hụt hẫng thế nào, bên cạnh sự hụt hẫng đó còn có chút tức giận.
Rõ ràng cả hai tên biết trận cuối sẽ gặp hắn nhưng khi chiến đấu với nhau lại không giữ lại tí nào, còn bị trọng thương, điều này không phải là đang coi thường hắn hay sao.
Nghĩ đến đây nắm tay hắn lại xiết chặt nhưng rồi bất giác ánh mắt lại có chút nhớ nhung ai đó, nói chung diễn biến cảm xúc vô cùng phức tạp, giống như hắn là một kẻ đa nhân cách vậy.
..........
- Vừa xong bt này thì lại đẻ ra bt khác, muốn an tĩnh ra chương cho các homie nhưng mà cứ bận hoài:((